Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1494: Thủ đoạn bắt chuyện của tỷ quả thực quá kém

Chương 1494: Thủ đoạn bắt chuyện của tỷ quả thực quá kém

Tiểu Thánh Vương người cũng như tên, trên thân toát ra một cỗ khí thế vương giả, cả người đều đang phát sáng. Sợi tóc bay múa trông giống hoàng kim thiết thuỷ đổ bê tông mà thành, mang theo kim sắc rực rỡ chói mắt. Lúc hành tẩu hắn tựa như một vòng đại nhật nghiền ép mà qua, tràn ngập khí thế.

“Nếu khối thạch kia thật sự là vậy, ngược lại có thể cắt ra thử xem.” Cố Trường Ca tùy ý cười nói.

Nghe được lời này, tâm thần của mọi người tại đây đều chấn động. Mỗi một Thần thạch trong Côn Ô thành đều có giá trị liên thành, khó mà dùng linh thạch để cân nhắc, thậm chí là trong mắt rất nhiều tu sĩ, giá trị của nó còn vượt qua cả Đế Khí.

Đó cũng là nguyên nhân mà đã lâu như vậy, trong mười khối Thần thạch cũng chỉ có ba khối là được cắt ra. Rất nhiều người không xác định được trong những Thần thạch này là cái gì, lo lắng mình sẽ chịu thiệt thòi lớn.

Từ lời này của Cố Trường Ca, chẳng lẽ hôm nay hắn định mua khối kỳ thạch không rõ bên trong là gì kia?

“Trường Ca thiếu chủ biết bên trong ẩn chứa cái gì sao?”

Lúc này, ở một bên khác vang lên âm thanh êm tai tự nhiên mà nhã nhặn.

Ai nấy đều giật mình, không nghĩ tới vị Trưởng công chúa Đại Du cực kỳ thần bí này sẽ đi tới.

Nàng vô cùng tôn quý trang nhã, cả người ung dung tuyệt mỹ, ánh mắt thông tuệ, hàm răng óng ánh, mang theo hương thơm đạm nhã đi tới trước người Cố Trường Ca.

Du Phi Nhã cũng nghe Cố Trường Ca nói, vừa rồi lúc Cố Tiên Nhi cắt được Sinh Mệnh linh tuyền, nàng cũng có đi tới nhưng không chào hỏi với Cố Trường Ca.

Trước thời điểm này, nàng chưa từng nhìn thấy Cố Trường Ca, đây coi như là lần đầu tiên nói chuyện với hắn.

Cố Trường Ca hơi kinh ngạc nhìn Du Phi Nhã, trong đầu tìm kiếm ấn tượng về người này nhưng dường như hắn cũng không nhận ra nàng.

“Phi Nhã bái kiến Trường Ca thiếu chủ.”

Lúc này, chợt phản ứng rằng Cố Trường Ca tựa hồ không nhận ra chính mình, trên gương mặt Du Phi Nhã có chút lúng túng.

Tuy nhiên nàng vẫn khôi phục rất nhanh, bèn cất lời chào hắn.

Doãn Mi ở sau lưng Cố Trường Ca giải thích lai lịch của Du Phi Nhã cho hắn.

Giờ đây hắn mới có chút bừng tỉnh, lập tức nở một nụ cười nhàn nhạt nói: “Phi Nhã công chúa không cần đa lễ, chẳng qua ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi chứ cũng không biết trong khối kỳ thạch kia ẩn giấu cái gì.”

Cho dù có biết hắn cũng sẽ không nói.

Câu hỏi đơn giản như vậy còn cần hỏi sao?

Du Phi Nhã nở nụ cười thanh tao, vén sợi tóc trước trán nói: “Là Phi Nhã mạo muội, mong rằng Trường Ca thiếu chủ không lấy đó làm phiền lòng.”

Vừa rồi nàng cũng chỉ giật mình, theo bản năng đã hỏi ra rồi.

Bởi vì lần này đến đây tham dự Thần Thạch đại hội, mục tiêu của nàng chính là khối kỳ thạch không rõ kia. Nàng cảm thấy nếu như trang giấy bị thiếu trong Đại Du tiên kinh của Đại Du tiên triều ở đây thì khả năng lớn nhất là nó liên quan đến khối kỳ thạch không rõ kia.

