Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1479: Kiếm quyết chí cao

Chương 1479: Kiếm quyết chí cao

"Đừng để nó chạy, thứ này bị phong ấn trong nguyên thạch nhiều năm, đã sinh ra linh tính từ lâu."

"Không chừng đó là một tờ Tiên Kinh...."

Rất nhiều người đều khiếp sợ không thôi, thậm chí người đứng hơi gần một tý đã có cảm giác bị ngạt thở rồi.

Trang giấy vàng sậm kia sau khi thoát khốn khỏi nguyên thạch thì như một bức tranh, bắt đầu xoè ra giữa không trung, nó bắt đầu run rẩy, tựa hồ đang cố giấu những văn tự đi.

Có người sử dụng Thiên Nhãn Thông hòng nhìn rõ đồ vật bên trong.

Nhưng kết quả là một tiếng kêu thảm vang lên, nước mắt tên đó chảy dài, thậm chí còn có cả máu xen lẫn.

"Thứ này có hung tính, văn tự trên đó cũng có từ rất lâu rồi, ít nhất là đồ vật có từ mấy kỷ nguyên trước..."

Có lão giả phán định, trong ống tay hắn hiện lên quang hoa mịt mờ, dự định chặn nó lại.

Cố Tiên Nhi không ngờ vật trong nguyên thạch lại muốn bỏ chạy.

Đây chính là thứ nàng bỏ 150 vạn linh thạch ra để có, sao để nó chạy trốn được?

Nàng khẽ nhíu mày, lắc tay ngọc một cái, từng đạo dây leo màu vàng bắn ra từ hư không, hoá thành một rừng dây leo bao phủ trang giấy kim sắc kia.

"Đó là văn tự của Ẩn Tiên, trong Côn Sơn tuyệt đối có truyền thừa của vị Ẩn Tiên của nhất tộc chúng ta..."

"Có lẽ đây là thứ tiên tổ chúng ta đã từng đạt được."

Tại một xó xỉnh khác tại Đổ Thạch Phường, vài nam nữ khi thấy một màn này thì từng người đều có tính toán khác nhau, nhưng người cầm đầu lại là một nữ tử mang mạng che mặt.

Nữ tử cao gầy, tóc như thác nước, thân mang váy dài có vân văn, trong mắt lộ ra thần sắc vô cùng bình tĩnh, khí chất hào phóng đoan trang.

Nàng nói nhẹ, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào trang giấy màu vàng sậm kia.

"Đồ vật của Ẩn Tiên nhất mạch sao có thể lưu lạc vào trong Côn Sơn?"

Sau lưng nàng lúc này là một nam tử có đường vân thanh sắc trên mặt, bộ dáng vô cùng cường tráng, hắn mở miệng hỏi.

"Cái này ta không rõ, nhưng đây chính là mục đích khi chúng ta đến Côn Ô Thành."

Nữ tử trả lời lại, ánh mắt không lay động chút nào.

"Một lát nữa chúng ta có cần nghĩ biện pháp lấy tờ giấy đó không?"

Nam tử to con hỏi.

"Dù sao đây cũng là vật của tiên tổ tộc ta, dù cho đây là đồ nàng mở ra, nhưng nếu giá cả phù hợp thì ta nghĩ nàng vẫn sẽ bán."

"Vật này ta nhất định phải lấy được." Nữ tử mang váy dài nói một cách bình thản.

"Cố Tiên Nhi? Biểu muội của Cố Trường Ca?"

Con ngươi của nam tử to con có một tia lãnh ý xẹt ngang, sau đó liền khôi phục bình tĩnh.

Hắn đã khác xưa rất nhiều rồi, trừ khi người nào thực sự thân cận nếu không thì không ai có thể nhận ra thân phận chân thật của hắn.

Hai người này chính là đại tiểu thư An Hi của Bộ Lạc Ẩn Thế cùng Ngưu Điền, người nàng cứu được.

