Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1337: Không phải hắn nói mặc kệ mình sao?

Chương 1337: Không phải hắn nói mặc kệ mình sao?

"Không biết bây giờ Trường Ca thiếu chủ đang giao thủ với ba vị thành đạo giả ở đâu, dù là lấy thực lực của hắn, chỉ sợ cũng phải ăn thiệt thòi. Dù theo thế cục trước đó Trường Ca thiếu chủ chiếm không ít ưu thế, nhưng nếu kéo dài thời gian, hắn vẫn có chút nguy hiểm."

"Nói cho cùng thì Trường Ca thiếu chủ vẫn quá trẻ, nếu lại cho hắn thêm ít thời gian, chiến lực nhất định sẽ tăng đến cấp độ của Kẻ thành đạo chân chính."

Một số người nhịn không được nói, ánh mắt nhìn về nơi sâu xa phía vũ trụ, ba động bên kia có vẻ đã lắng lại.

Xem ra một trận chiến lớn kinh khủng kia cũng đã đến lúc kết thúc.

Chuyện đó khiến không ít người có hơi lo lắng, nếu ba vị Thành đạo giả của Bát Hoang thập vực kia giết trở về, bọn hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Nghe mấy câu đó, lông mi của Cố Tiên Nhi cũng hơi nhíu nhẹ một cái.

Nàng cũng không phải không có lòng tin với Cố Trường Ca, chỉ là ba vị thành đạo giả, đây đã là cấp độ gần như vô địch ở Thượng giới hiện tại.

Trước đó Cố Trường Ca hủy diệt Cửu Đại sơn thế nào, nàng cũng không rõ ràng.

Nhưng vừa nghĩ đến, nếu không có trợ giúp bên phía lão tổ Cố gia, một mình Cố Trường Ca vốn cũng chẳng thể làm được.

Một trận chiến này với hắn mà nói chắc sẽ không quá nhẹ nhàng.

"Bát Hoang thập vực một lòng chỉ muốn rút lui, số lượng bọn hắn không ít, nhưng vẫn kém rất xa so với đại quân giới ta."

Giờ phút này, có người nhìn ra ý đồ của Bát Hoang thập vực, gần như tất cả mọi người đều đang tiến đến nơi ở của Triệu Vân Trạch, muốn rút lui từ không gian thông đạo mà bọn hắn mở ra từ đầu kia.

Chỉ là, sau khi trải qua trận chiến này, dù cho những người Bát Hoang thập vực có thể thoát đi, cũng sẽ tổn thất nặng nề, đại quân còn dư lại bây giờ đã không đủ một phần mười trước đó rồi.

Ngay cả không ít cường giả cấp độ Chuẩn Đế, trước đó vì bị vây đánh trấn sát đến chết, sương máu giờ vẫn còn trôi nổi trong vũ trụ chưa tiêu tán hết.

"Lui!"

Mắt thấy người của các tộc khắp nơi sớm đã rút lui gần hết.

Vẻ mặt của Triệu Vân Trạch càng trầm xuống, đột nhiên khẽ quát một tiếng, toàn thân của hắn như mặt trời nhỏ bỏng mắt, sợi tóc đột nhiên sáng lên, mỗi một sợi tóc cũng bay múa, hóa thành kiếm khí vô song, phong mang ngập trời, chém về bốn phương tám hướng.

Trong chớp nhoáng đó, như có ngàn vạn vệt kiếm khí đang chém xuống, huy hoàng vô biên.

Mỗi một đạo kiếm đều vô cùng kinh khủng, những người có thực lực dưới cấp độ Chuẩn Đế muốn ngăn cản cũng đừng nghĩ đến.

Đây là một môn bí pháp của hắn, phải tốn không ít bản nguyên, nhưng hiện giờ, hắn đã không để ý tới chuyện ấy nữa.

Thấy thế, rất nhiều tồn tại cổ xưa còn đang giao thủ với hắn đều phải ra sức chống cự, khó mà tiếp tục ra tay.

Mà lại, ngàn vạn đạo kiếm khí kia không chỉ là chém về phía bọn hắn, càng nhiều hơn là chợt xuất hiện sau lưng tất cả mọi người trên chiến thuyền cổ.

Ý nghĩ của Triệu Vân Trạch rất đơn giản, cũng không phải chỉ đơn giản rút lui, mà muốn bằng vào một đòn đấy thừa cơ mà sát phạt đại quân Thượng giới.

Ầm ầm! ! !

