Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2091: Ai cho ngươi lá gan đó

Chương 2091: Ai cho ngươi lá gan đó

“Tự dâng đến trước mặt ta à?”

“Món quà lớn này thật đúng là khiến ta không biết làm gì cho phải.”

Đứng trước Thông Thiên cổ thành, Cố Trường Ca nhìn bóng dáng nhanh chóng tới gần này, khóe miệng tủm tỉm mang ý cười, tựa như hơi bất ngờ. Đám người Kim Nguyên lại cấp tốc chống đỡ uy lực khủng bố của Tiên Vương, bọn hắn bị ép đến nỗi thân thể như sắp nổ tung, có thể xuyên qua nơi này tận mắt nhìn thấy bản thể của Tiên Vương dị vực…

Bản thể của hắn to khoảng bằng con nghé, nhưng hoàn toàn khác so với kỳ lân, giống như một con chó có dáng rồng, lân phiến đen nhánh.

Có điều ngay sau đó hắn trực tiếp vận dụng pháp thân đứng thẳng ở trên vòm trời, xung quanh bốc lên sương mù mênh mang đỏ như máu.

Có thể nhìn thấy trên vòm trời ảm đạm, rất nhiều tinh thể đều bị muôn vàn ánh sáng trật tự nơi đây chiếu xuyên qua, nhanh chóng nứt vỡ.

Không ai nhìn rõ được bởi vì màn sương mù ngày càng dày đặc, e là ngay cả Thiên Nhãn cũng không nhìn xuyên qua được.

Nói là gần, kỳ thật còn không biết phải cách xa mấy vạn dặm, chỉ là nó quá khổng lồ cho nên mới có thể nhìn thấy.

“Cắn nuốt máu thịt của ngươi có lẽ có thể khiến cho ta tăng thêm một bậc, trong tương lai còn có hi vọng chạm được vào ngưỡng cửa kia…”

“Khai báo lai lịch của ngươi đi.”

Đọa Lạc Chân Hống cất lời, giọng nói vang như chuông đồng, truyền khắp vũ trụ.

Vô số sinh linh và hậu duệ Tây Tiên vực đều nghe rõ âm thanh này, lỗ tai giống như nổ tung, xuyên thấu vào tận linh hồn.

Hắn nhìn thẳng vào Cố Trường Ca. Có thể cảm giác được thân thể này của hắn ẩn chứa thần tính và khí tức bản nguyên kinh người.

Điều này khiến hắn rung động, cảm thấy đây có lẽ sẽ trở thành cơ hội của mình.

Bởi vì thân thể của hắn cực kỳ cường đại, cho dù vô số Tiên Vương bao vây diệt trừ cũng có thể bình yên rời đi.

Từ trận giao thủ vừa rồi, hắn cũng cảm nhận được tuy rằng Cố Trường Ca mạnh nhưng cũng không mạnh đến mức có thể chống lại cường độ thân thể của hắn.

“Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương quá kích động rồi, không thể khinh thường như thế được.”

Phía trước Tây Thiên Môn, đám người Khôn Huyền Tiên Vương, Thanh Minh Tiên Vương cũng không ngờ, vào lúc này Đọa Lạc Chân Hống lại giáng lâm xuống trước Thông Thiên cổ thành, muốn đánh nhau với Cố Trường Ca.

Trong lòng bọn hắn rùng mình, có chút bất an, nhưng cũng nhanh chóng chạy đến nơi đó. Bọn hắn xé rách tinh vực, cấp tốc giáng xuống. Đối với Tiên Vương mà nói, một chút khoảng cách này thật sự cũng chỉ chớp mắt là đến nơi, có điều nếu tự tin thái quá thì cũng rất dễ xảy ra chuyện.

“Lai lịch của ta sao?”

“Ngươi không xứng.”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng mỉm cười, vẻ mặt không để ý chút nào, giọng điệu thong thả bình thản giống như đang nói ra một sự thật. Đọa Lạc Chân Hống nghe thấy vậy lại không hề tức giận mà chỉ lên tiếng với vẻ lạnh nhạt.

