Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1929: Đi đạo tràng

Chương 1929: Đi đạo tràng

Luân Hồi cổ thiên tôn đích xác không làm Cố Trường Ca thất vọng.

Lúc hắn nhắc tới đạo tràng kia thì Cố Trường Ca đã biết hắn có dự định mình đến đó.

Vậy nên những chuyện sau đó cũng rất đơn giản, hắn chỉ cần giả bộ ngốc nghếch và nói theo ý của Luân Hồi cổ thiên tôn là được.

Vừa hay là hắn lại cực kỳ hứng thú với những bí mật từ trước đến nay của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Việc ra tay với Luân Hồi cổ thiên tôn trong vũ trụ này không chỉ có thể dẫn đến sự rung chuyển thật lớn mà còn có thể gây ra rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Luân Hồi cổ thiên tôn muốn tìm một nơi hẻo lánh để giải quyết Cố Trường Ca nhưng đối với Cố Trường Ca mà nói, chẳng lẽ hắn không muốn tìm một nơi để giải quyết Luân Hồi cổ thiên tôn hay sao?

Việc này đã được Cố Trường Ca suy tính tỉ mỉ cả rồi.

Lát sau, sau khi hai người thương lượng xong liền nhanh chóng lấy điểm đích là Thần Thành rồi bắt đầu khởi hành, xé rách vũ trụ này chạy tới một khu vực hẻo lánh nào đó.

Lãnh thổ Thượng Giới mênh mông vô tận, rất nhiều đại giáo đạo thống lớn đều được thành lập ở trung ương thượng giới.

Vùng biên viễn có quá nhiều rủi ro không rõ và nguy hiểm thì luôn rình rập, đồng thời lượng tài nguyên vô cùng khan hiếm.

Cho nên các thế lực đạo thống đều không quá hứng thú đối với những lãnh thổ xung quanh, thậm chí còn không phái cường giả đi chiếm lĩnh.

Ở những khu vực đó, phần lớn là lũ cướp tinh vực và bọn giặc cỏ hoạt động, chúng chỉ có thể làm chút giao dịch đen tối bẩn thỉu.

Hoặc là chặn lại thương đội đi ngang qua nơi này, hoặc là chuyên ra tay với những tu sĩ đến các khu vực này lịch lãm.

Tất nhiên, thứ xuất hiện nhiều nhất ở những khu vực hẻo lánh này là các vết nứt không gian kết nối với các vũ trụ khác.

Muốn vượt qua những vết nứt không gian khủng bố kia, hoặc là phải có thân thể mạnh mẽ, hoặc là phải có rất nhiều pháp khí hộ thân có thể chống lại dòng khí lưu chạy loạn cùng với các cơn bão có thể nổ tung ngoài không gian.

Tu sĩ tầm thường cũng không dám làm như vậy, Kẻ thành đạo càng không có khả năng làm ra hành vi mạo hiểm như chạy tới phần còn lại vũ trụ.

Ở các vũ trụ khác, đôi khi sẽ gặp phải một số tộc người ẩn thế có lực lượng thâm sâu không kém bất cứ đạo thống nào.

Nếu xảy ra đại chiến ở những vũ trụ kia thì kể cả Kẻ thành đạo cũng có nguy cơ ngã xuống.

"Kỳ thật đồ nhi rất tò mò, vì sao đạo tràng mà sư tôn lựa chọn lại cách thượng giới xa xôi như vậy?"

Dựa vào tu vi của Cố Trường Ca và Luân Hồi cổ thiên tôn thì hai người không cần để ý đến các loại nguy hiểm gặp phải khi xé rách đường hầm vũ trụ.

Trên đường, Cố Trường Ca tỏ vẻ tò mò hỏi.

Luân Hồi cổ thiên tôn cho rằng Cố Trường Ca sinh lòng hoài nghi, hắn giật bắn mình, sau đó mới trấn tĩnh lại rồi cười nói:

"Chủ yếu là vì muốn tránh khu vực trung tâm của thượng giới, vi sư lo lắng lúc bế quan sẽ bị kẻ thù tìm đến đạo tràng ám hại ta, trên con đường tu hành luôn có rất nhiều bất trắc luôn khó đoán trước."

"Tựa như vi sư hiện tại cũng không xác định, những kẻ hoặc là địch hoặc là bạn cũ suốt một thời đại với ta lúc trước, có còn tồn tại hay không.”

"Nếu là bị kẻ địch hồi trước tìm đến đạo tràng, chẳng phải lúc ta bế quan sẽ rất nguy hiểm ư?"

Hắn giải thích như vậy cũng là hợp lý.

Nhưng Cố Trường Ca hiển nhiên không tin lời giải thích này, con đường mà hai người đang đi càng ngày càng xa xôi, đã lệch khỏi lãnh thổ mà thượng giới có thể biết rồi.

Tựa như bây giờ hai người đang đứng ở cuối của một vũ trụ cạn kiệt, dòng khí hỗn độn cuồn cuộn vọt tới, mãnh liệt thở ra tiếng gầm gừ của kẻ uy hiếp.

Nhiều ngôi sao rách nát va chạm trong đó, nổ thành hang đám bột mịn bay đầy trời.

Nơi này đã không cảm nhận được bao nhiêu dấu tích của sự sống nữa rồi, thậm chí là không có bất kỳ dấu vết sinh linh nào còn sống.

Nhưng đạo tràng luân hồi mà Cổ Thiên Tôn muốn đi vẫn còn cách nơi này rất xa xôi, chặng đường sắp tới không biết còn phải trải qua bao nhiêu vũ trụ nhỏ to nữa.

"Luân Hồi cổ thiên tôn chắc chắn đang có một âm mưu cực lớn, nếu không hắn sẽ không lựa chọn nơi hẻo lánh như vậy.”

"Những vũ trụ này từ xa xưa đã hoàn toàn bị cô lập với trung tâm thượng giới, thậm chí không có một phần vạn khả năng có thể kết nối với nhau...”

Cố Trường Ca híp mắt lại, trong lòng có rất nhiều ý niệm hiện lên, bỗng nhiên hắn nảy ra một suy đoán hết sức khủng khiếp.

Chẳng lẽ Luân Hồi cổ thiên tôn lại để số ít vũ trụ cổ xưa coi như hậu hoa viên của bản thân hắn? Dùng cách này thì ngoại trừ chính mình, những người còn lại hoàn toàn không biết và cũng không nhận ra nổi.

Trong những hậu hoa viên kia, Luân Hồi cổ thiên tôn muốn làm cái gì, căn bản là không ai có thể ngăn cản hắn được.

Thực lực của hắn có lẽ còn khủng bố hơn so với Tàn Tiên.

Vũ trụ càng cách xa trung tâm thượng giới, quy tắc trật tự lại càng lỏng lẻo không trọn vẹn, muốn đột phá cảnh giới cao hơn lại càng khó khăn.

Trong những vũ trụ đó, sinh ra một Kẻ thành đạo, có lẽ sẽ tiêu hao hết nội tình cùng số mệnh của thế giới đó.

"Nếu ta là Luân Hồi cổ thiên tôn, ta cũng sẽ lựa chọn làm như vậy, thông qua những vũ trụ đó, tích lũy nội tình và vận mệnh cho mình..."

Cố Trường Ca bừng tỉnh, bỗng nhiên hiểu ra mọi chuyện.

Tuy hắn vẫn chưa biết Luân Hồi cổ thiên tôn thông qua phương thức nào tích trữ nội tình vận khí, nhưng cũng đoán được một hai phần.

Hết chương 1929.
Bạn cần đăng nhập để bình luận