Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3439. Bộc lộ thực lực



Chương 3439. Bộc lộ thực lực




Mấy ngày sau, tất cả người của Tà Nguyệt Tông đều tranh thủ chạy trốn giữa những khu vực thời không trong vũ trụ.
Nhưng lần nào cũng không chờ bọn họ chạy được bao xa, sinh linh hắc ám đã truy đuổi đến, hoàn toàn không cho bọn họ thời gian nghỉ ngơi, giống như dòi trong xương, âm hồn bất tán.
Nếu tách ra chạy trốn, tỷ lệ sống sót sẽ thấp hơn.
Một khi để lại người ngăn chặn sinh linh hắc ám, tất nhiên cửu tử vô sinh, chẳng khác nào chịu chết.
Điều duy nhất khiến cho tất cả mọi người cảm thấy may mắn chính là số lượng sinh linh hắc ám đuổi giết bọn họ cũng không tính là quá nhiều, chỉ là một đội mà thôi.
Chỉ là thời gian kéo càng dài, sinh linh hắc ám còn lại sẽ truy sát đến, tình huống lại càng thêm hỏng bét.
Oành.
Năng lượng kinh thiên bành trướng, giống như đá vụn bắn tung trời, nộ kích thương thiên.
Từng tinh vực run rẩy, thông đạo thời không vắt ngang bị nổ tung, biến thành bột mịn rồi sụp đổ.
Trải qua sinh linh hắc ám tứ ngược, vũ trụ địa giới đã sớm không còn khí tức sinh linh. Nếu không, chỉ dư ba lần này thôi không biết sẽ hủy đi bao nhiêu sinh mệnh.
Khí huyết đám người Tà Nguyệt Tông quay cuồng, từ bên trong thông đạo thời không rớt xuống.
Con đường phía trước của bọn họ bị cắt đứt. Bên trong sinh linh hắc ám có tồn tại cực kỳ mạnh mẽ ra tay, không cho bọn họ tiếp tục chạy trốn.
“Chẳng lẽ không còn con đường nào phía trước sao?”
Sắc mặt trưởng lão Tà Nguyệt Tông vô cùng khó coi.
“Thiếu chủ…”
Nam nhân trung niên tên Lam thúc ánh mắt tựa như hỏi thăm nhìn Tạ Đình Ngọc, truyền âm hỏi: “Chúng ta có nên ra tay hay không? Nếu như rơi vào tay sinh linh hắc ám, chỉ sợ đến lúc đó ai cũng không đi được.”
Tạ Đình Ngọc lau đi vết máu nơi khóe miệng do ảnh hưởng của dư ba vừa rồi.
Hắn có chút không cam lòng nhìn Cố Tiên Nhi đằng xa: “Nữ nhân áo trắng thần bí hộ đạo bên cạnh nàng ta còn chưa ra tay. Đây chính là tồn tại mà bà bà điên cũng không giải quyết được.”
Lam thúc lắc đầu bất đắc dĩ, thấp giọng nói: “Thiếu chủ, ta hoài nghi nữ nhân áo trắng không phải là người hộ đạo của nàng ta, có thể là do phương diện thần hồn xảy ra vấn đề, chỉ có thực lực là vẫn còn. Vào lúc này, chúng ta không thể trông cậy vào người khác.”
Sắc mặt Tạ Đình Ngọc vẫn âm tình bất định.
“Thực lực của ta bại lộ, vấn đề này cũng không lớn. Xin thiếu chủ yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đại kế. Bây giờ, việc khẩn cấp trước mắt vẫn là quay về Cửu Thiên chi địa. Ở đó mới là địa bàn của ngươi. Cho dù Cố Tiên Nhi có lai lịch thần bí, chờ đến đó còn không phải tùy ý cho ngươi xử lý sao?”
Lam thúc nói tiếp.
Lời này khiến cho sắc mặt Tạ Đình Ngọc hòa hoãn lại một chút.
Hắn bất động thanh sắc nhìn Cố Tiên Nhi đằng xa, sau đó gật đầu: “Vậy cứ theo như lời Lam thúc đã nói. Nếu vận dụng Thanh Vân Chu, trong thời gian ngắn có thể thoát khỏi sinh linh hắc ám.”
Chờ đến Cửu Thiên chi địa, hắn tự có cách để Cố Tiên Nhi giao ra truyền thừa Câu Thiên Giáo.
Lam thúc gật đầu, từng sợi thanh quang hiện lên trên áo bào, dần dần khuếch tán, giống như một thanh đăng, vô cùng mông lung thần bí.
Một chiếc thuyền nhỏ thanh ngọc nhỏ bỏ túi xuất hiện trong lòng bàn tay ông ta. Con thuyền cũng không có bao nhiêu đường vân, nhìn rất cổ xưa, mượt mà, sáng lóng lánh.
Ông ta nhẹ nhàng lắc một cái. Chiếc thuyền thanh ngọc nhanh chóng bay ra, trong ánh mắt giật mình chấn động của đám người Tà Nguyệt Tông, nó đón gió mà lớn dần.
Thân thuyền mây xanh lượn lờ, sương mù hỗn độn quấn quanh, hòa làm một thể với thời không chung quanh.
“Nhờ vào sức mạnh của gió, hãy đưa ta vào mây xanh…”
Lam thúc lẩm bẩm, sau đó cũng không giải thích, nhìn đám người Tà Nguyệt Tông, nói: “Chư vị, đi thôi.”
Lúc này, ông ta không còn che giấu khí tức của bản thân, uy áp Tổ Đạo cảnh thể hiện ra ngoài.
“Tống Lam trưởng lão…”
Tất cả người của Tà Nguyệt Tông đều chấn kinh. Không ai ngờ được vị Tống Lam trưởng lão luôn thấp điệu trong quá khứ này lại là nhân vật Tổ Đạo cảnh có thể so sánh với lão tổ.
Ông ta đúng là ẩn tàng rất sâu.
“Thế cục vô thường. Vì cầu mệnh, che giấu thực lực cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ, mong chư vị thứ lỗi.”
Lam thúc bình tĩnh nói.
Tuy ông ta giải thích như vậy, nhưng lúc này người của Tà Nguyệt Tông làm gì còn thời gian để suy nghĩ nhiều nữa.
Một tồn tại Tổ Đạo cảnh xuất hiện, đây chính là một chuyện có thể phấn chấn lòng người. Trước đó ông ta che giấu thực lực là vì cái gì, ai còn đi bơi móc làm chi.
Rất nhanh, Thanh Vân Chu như một sợi khói xanh chạy trốn vào thời không, chở mọi người biến mất. Vừa rồi bị xung kích trong thông đạo thời không, không ít người đã bị thương. Hiện tại, bọn họ bắt đầu khôi phục thương thế bên trong Thanh Vân Chu.
Cố Tiên Nhi cũng không ngoại lệ. Mặc dù nàng thực sự muốn bước vào Đạo cảnh, nhưng bây giờ không phải là lúc thích hợp để đột phá.
Một khi kiếp nạn niết đạo giáng xuống, chỉ sợ tất cả mọi người đều sẽ bị liên lụy.
Lúc đó, đừng nói là đào mệnh, đoán chừng việc gì cũng không làm được. Hết chương 3439.



Bạn cần đăng nhập để bình luận