“Nếu đã như vậy thì hôm nay ngươi sẽ phải chôn thây ở nơi này, thân thể ngươi sẽ trở thành đồ ăn của ta.”

“Thân thể? Vừa lúc thân thể của ta còn có chút tỳ vết.”

“Ngươi đến rất đúng lúc.”

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, cũng không ngờ Đọa Lạc Chân Hống này lại tự tin đến vậy, muốn cắn nuốt thân thể của mình, trợ giúp hắn tiến thêm một bước.

Tu luyện đến trình độ như Tiên Vương, không thể nào ngu xuẩn như vậy được, chỉ có thể nói Đọa Lạc Chân Hống tự tin thái quá, tin tưởng vào thân thể của chính hắn.

“Nhiều lời vô ích.”

Con ngươi của Đọa Lạc Chân Hống hơi co lại, sau đó hắn lạnh lùng mở miệng.

Hắn không biết tại sao vào lúc này Cố Trường Ca lại bình thản trấn định như vậy. Nếu như hắn đã dám giáng lâm xuống đây thì đương nhiên là có tự tin không sợ bất kỳ thân thể ở cấp bậc Tiên Vương nào.

Oành!

Đọa Lạc Chân Hống ra tay, toàn bộ cơ thể đều đang di động, nhưng mà thiên phú đã phát huy đến cực hạn, hắn vừa há miệng nuốt xuống, tất cả ánh sáng đều mờ dần đi.

Một luồng hơi thở tiền sử ập tới trước mặt, không giống như một sinh vật ngược lại giống như lịch sử cổ đại được tái hiện sống động trước mặt. Trong miệng của hắn, giữa các chư thiên có các loại chí cường pháp đang diễn hoá, kết thành pháp ấn khó hiểu, toàn lực thôn phệ Cố Trường Ca, khiến cho thiên địa của tinh vực và vũ trụ ở trước Thông Thiên cổ thành đều tối sầm lại.

Dường như tất cả sinh linh tu sĩ, bất kể là dị vực hay là Tiên vực thì đều bị hắn nuốt trọn, thế giới rơi vào một mảnh hắc ám và tĩnh mịch tuyệt đối.

Kim Nguyên kinh sợ, cả người hắn lạnh buốt.

Tận mắt nhìn thấy một màn này, ngay cả những sinh linh xung quanh đều bị nuốt vào, tất cả mọi người đều tuyệt vọng đến cực điểm.

“Nuốt ta?”

“Ai cho ngươi lá gan đó?”

Vẻ mặt Cố Trường Ca lại không có lấy một chút thay đổi, hắn giang tay đập về phía cái miệng đang há to kia.

Ầm!

Ánh sáng vô tận nổ tung, ô quang đậm đặc chảy xuôi, sau đó là tiếng gầm rên rỉ của Đọa Lạc Chân Hống vang lên. Một đôi tay ngang trời, trời xanh vạn cổ như muốn sụp đổ!

Mọi người đều bị cảnh tượng này làm cho kinh hãi, máu trong người như đông cứng, sau đó lại sôi trào dữ dội, cuồn cuộn bốc lên khó mà tưởng tượng nổi.

Thần tình trên mặt Cố Trường Ca lạnh lẽo tới cực điểm, một cánh tay lập tức vươn ra, tất cả mọi thứ trước mắt sụp đổ uỳnh một tiếng, hắn lập tức tóm được bản thể của Đọa Lạc Chân Hống.

Sau đó tất cả những cảnh tượng trước mắt đều mờ dần rồi biến mất, mọi thứ đều bị chôn vùi, thiên địa lại khôi phục vẻ trong sáng.

“Ngươi...”

Ánh mắt Đọa Lạc Chân Hống mang theo vẻ khó tin nổi, lộ ra một tia sợ hãi, miệng hắn bị nứt toác, bản thể bị Cố Trường Ca tóm lấy. Không ngờ rằng thiên phú và thân thể cực mạnh của hắn lại bị đánh bại dễ dàng như vậy.

Hết chương 2091.
Bạn cần đăng nhập để bình luận