Nhất thời từng vệt kiếm khí chém xuống, ùn ùn kéo đến, đất trời như cuộn ngược, rất nhiều quy tắc trật tự nổ tung như biển lớn mãnh liệt.

Trên từng chiếc từng chiếc phi thuyền, chiến thuyền cổ lần lượt có ánh sáng lóe lên, hóa thành từng đạo thần văn, không ngừng đan xen, bắt đầu chống đỡ.

Thanh thế nơi đây nhanh chóng lan ra xa vô tận.

Từng vị tồn tại cổ xưa vẻ mặt âm trầm, không thể không ra tay chống đỡ.

Thực lực của Triệu Vân Trạch đã không chỉ đơn giản là cấp độ Chuẩn Đế rồi, mà đã tới gần đến cấp bậc của Kẻ thành đạo.

Bọn hắn chỉ là một đạo pháp thân, trước đó thời điểm giao thủ với ba người Huyền Cương đã tiêu hao không ít sức, cũng không ở trạng thái đỉnh phong như lúc đầu.

"Mục tiêu của hắn lại là chúng ta."

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của bọn người Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ, Thiên Yêu quân chủ đều có chút lạnh xuống, ý thức được mục đích của Triệu Vân Trạch.

Lấy thân phận của bọn hắn, lúc đầu khi đến nơi đây, đương nhiên đã sớm có mang theo vật bảo mệnh.

Tuy nói đối mặt một đòn đấy cũng không nguy hiểm tính mệnh bao nhiêu, nhưng về vật bảo mệnh, đó là dùng một cái sẽ mất đi một cái.

Ai không đau lòng chứ?

Cố Tiên Nhi cũng ý thức được điểm đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lập tức hiện lên tia nhức nhối, rất không tình nguyện lấy một cái ngọc phù ra.

Chỉ là nàng còn chưa kịp thôi động ngọc phù, đột nhiên một đạo bóng đen khôi ngô tựa như chiến thần bỗng vượt qua hư không, xuất hiện ở phía trước nàng.

Trường thương màu đen quét ngang mà qua, mang theo âm thanh phong lôi, chém nát tất cả vệt kiếm khí đang chém tới.

Cả người hắn đứng sừng sững ở chỗ đó, uy thế khí phách vô cùng kinh khủng.

"Ài."

Cố Tiên Nhi có chút ngẩn ngơ, hoàn toàn không có nghĩ đến tận lúc này, vậy mà vẫn có người xuất hiện bảo vệ nàng.

Xem bộ dáng của hắn cũng không giống cường giả Chuẩn Đế của Cố gia.

Nàng hơi nghi hoặc một chút, lúc trước cũng chưa từng gặp qua đạo thân ảnh nào như thế, chỉ là vẫn thở phào một cái, thu tấm ngọc phù bảo mệnh kia lại.

Dù sao, có thể cản được một đòn của cảnh giới Chuẩn Đế thì đều là vật rất quý.

Chỉ là, những người trẻ tuổi còn lại không may mắn được như Cố Tiên Nhi, đều thôi động hết vật hộ thân trên người, tia sáng rực rỡ có chống được một kích kia cũng rất chật vật, bị đánh bay cả ra ngoài, trong miệng ho ra vài ngụm máu.

"Lại có cường giả Chuẩn Đế bảo vệ nàng?" Công chúa An Nhan của ẩn thế bộ lạc cũng rất chật vật, chỉ là nàng chú ý tới đạo thân ảnh kinh khủng trước người Cố Tiên Nhi, không nhịn được sững sờ, ngược lại trong lòng sinh ra cảm giác vô cùng hâm mộ.

"Ngươi là do Cố Trường Ca phái tới bảo vệ ta sao?"

Con ngươi của Cố Tiên Nhi óng ánh mà động người, sau khi phản ứng kịp, mới nhìn chằm chằm thân ảnh cao lớn trước người, nhịn không được hỏi.

Vậy mà lại có một vị Chuẩn Đế cảnh ẩn trong bóng tối, thậm chí trước đó, nàng đều chưa từng phát hiện ra.

Nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ Cố Trường Ca ra, cũng không có ai sẽ sắp xếp như vậy.

Chuyện đấy lại khiến khóe miệng của nàng không nhịn được nhẹ nhàng vểnh lên lên, bây giờ, nàng rất muốn túm vạt áo của Cố Trường Ca, vui vẻ hỏi hắn một chút, không phải hắn nói mặc kệ mình sao?

Hết chương 1337.
Bạn cần đăng nhập để bình luận