Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1641: Nhỏ bé không đáng kể

Chương 1641: Nhỏ bé không đáng kể

"Tuyên Điệp."

Trên mặt A Thanh hiếm khi để lộ nét cười, nàng đi về phía đám người Tuyên Điệp công chúa.

Thấy bọn hắn rơi vào hiểm cảnh, chính nàng là người mở miệng cầu xin Cố Trường Ca xuất thủ cứu bọn hắn.

Sở dĩ vừa rồi vị cường giả thượng giới kia rút đi cũng là vì cảm nhận được sự tồn tại của Cố Trường Ca.

"Hai vị này là?"

Trong mắt của Tuyên Điệp công chúa toát lên vẻ ngạc nhiên, nàng nhìn hai người Cố Trường Ca và A Đại sau lưng A Thanh, không khỏi dò hỏi.

Nàng cũng không quên vừa rồi vị cường giả kia rút lui như thế nào, hắn đã nhìn về phía A Thanh.

Hơn nữa còn tỏ thái độ cực kỳ cung kính dè chừng.

Chẳng lẽ có liên quan đến nam tử tuấn tú phi phàm trước mặt này?

Điều này khiến trong lòng Tuyên Điệp công chúa cảm thấy cảnh giác một cách khó hiểu. Có thể khiến một vị cường giả chỉ nửa bước nữa sẽ bước vào Đệ Bát cảnh phải hoảng sợ bỏ chạy, hắn không thể là một kẻ vô danh, cũng không phải nhân vật trong Kiếm Huyền đại thế giới.

Mặc dù hắn đã có ơn cứu nàng, nhưng nếu như đối phương đến từ thiên ngoại thì là địch hay là bạn cũng khó mà phân rõ.

Hơn nữa Cố Trường Ca còn cho nàng một loại cảm giác cực kỳ cường đại thần bí, dù là thân ảnh cường tráng tựa như thủ hạ ở phía sau hắn kia cũng tản ra khí tức khiến người ta phải run sợ.

Kết hợp với thái độ e ngại của cường giả ban nãy, lai lịch của người này tuyệt đối không bình thường.

"Vị này là Cố công tử, cũng là ân nhân đã cứu ta."

"Yên tâm đi, mặc dù cũng đến từ Vực Ngoại nhưng hắn không có ác ý với chúng ta đâu."

A Thanh không biết nên giải thích mục đích đến của Cố Trường Ca cho Tuyên Điệp công chúa như thế nào, chỉ có thể giới thiệu ngắn gọn giản lược như thế.

Tuyên Điệp công chúa gật đầu một cái, tuy A Thanh đã nói như vậy nhưng trong lòng nàng vẫn còn có chút không yên tâm.

Nhưng ân cứu mạng vừa rồi lại là thật, nếu như Cố Trường Ca không hiện thân dọa cho vị cường giả kia chạy mất, e rằng nàng và những tùy tùng của mình sẽ chết thảm ở đây.

Tức khắc vẻ mặt của nàng nghiêm lại, chắp tay nói với Cố Trường Ca: "Đa tạ ân cứu mạng của vị công tử này. Nếu như sau này có cơ hội, Tuyên Điệp sẽ báo đáp ngươi."

Trên mặt Cố Trường Ca mang nét cười nhẹ nhàng ôn hòa, hắn mỉm cười đáp: "Chỉ là tiện tay thôi, công chúa không cần để ý."

Những người còn lại cũng nhìn ra được lai lịch thân phận của Cố Trường Ca không đơn giản.

Huống chi theo như tình cảnh trước mắt, bọn họ cũng không thể phân biệt được hắn là địch hay bạn, vì thế sau khi mở miệng cảm tạ, bọn họ đều giữ im lặng, trong lòng có chút cảnh giác bất an.

Mặc dù phong thái của Cố Trường Ca rất ôn hòa nho nhã nhưng dù sao hắn cũng không phải là người của Kiếm Huyền đại thế giới.

