Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 861: Cố gia thập bát tổ

Chương 861: Cố gia thập bát tổ

Theo vị lão giả diện mạo quắc thước, áo bào bồng bềnh, thần thái sáng láng này đi vào trong điện.

Nhìn ra được lúc hắn tuổi còn trẻ, phong thái thoát tục, cả người mang theo cảm giác siêu nhiên, người và đạo hợp nhất, cảm giác giống như đứng ở trung tâm.

Đạo vận tự nhiên, pháp tắc xen lẫn, lúc bước đi giống như toàn bộ thiên địa đều cùng hòa làm một thể với hô hấp của hắn.

Cho dù là vị lão tổ nhìn như lão nông vừa hút tẩu thuốc cũng đứng dậy, bộ dáng hình như rất tôn kính đối với hắn.

"Tham kiến Lão Tổ."

Trong đại điện, Cố Lâm Thiên cũng không biết bây giờ đi vào là vị lão tổ kia, lời nói cũng có chút kính cẩn nghe theo, hành lễ nói.

Trừ Cố Lâm Thiên ra, trong đại điện còn có không ít Cố gia tộc lão, đến từ Cố gia các mạch.

Tu vi đương nhiên không cần nhiều lời, yếu nhất cũng là Chuẩn Chí Tôn cảnh, chính đang thương nghị chuyện Tử Phủ lần này.

Đối bọn hắn, chuyện này cũng chỉ một việc nhỏ không quan trọng gì, không thương không ngứa.

Nếu không phải bởi vì dính đến Cố Trường Ca thì chỉ sợ bọn hắn cũng sẽ không để ý như vậy.

"Tham kiến Lão Tổ."

Một đám tộc lão nhao nhao hành lễ.

Đã có người ở trong lòng suy đoán thân phận của vị lão tổ vừa đi vào trong điện này.

Nhưng Cố gia lão tổ thật là nhiều lắm, có chút lão tổ cho dù bọn hắn đã tu hành mấy trăm vạn năm nhưng cũng chưa từng nhìn thấy mặt một lần.

Vị lão tổ trước mặt này đúng là như thế, rất nhiều tộc lão đều đối với khuôn mặt của hắn cảm thấy lạ lẫm, nhưng lại không dám bất kính.

Phải biết ngay cả bọn người Chí Tôn cảnh cũng cảm giác sâu sắc loại run rẩy, quỳ bái xuất phát từ nội tâm.

Việc này chỉ có thể nói rõ tu vi của vị lão tổ trước mắt này sớm đã đến tình trạng thâm bất khả trắc.

"Ta tên Cố Lãng."

Trong lúc đám người đang suy đoán thì vị lão tổ này đã mở miệng, giữa sợi tóc còn lượn lờ lấy một chút sương mù Hỗn Độn.

Giống như mới leo từ trong nghĩa địa ra, âm thanh của hắn mang theo cười nhạt ý, đang đánh giá một đám hậu bối trước mắt, có chút hài lòng.

"Tê!"

"Lãng Tổ! Chính là vị lúc trước kém chút nữa đã đánh sụp đổ đạo tâm của Thần Thiên Hoàng.”

Nghe nói như thế, một đám Cố gia tộc lão, bao gồm cả Cố Lâm Thiên ở trong đó cũng nhịn không được hơi hít một ngụm khí lạnh.

Sau đó kịp phản ứng, Cố Lâm Thiên bước lên trước, hơi chắp tay nói: "Hậu bối chính là Cố gia gia chủ hiện tại, tham kiến Thập Bát Tổ!"

Dù hắn thân là gia chủ, giờ phút này thái độ cũng so với trước đó kính cẩn hơn rất nhiều.

Cố Lãng.

Người này phải ít người khác, chính là một vị lão tổ sau lưng nhất mạch của hắn kia.

Bản thân tuổi tác đã không thể nào khảo chứng, thậm chí cũng không biết hắn đến cùng là người thuộc thời đại nào.

Chiến tích xuất thủ duy nhất chính là vô số năm trước tao ngộ Thiên Hoàng Sơn Thần Thiên Hoàng.

Thần Thiên Hoàng trị thế, thống ngự năm tộc Thái Cổ, dã tâm bành trướng.

Đến một ngày, điều khiển kim quang đại đạo, giáng lâm xuống trước sơn môn Cố gia, thử khiêu khích, dự định dòm ngó Cố gia nội tình sâu cạn.

