Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1557: Che giấu sâu đến khó có thể tưởng tượng

Chương 1557: Che giấu sâu đến khó có thể tưởng tượng

Đột nhiên Cố Trường Ca xuất hiện khiến cho nội tâm Giang Thần phủ kín bóng ma.

Nhất là khi nghe thấy Cố Trường Ca nói những câu này, trong lòng hắn giật thót một cái, cảm thấy có điềm không lành.

Hắn biết mặc dù Cơ Thánh Sơ đang tĩnh tọa khôi phục nhưng thật ra vẫn luôn chú ý tới động tĩnh ở bên này.

Cố Trường Ca đến, chắc sẽ không lừa được Cơ Thánh Sơ nữa.

Hắn bị Cố Trường Ca vu hãm là người thừa kế Ma Công, chuyện này hắn có thể giải thích được.

Nhưng mà việc hắn thả vũ y đạo nhân trong huyền ngọc ra lại là một sự thật quá mức rõ ràng.

Sau khi đến chỗ này, Cố Trường Ca quan sát hoàn cảnh xung quanh, đặc biệt là đạo đài ở trên kia.

Nó khiến cho tâm trạng của hắn có chút kỳ dị.

Thật ra hắn đã đến đây được một lúc rồi, chỉ có điều hắn không bước vào mà lại đợi Giang Thần giải trừ cấm chế chung quanh Cơ Thánh Sơ trước.

Thật ra Cố Trường Ca cũng biết chuyện Chân Long nhất tộc sinh sống bên trong Côn Sơn.

Hơn nữa hắn còn biết vì sao vị Long Vương của Chân Long nhất tộc kia lại chết.

Chuyện này có nhân quả rất sâu đậm với hắn.

Nhưng nói đúng ra là có liên quan tới Thiền Hồng Y, dù sao vị Long Vương kia cũng do chính tay nàng giết chết.

Sở dĩ chiếc lược gỗ của nàng bị đánh rơi ở đây cũng là vì trận chiến đó.

Trong những kỷ nguyên Tiên Cổ trước đây, Côn Sơn và Luân Sơn cùng được gọi là hai đại Thần sơn ở thượng giới, nhưng Luân Sơn lại bị Ma Chủ hủy diệt.

Để bắt chước Ma Chủ, Thiền Hồng Y đã tới Côn Sơn để khiêu chiến với chủ nhân của Long tộc đương thời, định hủy diệt Côn Sơn này.

Kết quả của trận chiến kia như thế nào, thật ra bây giờ chỉ còn vài điển tịch không hoàn chỉnh ghi chép lại, rằng Tiên Vương của Côn Sơn đã vẫn lạc, hóa thành Sinh Mệnh cấm khu ở nơi đây. Vô số kỷ nguyên trôi qua, chưa từng có sinh linh nào phá giải được bí ẩn này.

Tỉnh táo lại, Cố Trường Ca nhìn mấy vũng máu ở cách đó không xa, ánh mắt trở nên có chút phức tạp.

Phía trên đạo đài có hỗn độn khí mênh mông phủ xuống, chung quanh còn có một vùng ánh sáng tím rất lớn đang trôi nổi, tựa như cả bầu trời sao đang vờn quanh.

Cơ Thánh Sơ ngồi xếp bằng ở đó, bóng người đã hơi gầy gò, hắn nuốt hết linh khí đang bay tới từ bốn phía để khôi phục lại thực lực của mình.

Thời khắc này, mí mắt của hắn đột nhiên động đậy, gương mặt vốn cực kỳ quắt queo bắt đầu trở nên đầy đặn có huyết sắc hơn.

Bỗng trong bóng tối cứ như có mấy chiếc đèn lồng xuất hiện, chúng cực kỳ chói mắt, ánh sáng chiếu khắp bốn phía khiến xung quanh rực rỡ hẳn lên.

Hắn nhìn về phía Cố Trường Ca, khẽ chau mày lại, hình như cũng cảm thấy hoang mang bởi những lời nói của Cố Trường Ca.

“Có chuyện gì thế?”

Trong lòng Cơ Thánh Sơ có chút nghi hoặc, hắn mở miệng hỏi Giang Thần.

Ngay từ đầu hắn đã coi Giang Thần là hậu bối đến đây để nghĩ cách cứu hắn, còn những chuyện khác thật ra hắn vẫn chưa biết rõ.

Giang Thần cũng không nói nhiều với hắn, chỉ bảo mình có mối quan hệ khá tốt với tiểu thư của Cơ gia, cũng chính là Cơ Sơ Nguyệt.

Nhưng bây giờ nghe được như vậy, hình như trong đó còn có ẩn tình khác?

Người thừa kế Ma Công? Thả Vũ Hóa cổ thiên tôn bên trong huyền ngọc ra?

Bất kể là chuyện nào trong hai chuyện này thì nghe đều không tốt lành cho lắm.