"Tại nội thành ngươi không nên làm loạn, nếu không ta cũng không bảo vệ nổi ngươi đâu."

Cảm nhận được sát khí trên người của Ngưu Điền, lông mày An Hi nhíu một cái rồi nói.

Nàng biết mâu thuẫn giữa Cố Trường Ca cùng Ngưu Điền.

Nhưng khi đó Ngưu Điền chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng bây giờ đã khác, nàng không tin Cố Trường Ca sẽ còn nhớ kỹ hắn.

Thế nên nếu Ngưu Điền không chủ động trêu chọc Cố Trường Ca thì sẽ không thể xảy ra chuyện.

"Ta biết, nhưng thù này ta sẽ nhớ kỹ."

Ngưu Điền đáp lại lạnh như băng, sát khí cũng tán đi, cả người hắn cũng dần bình tĩnh lại.

Nếu hắn muốn báo thù thì phải bàn bạc và lên kế hoạch kỹ hơn, phải mưu tính từ từ, nếu tự bại lộ bản thân từ sớm thì chỉ có thể gây ra tai hoạ khó mà tưởng tượng.

Ông!!

Lúc này trang giấy đang bị vài tên lão giả vây khốn trên hư không bỗng run rẩy dữ dội, chữ viết ở trên đó như những lưỡi kiếm sắc bén vậy, bắn ra bốn phía, kiếm khí màu đen như đang muốn xoắn nát vùng hư không này.

Phốc!!

Vài vị lão ngoan đồng vừa xuất thủ khi nãy đều phun huyết, bay ngược ra ngoài.

"Trên đó hình như là một loại kiếm quyết khó lường nào đấy..."

Rất nhiều người đều chấn động, nhịp tim không nhịn nổi mà đập nhanh, thoáng chốc bọn hắn đã thấy được quá trình một khối đá diễn sinh thành Sát Sinh Kiếm Thạch từ từ trang giấy đó.

Kiếm quang thế này đáng sợ quá mức, giống như chế tạo riêng cho sát sinh vậy, có thể đâm thủng tất cả, giết chết vạn cổ.

Giờ khắc này tất cả mọi người trong Đổ Thạch Phường đều đứng ngồi không yên.

Rất nhiều tồn tại thế hệ trước như các nhân vật cấp độ giáo chủ đều đã hiện thân, hô hấp cũng trở nên gấp rút.

Bất kỳ ai cũng có thể thấy được đây là một bản Kiếm Quyết chí cao, chỉ một tia thần uy tiết ra cũng đã đủ để trảm tiên diệt thần.

Trang giấy vàng sậm như được đúc từ Bất Hủ Tiên Kim, phát ra âm thanh vang dội, trôi nổi trên hư không.

Mỗi một văn tự trên đó đều phát sáng lập loè, như hoá thành thần kiếm tuyệt thế vậy, chỉ một sợi kiếm quang thôi đã đủ chém chết tất cả, khiến mọi pháp tắc đều sụp đổ.

"Chắc chắn đây là một bộ kiếm quyết chí cao..."

"Chỉ riêng ba động toả ra cũng khiến tim người khác đập nhanh rồi."

Tất cả người trong Đổ Thạch Phường đều bắt đầu thở gấp, ánh mắt nhìn chằm chằm tờ giấy này.

Trong đó còn có một vài Tuổi trẻ chí tôn bắt đầu thi triển Thiên Nhãn Thông hoặc những thuật pháp thần thông khác để ghi nhớ những văn tự này.

Thế nhưng chữ viết trên đó quá quỷ dị.

Từng đường từng nét đều như được ngưng luyện từ kiếm ký, trảm phá tất cả, có thể chém xuyên bất kỳ sinh linh nào.

Thậm chí người tu vi hơi yếu một tý giờ hai mắt đã đau nhức vô cùng, không dám nhìn lên.

Bất kể là ai thì lúc này đều sẽ có cảm xúc hừng hực.

Hết chương 1479.
Bạn cần đăng nhập để bình luận