Kết quả còn chưa bước vào sơn môn, ngay ở trước cửa đã bị một vị Cố gia lão tổ ra ngoài hít thở không khí dùng một bàn tay trực tiếp đánh bay.

Việc này làm chấn kinh lúc ấy.

Tự nhiên mà vậy, cũng biến thành vết đen lớn nhất của Thần Thiên Hoàng anh minh một thế.

Chỉ có điều theo thời gian dần trôi qua, năm đó không ít đạo thống tận mắt chứng kiến việc này cũng táng diệt trong dòng chảy thời gian.

Cho tới bây giờ, tu sĩ đạo thống biết chuyện bí ẩn này đã rất ít.

Nhưng ở Cố gia, chỉ cần là tộc nhân có chút nghiên cứu qua bí ẩn cổ sử thì đều sẽ biết được việc này.

Đương nhiên, người của Thiên Hoàng Sơn chắc chắn cũng biết, bằng không cũng sẽ không có chuyện lần trước Doanh Ngọc đến Trường Sinh Cố gia bái phỏng Cố Trường Ca, kết quả chờ đợi ở ngoài sơn môn nửa tháng mà không gặp người, cuối cùng giận dữ rời khỏi.

Bình thường, bất hủ đại giáo, trường sinh đạo thống, sao có thể làm cho Thiên Hoàng Sơn Doanh Thiên Hoàng thân nữ có thái độ kiêng kỵ như vậy?

"Không tệ không tệ."

"Nhưng Thập Bát Tổ? Đây là xưng hô trước kia thôi, bây giờ ta lười biếng tu luyện hồi lâu, sợ là ngay cả Nhị Thập Tổ cũng không làm được."

Tâm tình của Cố Lãng không tệ, nghe vậy thì khẽ lắc đầu cười nói.

Từ trên người Cố Lâm Thiên cảm thấy được khí tức mạch này của hắn.

Từ tu vi đến xem, cách thành đạo cũng không xa.

Cái này khiến hắn có chút vui mừng, trước đó, Cố gia gia chủ tại bằng chừng ấy tuổi thì đều còn lâu mới có được tu vi như vậy.

Này chỉ có thể nói rõ thiên phú của Cố Lâm Thiên không tệ.

Nghe vậy, một đám tộc lão trong điện càng xấu hổ, cái gì gọi là lười biếng tu luyện, ngay cả Nhị Thập Tổ cũng không làm được

Sở dĩ Cố Lãng được xưng là Thập Bát Tổ là bởi vì thực lực của hắn, trong số một đám lão tổ của Cố gia có thể xếp thứ mười tám.

Mà việc này còn là vào cực kỳ lâu trước kia, hiện tại tu vi của hắn đến cùng đã đến một bước kia hay chưa thì không ai biết được.

Trước đó cũng đã nói, Trường Sinh Cố gia lão tổ đã rất ít lộ diện ở hiện thế, tạm thời chưa nói ở tiên giới.

Chỉ là bây giờ, chuyện ở thượng giới đã đủ để đám người Cố gia suy nghĩ suy đoán "Chuyện Tử Phủ thì ta đã biết được, trời làm bậy thì còn sống được, người tác nghiệt không thể sống, các ngươi không cần để ý. Ngược lại là bây giờ ta lại cảm thấy rất hứng thú với vị truyền nhân kia của Cố gia ta...

Lúc mọi người ở đây suy đoán nhao nhao thì Cố Lãng lần nữa lên tiếng, ánh mắt thâm thúy, trong đó có rất nhiều cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, vạn cổ bụi bặm, kim cổ câu diệt.

Hình như lập tức sẽ xuyên thủng rất nhiều không gian, rơi vào trong Tử Phủ cương vực.

Lời nói của hắn rất trực tiếp, bản thân đối với loại chuyện nhỏ nhặt của Tử Phủ thật sự không thèm để ý.

Lúc đi ra khỏi nghĩa địa, đi tới trước đại điện, hắn đã đã thấy rõ khoảng thời gian này đến nay, Trường Sinh Cố gia xảy ra rất nhiều chuyện.

Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ sự vụ, hắn cũng không hứng thú.

Toàn bộ Cố gia quản lý hậu bối ngay ngắn rõ ràng, vô cùng phồn thịnh.

Hết chương 861.
Bạn cần đăng nhập để bình luận