Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1513: Chương 1509. Mượn tiên tinh

Chương 1513: Chương 1509. Mượn tiên tinh

“Hồng Y nữ ma......”

“Quả nhiên nàng ở đây.”

Sắc mặt lão giả có bộ râu bạc trắng và rất nhiều Kẻ thành đạo khác đều khẽ biến, trở nên ngưng trọng, không dám buông lỏng chút nào.

“Là nàng!”

Thần sắc một đám giáo chủ đại giáo cũng kịch biến, tê cả da đầu, cảm giác thần hồn của mình đều sắp bị âm thanh này làm cho đóng băng nứt vỡ.

Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ, Thiên Yêu quân chủ, An Hi và một đám tuổi trẻ Chí Tôn lại càng suýt bị ngạt thở.

Một ngụm máu tươi trào lên giữa cổ họng, thần hồn bọn hắn lung lay, suýt nữa đứng không vững, một hồi lâu mới tỉnh lại.

Sắc mặt bọn hắn đều trở nên vô cùng tái nhợt, giống như đã mất đi huyết sắc.

Chỉ có Trưởng công chúa của Đại Du tiên triều Du Phi Nhã là khác, mi tâm nàng hơi phát sáng, có phù văn thần bí lóe lên cho nên cả người đều không có gì đáng ngại.

Ngoại trừ Cố Trường Ca, những người còn lại không hề chú ý đến dị thường trên người Du Phi Nhã.

Mà lúc này sâu trong ma vân, âm thanh Thiền Hồng Y lại tiếp tục vang lên:

“Nhưng mà tất nhiên Cố Trường Ca ngươi có thể lấy ra được một trăm khối Tiên Tinh, vậy hẳn là cho ta mượn một trăm khối cũng không khó.”

Nghe được lời này, mọi người ở đây đều kinh ngạc, ngay cả đám người Thanh Long lão đạo cũng cực kỳ chấn kinh, lộ ra nghi ngờ khó có thể giải thích được.

Sau đó bọn hắn mới phản ứng lại và nhận ra Hồng Y nữ ma đang nói chuyện với Cố Trường Ca.

“Chẳng lẽ hai người quen biết sao?”

Khiến bọn hắn càng nghi hoặc là tại sao Hồng Y nữ ma lại nói với Cố Trường Ca như vậy, hai người không nên có thù sao? Tại sao bọn hắn lại giống như quen biết nhau?

Vậy mà người hung uy hiển hách như Hồng Y nữ ma lại chủ động nói mượn Tiên Tinh với Cố Trường Ca.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì quả thật bọn hắn cũng không thể tin được.

“Làm sao có thể...”

Bây giờ đám người Giang Thần, Ngưu Điền cũng cực kỳ chấn kinh.

“Qủa nhiên bọn hắn quen biết nhau.”

Trước đây Du Phi Nhã chỉ suy đoán hoài nghi nhưng lúc này trong lòng lại rất chắc chắn.

“A, vậy tại sao ngươi lại cảm thấy ta còn có thể lấy ra một trăm khối Tiên Tinh nữa?”

Cố Trường Ca cũng không ngờ Thiền Hồng Y sẽ chủ động mở miệng mượn Tiên tinh từ hắn.

Thần sắc hắn hơi biến hóa nhưng mà đã khôi phục rất nhanh, tùy ý hỏi.

“Ngươi cũng không cần biết việc này.” Âm thanh bình thản của Thiền Hồng Y vang lên.

“Vậy dựa vào cái gì mà ta phải cho ngươi mượn?” Cố Trường Ca cười nhạt.

“Ngươi biết mà.” Âm thanh của Thiền Hồng Y vẫn giống như trước, hoàn toàn không gợn sóng.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu nói: “Nếu ta cho ngươi mượn vậy thì ngươi lấy gì trả?”

“Ngươi nợ ta, ngươi định trả như thế nào?”

Thiền Hồng Y ngồi ngay ngắn trong liễn xa, áo đỏ như huyết, thần sắc lạnh lùng như băng, ngữ khí hỏi lại càng khiến mọi người sợ hãi phát run.

Nghe hai người nói mấy câu không đầu không đuôi giống như câu đố, sự kinh ngạc trong lòng mọi người vẫn chưa dừng lại.

Vì sao bọn hắn luôn có cảm giác giữa Cố Trường Ca và Hồng Y nữ ma có bí ẩn gì đó không muốn người khác biết được?

Chẳng lẽ lúc Cố Trường Ca bao vây Hồng Y nữ ma tại Thần thành, bọn họ đã đạt thành một loại hiệp định chung nào đó?

Lúc này trong lòng mọi người đều nghi hoặc và khiếp sợ không thôi, chỉ có thể đoán như vậy.

“Nếu ngươi muốn một trăm khối Tiên Tinh vậy ta cho ngươi mượn là được.”