Tuy nhiên nghĩ lại thì đối với loại chuyện này, nếu như Cố Trường Ca biết được, sao hắn có thể nói ra.

Khu vực trung tâm tại phường thị vô cùng rộng rãi, bên trong bao hàm thiên địa, có càn khôn khác, trận văn được khắc trên các vách đá và trên cung điện lầu các.

Bốn phía còn có Thành đạo khí trấn áp, uy áp mơ hồ tràn ngập, quang hoa bao phủ thiên khung, phát ra từng đợt gợn sóng khiến vô số sinh linh tu sĩ có chút kinh ngạc.

Nhìn từ số lượng, Thành đạo khí trấn thủ xung quanh tuyệt đối không chỉ vẻn vẹn có mộtt cái.

Chỉ là uy áp tràn ngập ra cũng đủ khiến cho tu sĩ bình thường không dám vọng động.

Một khi Thành đạo khí khôi phục, khẳng định là uy năng bùng nổ có thể huỷ đi toàn bộ Côn Ô thành.

Mà Thành đạo khí ở nơi đây còn không chỉ có một cái, đủ để các tộc và các đạo thống xem trọng Thần Thạch đại hội lần này.

Xung quanh có sương mù lượn lờ bao phủ khắp mọi nơi, gần như tất cả những người đến đây đều là các đại nhân vật. Thậm chí ngay cả những giáo chủ đại giáo kia cũng chỉ có thể làm tiểu bối.

Vô vàn nhân vật cấp bậc hóa thạch sống qua lại như khung cửi, bọn hắn đang đánh giá kỳ thạch được trưng bày.

“Hoàng tỷ, vừa rồi thủ đoạn bắt chuyện của tỷ thật sự là quá thấp kém…”

Vừa rồi Du Minh của Đại Du tiên triều vẫn luôn im lặng không lên tiếng, mãi đến khi thấy Cố Trường Ca mang người đi về hướng khác thì mới không nhịn được thở dài một hơi, giọng điệu thấm thía nói với Du Phi Nhã.

Thực ra không chỉ mình hắn, những người chứng kiến một màn vừa rồi cũng có cùng suy nghĩ với hắn.

Du Phi Nhã biết hành động vừa rồi của mình khiến cho mấy người Du Minh hiểu lầm nên nàng có chút bất đắc dĩ.

Nhưng mà cho dù nàng có giải thích thì có lẽ bọn hắn cũng sẽ không tin tưởng. Cho nên nàng chỉ khẽ gật đầu mà không nói nhiều, mắt nhìn về phía trước, nhìn Cố Trường Ca mang theo đám người Cố Tiên Nhi đánh giá những hòn đá kỳ lạ xung quanh.

“Hoàng tỷ, hay là ngươi đổi biện pháp khác…”

“Với uy thế hiện nay của Cố Trường Ca, nếu hắn có thể làm tỷ phu của ta thì cũng khá tốt.”

Du Minh thấy Du Phi Nhã nhìn về phía Cố Trường Ca, không khỏi lại vừa cười vừa nói, hắn cảm thấy có lẽ là do da mặt của Hoàng tỷ mình mỏng.

Hôm nay hắn nhìn ra được, cho dù là bề ngoài hay tu vi thì Cố Trường Ca đều là nhân tuyển có một không hai. Thượng giới lớn như vậy, ngươi còn có thể tìm được người thích hợp hơn hắn sao?

Du Phi Nhã nhìn hắn một cái nhưng không nói gì.

“Nếu như Hoàng tỷ không muốn… Vậy coi như ta chưa nói gì…”

Đột nhiên Du Minh có chút ngượng ngùng, sờ sờ ót, cũng thu hồi lại lời nói của mình bởi hắn hiểu rõ đây là biểu hiện cho thấy Hoàng tỷ đang tức giận.

“Chắc chắn hắn có hiểu biết về khối kỳ thạch kia...”

Ánh mắt Du Phi Nhã hơi lóe.

Sau thời gian tiếp xúc ngắn ngủi với Cố Trường Ca vừa nãy thì nàng có thể cảm nhận được sự tự tin tùy ý trong lời nói của hắn.

Đó là một loại cảm giác có thể nắm hết mọi thứ trong tay.

Hết chương 1494.
Bạn cần đăng nhập để bình luận