Nhìn cảnh tượng này, trên môi Cố Trường Ca vẫn thấp thoáng nét cười, tựa hồ không thèm để tâm. Quả thực hắn không có ác ý với sinh linh của thế giới này, dù sao hắn đến đây chỉ vì thế giới bản nguyên mà thôi.

"A Thanh, sau khi ngươi đi tới đạo khe hở thiên ngoại kia thì đã gặp những chuyện gì, có gặp được các tiền bối với nguồn gốc của tai họa không?"

Sau đó Tuyên Điệp công chúa nhớ tới một chuyện quan trọng, nàng không để bụng Cố Trường Ca còn bên cạnh, không kìm được quay sang hỏi A Thanh.

Những người còn lại nghe thấy vậy thần sắc cũng trở nên nghiêm túc, bọn họ dỏng tai lắng nghe, ai cũng cực kỳ quan tâm đến chuyện này.

Trước đây có bốn tồn tại đạt đến cảnh giới Lục Địa Kiếm Tiên từng cùng nhau bước vào đạo khe hở thiên ngoại kia để tìm ngọn nguồn tai họa hòng tiêu diệt nó.

Nhưng về sau bọn hắn cứ như kim rơi xuống đáy biển, biến mất vô hình vô tung, không có bất cứ tin tức nào được truyền về.

Rất nhiều người đều đoán bọn hắn vẫn còn lạc ở bên trong, bởi vì hồn đăng do bốn vị Lục Địa Kiếm Tiên để lại vẫn chưa tắt.

Người đời sau từng thử đi tìm tung tích của bọn họ nhưng những người đi tìm lại không ai có thể an toàn trở về.

Có thể nói ngoài A Thanh ra, không có bất cứ ai còn sống trở về.

Cho nên bọn hắn thực sự đều rất muốn biết rốt cuộc A Thanh đến đó đã gặp phải những chuyện gì.

"Lúc ta vừa xuyên qua khe hở thì đã bị đám Vực Ngoại Thiên Ma bắt được, sau đó bị đưa tới thế giới khổng lồ kia, bị giam giữ suốt mấy tháng. Nếu không phải sau đó Cố công tử đã cứu ta thì e rằng bây giờ ta đã chết rồi, không thể nào quay về thủy phiến được nữa."

A Thanh trả lời, nàng nhớ lại quãng thời gian đó, trên gương mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ phức tạp.

Đối với nàng mà nói, đó là một quá khứ cực kỳ hắc ám tuyệt vọng, bị giam giữ trong địa lao tối tăm không thấy ánh mặt trời hay bất cứ ánh sáng nào.

Trong trò chơi đi săn đó, sự xuất hiện của Cố Trường Ca tựa như luồng ánh sáng thứ nhất trong bóng đêm của nàng.

"Thì ra là thế."

Tuyên Điệp công chúa cũng không ngờ được vậy mà A Thanh lại suýt chút nữa chết ở đó, lại còn phải trải qua nhiều gian khổ như thế, trong lòng nàng không khỏi thấy sợ hãi.

Nhưng những người khác lại có chút thất vọng, vốn dĩ còn cho rằng có thể biết được nhiều tin tức liên quan tới thế giới kia từ miệng A Thanh.

"Vậy nhóm phụ thân của ngươi thì sao?" Tuyên Điệp công chúa lại hỏi tiếp, nàng có chút quan tâm.

"Không biết, ta không tìm được tin tức về bọn hắn." A Thanh lắc đầu trả lời.

Sau đó nàng lại tung ra một tin tức có thể nói là chấn động y như tạc đạn với mọi người: "Thế lực ở thế giới kia cường đại đến mức chúng ta không thể nào tưởng tượng nổi. Đối với thế giới kia mà nói, đại quân ồ ạt tới xâm lấn lần này chỉ có thể hình dung bằng cụm từ nhỏ bé không đáng kể."

Hết chương 1641.
Bạn cần đăng nhập để bình luận