“Chỉ là bây giờ ta lấy ra cho ngươi, ngươi có dám muốn không?”

Ngay lúc đám người đều đồng loạt suy đoán, Cố Trường Ca nhẹ nhàng nở nụ cười, trong lòng bàn tay lại xuất hiện một bình ngọc bị phong ấn.

Hô hấp của đám người vừa nãy nhìn thấy hắn cắt khối Tiên Thai kia cũng không khỏi căng thẳng, hiểu rõ trong bình ngọc này chứa cái gì.

Lập tức, Cố Trường Ca không nhanh không chậm đi lên phía trước, dường như muốn đích thân giao bình ngọc này cho Thiền Hồng Y.

Thấy cảnh này, sắc mặt đám người Ma Sơn cũng kịch biến.

Cho dù Thanh Long đạo nhân đứng trên cùng cũng lui về phía sau, có vẻ hơi kiêng kị.

Đương nhiên hắn biết thực lực của Cố Trường Ca trước mắt này khủng bố đến mức nào, mặc dù mình thành đạo nhiều năm nhưng chắc chắn không phải đối thủ của Cố Trường Ca.

Đám ma đầu còn lại của Ma Sơn đều lui về phía sau, không tự chủ nhường đường cho Cố Trường Ca.

Lúc này Thiền Hồng Y đang ngồi ngay ngắn trong ma vân cũng trầm mặc, dường như không ngờ Cố Trường Ca sẽ làm như vậy.

Nàng cũng không mở miệng, trong con ngươi lạnh lùng vô tình phản chiếu ra thân ảnh của Cố Trường Ca không nhanh không chậm đến gần nàng, cả người lộ ra vẻ thờ ơ.

Lúc này tất cả mọi người trong phường thị đều khiếp sợ cực độ.

Cho dù là lão giả có bộ râu bạc trắng và rất nhiều Kẻ thành đạo khác cũng trố mắt nhìn, khó có thể tin được.

Cố Trường Ca không chỉ đáp ứng đưa một trăm khối Tiên Tinh cho Hồng Y nữ ma mà bây giờ hắn lại còn muốn đi qua đó tự tay đưa cho nàng?

Mặc dù rất nhiều người chấn kinh với việc Cố Trường Ca giàu nứt đố đổ vách, lại còn có thể lấy thêm ra một trăm khối Tiên Tinh nữa nhưng càng nhiều người chấn kinh với thái độ của Hồng Y nữ ma hơn.

Đem so sánh với Cố Trường Ca mạnh mẽ chủ động thì bây giờ Hồng Y nữ ma hung uy ngập trời lại có vẻ vô cùng trầm mặc.

Điều này khiến cho bọn hắn không thể không liên tưởng rốt cuộc hai người đã xảy ra chuyện gì trong cuộc chiến bao vây ở Thần thành kia.

Qua lời nói vừa nãy thì bọn hắn đều nhìn ra được rõ ràng Hồng Y nữ ma rất hiểu Cố Trường Ca.

“Không ít sinh linh chết trong tay của Hồng Y nữ ma, lá gan của Cố Trường Ca hắn cũng thật lớn.”

“Hắn cũng không sợ đột nhiên Hồng Y nữ ma bộc phát hung tính sao?”

Không ít danh túc của thế hệ trước đều chăm chú quan sát mọi thứ.

“Cố huynh cũng không phải loại người lỗ mãng, chắc chắn hắn cũng không lo lắng đột nhiên Hồng Y nữ ma sẽ ra tay.”

Thiên Hoàng Nữ nhẹ giọng suy đoán, càng ngày nàng càng cảm thấy Cố Trường Ca rất thần bí, hành sự hành động đều khiến người ta nhìn không thấu, khó mà ngờ được.

Phía trước bị ma vân bao phủ, có vẻ cực kỳ mờ mịt, hỗn độn khí lượn lờ khắp nơi.

Một chiếc liễn xa hắc sắc dừng lại, bốn đầu hắc sắc Ma Giao với đôi mắt tinh hồng phát ra từng đợt gào thét dữ tợn.

Nhưng đối mặt với Cố Trường Ca đang đi đến, bọn chúng vẫn có vẻ bất an sợ hãi vô cùng, không khỏi lui về phía sau.

Vù!

Bỗng nhiên, một tia hào quang xích hồng tựa như huyết dịch bay ra từ trong liễn xa kèm theo đó là một cỗ hung uy đáng sợ, bốn đầu Ma Giao đều phát run nằm rạp trên đất, không còn dám tiếp tục chuyển động.

“Cần gì phải làm thế, bọn chúng cũng chỉ là hung thú thôi.”

Cố Trường Ca cười nhạt, tự mình đi về phía liễn xa, cũng không lo lắng Thiền Hồng Y ở bên trong ra tay với hắn.

Hết chương 1513.
Bạn cần đăng nhập để bình luận