Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1690: Ta chỉ tới tham gia náo nhiệt mà thôi

Chương 1690: Ta chỉ tới tham gia náo nhiệt mà thôi

"Dựa theo điều tra thì Kiếm thành đã từng chìm vào chỗ sâu trong Kính Hồ, đó chính là nơi khởi nguyên của các tông các phái trong Kiếm Huyền đại thế giới bây giờ..."

Lúc này một Kẻ thành đạo khác cũng nhẹ nhàng mở miệng, ánh mắt chầm chậm lướt qua di chỉ với những làn sương lượn lờ giống như tơ ở phía trước.

Cho dù đã đến cảnh giới như bọn hắn thì cũng rất khó nhìn thấu được nhiều cấm chế ở bên trong, có thể thấy nơi này thần bí quỷ dị như thế nào.

Hơn nữa thứ khiến người khác sợ hãi nhất chính là thiên cơ ở đây vô cùng hỗn loạn, tràn ngập rất nhiều khí tức bất minh.

Ánh mắt Cố Trường Ca hiện lên vẻ khó hiểu, hắn nghe vậy thì lắc đầu bảo: "Ta cũng mới được nghe tin tức về nơi này thôi, cũng không được tính là hiểu rõ."

Sở dĩ mục đích lớn nhất mà hắn dùng phương thức tương trợ Tuyên Điệp công chúa để hiện thân là vì muốn đám người này tìm ra cửa vào Kính Hồ giúp hắn.

Cứ như vậy thì đến lúc đó hắn cũng có thể nhân cơ hội âm thầm lẻn vào.

Mặc kệ nói thế nào, nếu như thế giới bản nguyên rơi vào tay hắn, đến khi trở về thượng giới ắt hẳn sẽ khơi dậy một trận sóng gió rất lớn.

Cho dù Cố Trường Ca không sợ phiền phức nhưng tuân theo nguyên tắc bớt được một chuyện thì đỡ một chuyện, hắn vẫn định âm thầm giành lấy thế giới bản nguyên từ trong bóng tối.

Đối với tồn tại đã đứng trên cảnh giới Kẻ thành đạo mà nói, sự hấp dẫn của thế giới bản nguyên không cần nói cũng biết, đủ để khiến bọn hắn nổi điên liều mạng chém giết.

"Đã như thế thì chi bằng Trường Ca thiếu chủ cùng ra tay với chúng ta để phá hủy chỗ này, nhìn xem có thể tìm được lối vào Kính Hồ kia hay không?"

Lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều nghe thế thì ánh mắt lóe lên, mở miệng hỏi dò.

Đang lúc nói chuyện, bọn người Du Phi Nhã công chúa cũng đi theo sau lưng vị lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều kia, tất cả đều từ cổ chiến thuyền đi đến chỗ này.

Du Phi Nhã khẽ thi lễ với Cố Trường Ca xem như chào hỏi.

Tuy nàng và Cố Trường Ca cũng coi như là người quen, nhưng trong tình huống này vẫn không tiện lại gần để chào hỏi cho lắm.

Thật ra trong lòng Du Phi Nhã có rất nhiều mối nghi hoặc, nàng muốn hỏi thăm Cố Trường Ca một chút xem hắn có biết tung tích của Thác Bạt Tiêu Dao hay không.

Sau khi biết tin Thác Bạt Tiêu Dao qua đời, nàng đã từng phái người đi điều tra nhưng không hề tìm được nguyên nhân vì sao.

Mặc dù nàng cũng không biết tại sao trong lòng lại nảy sinh một trực giác quái dị rằng có lẽ Cố Trường Ca sẽ biết chuyện này.

"Ta không nhúng tay vào việc này, ta chỉ tới tham gia náo nhiệt mà thôi."

Cố Trường Ca khoát tay áo cười nhạt một tiếng, từ chối thỉnh cầu của lão Hoàng tổ.

Nghe hắn nói thế, tuy trên mặt những tồn tại Kẻ thành đạo của các thế lực đạo thống kia đều tỏ ra thất vọng nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra bọn hắn rất lo lắng Cố Trường Ca đến đây là để chen một chân vào chuyện này.

Với thực lực và bối cảnh của Cố Trường Ca, quả thực không có ai ở đây dám chọc vào hắn.

Đến lúc đó nếu thật sự phát hiện thế giới bản nguyên, bọn hắn sợ rằng sẽ không nhịn được cám dỗ trong lòng mà động thủ với Cố Trường Ca.

Như vậy thì khó tránh khỏi sẽ làm mất lòng hắn.

"Với thực lực của Trường Ca thiếu chủ, vậy thì thật sự quá đáng tiếc..."

Dường như lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều có chút tiếc nuối lắc đầu, tuy nhiên trong lòng hắn cũng giống với những người khác, đều thở phào nhẹ nhõm.

Cố Trường Ca mỉm cười không nói thêm cái gì. A Đại sừng sững ở bên cạnh giống như một tòa Ma Sơn kinh khủng, đứng ở ngoài cùng với hắn chứ cũng không tiến vào di chỉ.

Cổ Huyền di chỉ rất lớn, bao phủ phạm vi mấy vạn dặm.

Ngoài trừ rất nhiều hoành sơn đứt gãy ra thì còn có một vài phế tích di chỉ đổ nát, có thể thấy được dãy cung điện và vô vàn cột trụ bích họa thời xưa.

Thời điểm cái gọi là Vực Ngoại Thiên Ma giáng lâm xuống nơi này, rất nhiều cường giả của các thế lực tông môn tới đây đều không dám động chạm lung tung, cũng không dám sai khiến đệ tử tiến đến tìm kiếm tung tích của Kính Hồ.

Ở bên ngoài Cổ Huyền di chỉ, gần như tất cả mọi người đến Kiếm Huyền đại thế giới đều đã tụ tập ở đây.

Rất nhiều Lục Địa Kiếm Tiên như Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên đều đứng im lặng nhìn vô vàn cường giả ở cách đó không xa sử dụng đủ loại bí pháp hòng tìm kiếm những thứ quỷ dị của nơi này.

"Nếu như Kính Hồ bị bọn hắn đoạt mất thì hậu quả thật sự là không dám tưởng tượng."

Dịch Kiếm Tiên nói khẽ, ánh mắt toát lên vẻ lo âu.

Còn Tuyết Kiếm Tiên thì lại nhìn Cố Trường Ca đang nói chuyện cùng với rất nhiều Kẻ thành đạo ở thượng giới cách bọn hắn không xa, nội tâm hơi dao động không yên.

"Ngươi nói xem, nếu như Cố công tử mở miệng muốn ngăn cản hết thảy mọi chuyện thì có bao nhiêu khả năng sẽ thành công?" Nàng hỏi Dịch Kiếm Tiên.

Dịch Kiếm Tiên không ngờ đột nhiên nàng lại hỏi như vậy, trong lúc nhất thời có chút ngạc nhiên.

"Mặc dù Cố công tử không có ác ý với thế giới của chúng ta, nhưng vì sao lại phải ra tay cứu thế giới của chúng ta đây?"

Hắn lắc đầu trả lời, cảm thấy khả năng này cơ bản là bằng không.

Tuyết Kiếm Tiên cũng cười khổ một tiếng, cảm thấy mình mơ mộng hão huyền. Bọn hắn dựa vào cái gì để Cố Trường Ca cứu bọn hắn chứ?

Trước đó bọn hắn còn giấu diếm Cố Trường Ca, chưa từng nói cho hắn biết tin tức về Kính Hồ nữa.

Hết chương 1690.
Bạn cần đăng nhập để bình luận