Mặc dù trước khi bước vào Côn Sơn, Cơ Thánh Sơ còn chưa từng nghe về chuyện người thừa kế Ma Công.

Trên thế gian này, kẻ có thể bị gắn với hai chữ Ma Công chắc hẳn không thoát khỏi quan hệ với người đã giết chết chủ nhân của Long tộc ở Côn Sơn kia?

Hơn nữa trước đó hắn cảm thấy miếng huyền ngọc có hơi xao động cho nên đã từng mở miệng nhắc nhở đám người ở bên ngoài.

Bị Cơ Thánh Sơ tra hỏi, trong thoáng chốc Giang Thần cũng rơi vào thế bí, hắn không biết phải giải thích như thế nào.

Vất vả lắm hắn mới ôm được cái đùi này, sao có thể để Cố Trường Ca châm ngòi thổi gió chỉ bằng dăm ba câu như thế được?

“Là như thế này thưa tiền bối, chuyện ở bên ngoài địa động trước đó cũng chỉ là bất đắc dĩ, nếu như không phá vỡ miếng huyền ngọc kia, chúng ta cũng khó mà đi vào đây cứu ngài.”

“Ngài phải tin vãn bối không phải là ác nhân làm xằng làm bậy, trái lại kẻ trước mắt kia mới là loại cùng hung cực ác mặt người dạ thú, làm đủ chuyện xấu, phát điên phát rồ.” Giang Thần nói, hắn thở sâu, nhìn Cố Trường Ca với ánh mắt chứa vài phần căm hận.

Nhưng Cơ Thánh Sơ cũng cũng không phải kẻ ngu xuẩn, hắn sẽ không bị lừa cho qua chỉ vì vài ba câu nói.

Hắn có thể cảm giác được dường như trong lời nói của Giang Thần có chút giấu giấu diếm diếm chứ không nói thật hẳn.

Hắn thở dài một hơi, nói: “Tiểu hữu cứ yên tâm, nếu như ngươi đã là ân nhân cứu mạng của lão phu, sau khi thoát khỏi khốn cảnh, đương nhiên lão phu sẽ không bạc đãi ngươi. Cho dù trước đây ngươi có thân phận gì, lão phu cũng không thèm để ý.”

Nghe Cơ Thánh Sơ nói vậy, Giang Thần cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy yên lòng.

“Vãn bối là Cố Trường Ca của Trường Sinh Cố gia, bái kiến Cơ Thánh Sơ tiền bối.”

Đúng lúc này Cố Trường Ca tiến lên, hắn khẽ cười nói, đồng thời còn hành lễ bái kiến Cơ Thánh Sơ.

“Trường Sinh Cố gia?”

Sắc mặt Cơ Thánh Sơ khẽ biến đổi, sau đó như thể nghĩ tới chuyện gì, hắn hỏi: “Ngươi là thiếu chủ hiện tại của Trường Sinh Cố gia?”

Giọng điệu của hắn rất chắc chắn.

Bởi vì hắn cảm thấy tu vi của Cố Trường Ca sâu không lường được, rõ ràng là cốt linh cũng không lớn, quá lắm cũng chỉ tầm như Giang Thần đang đứng trước mặt.

Giọng điệu của hắn hoà hoãn hơn nhiều. So với Giang Thần, thân phận và địa vị của Cố Trường Ca khiến cho hắn xem trọng hơn.

Cố Trường Ca để lộ nét cười, khẽ chắp tay đáp: “Đúng thế. Lúc ấy nghe nói tiền bối bị nhốt ở đây, vãn bối đã bàn bạc với nhóm tộc trưởng Cơ Hạo, triệu tập các thế lực đạo thống ở thượng giới đến đây để nghĩ cách cứu tiền bối.”

“Đáng tiếc nửa đường lại bị tiểu nhân bày mưu hãm hại, thả đạo nhân bên trong huyền ngọc ra, khiến cho các thế lực đạo thống đều tử thương nghiêm trọng.”

“Vãn bối mạng lớn nên mới tránh được một kiếp, lúc này mới đến được nơi đây.”

“Vậy sao?”

Bỗng nhiên sắc mặt của Cơ Thánh Sơ trở nên âm u khó dò.

Hắn đã sống vô số năm, hiển nhiên không phải kẻ ngu dốt, bất kể là lời của Cố Trường Ca hay là của Giang Thần, hắn đều không tin tưởng hoàn toàn.

Đến hiện tại thì theo như những gì Cố Trường Ca đã kể, có thể nói Giang Thần tội ác tày trời.

Nhưng không hiểu vì sao hắn lại cảm thấy trên người Cố Trường Ca lại có một loại hàn ý khiến hắn hơi hãi hùng bất an.

Vị thiếu chủ của Cố gia này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, hắn che giấu sâu đến mức khó có thể tưởng tượng.

Hết chương 1557.
Bạn cần đăng nhập để bình luận