Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2267: Màn chắn nứt ra rồi!

Chương 2267: Màn chắn nứt ra rồi!

"Bái kiến đại nhân."

Đám người La vương và Huyết Kiêu Tiên Vương đều xuất hiện ở nơi này, bọn hắn hóa thành thần quang, dưới chân cũng phát ra từng đạo kim quang, sau khi hạ xuống đây, cả đám lập tức chắp tay làm lễ với Cố Trường Ca đang đi tới, thái độ vô cùng tôn kính.

"Nơi này xác thực có vấn đề."

Lúc đi tới từ hư vô, dường như dưới chân Cố Trường Ca còn có gợn sóng đại đạo lan tỏa.

Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra rằng đại đạo của mảnh thiên địa này đều đang bị Cố Trường Ca giẫm lên, hắn áp đảo thiên vạn pháp, ngay cả quy tắc của thiên đạo cũng phải trốn tránh.

Cố Trường Ca nhìn về khu vực gần như trong suốt phía trước rồi khẽ gật đầu.

Trong mắt người ngoài, đây cũng không phải là một nơi kỳ lạ, bọn hắn hoàn toàn không nhìn được hết cảnh tượng bên trong nhưng Cố Trường Ca chỉ cần liếc qua là đã có thể thấy rõ cả thiên địa rộng lớn trong đó.

Thần nhạc nguy nga, tiên sơn hào hùng, nơi đây lộ ra khí tức thê lương và cổ lão tựa như một đại lục mênh mông vô tận.

Nó giống như một tiểu thế giới đang ẩn náu nhưng Cố Trường Ca lại có thể cảm nhận được sự kỳ lạ trong đó, tiểu thế giới này không hề đơn giản như vậy.

"Trong đó có khí tức của Thương Mang..."

Cố Trường Ca hạ xuống hư không trước mặt, từ góc độ của hắn có thể vừa vặn nhìn khái quát được tất cả cảnh tượng ở phía trước. Cố Trường Ca có thể cảm nhận được trong tiểu thế giới này có người đang nhìn chằm chằm vào mình.

"Là đám người đã trốn khỏi Nguyệt vương phủ khi đó sao?"

Cố Trường Ca cười nhạt, hắn đưa tay ra phía trước, chạm vào màn sáng mà tất cả mọi người đều không thấy được rồi nhẹ nhàng đè nó xuống.

Đám người La vương và Huyết Kiêu Tiên Vương cũng không nhìn thấy màn sáng đó nhưng vào giờ khắc này, bọn hắn lại cảm thấy hai chân nhũn ra, ngay cả thiên địa cũng trở nên nặng nề, xương sống bị ép đến sắp cong lại. Khắp thiên khung tựa hồ đều đang sụp xuống, cự lực vô tận nghiền ép lên thân thể bọn hắn. Cho dù là Tiên Vương thì cũng không thể chịu nổi loại lực lượng như vậy, bọn hắn gần như sắp quỳ xuống rồi.

Trong lòng mọi người đều vô cùng hoảng sợ, bọn hắn biết đây chính là lực lượng mà Cố Trường Ca đè lên phía trước, dường như khắp thiên địa đều đã trở thành bàn tay của hắn và giúp hắn ép xuống nơi này.

"Răng rắc..."

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nghe được tiếng vỡ vụn ê ẩm, tựa như đao kiếm đứt gãy, lại tựa như thủy tinh vỡ vụn. Trong hư vô vô hình trước mắt, dường như có thứ gì đó trong suốt đang nứt ra.

Lực lượng mênh mông ngút trời giống như thủy triều chảy ngược muốn ép nó nổ tung, thiên địa ầm ầm vang dội, hư không vô tận cũng đang sụp đổ.

"Màn chắn nứt ra rồi..."

Tất cả tu sĩ sinh linh ở trong Phù Diêm Cảnh đều bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ đến không nói nên lời.

Toàn bộ thiên địa đều đang dao động, dường như mặt đất cũng xảy ra địa chấn và không ngừng ầm ầm run rẩy, vô số vết nứt ngày càng lan rộng.

Núi lửa phun trào, hồ nước khô cạn, linh khí cũng trực tiếp bốc hơi.

Màn chắn của trận pháp này đã bảo hộ nơi đây vô số năm, ngay cả Tiên Vương hợp lực xuất thủ cũng không có cách nào công phá được nhưng ở bên ngoài, nam tử trẻ tuổi kia vừa hạ xuống một chưởng thì nó đã bắt đầu lan ra vô số vết nứt giống như mạng nhện và có dấu hiệu vỡ vụn.

Vẻ mặt của đám người Sầm Sương vô cùng ngưng trọng, bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào phía kia.

Lúc này, cho dù là ai thì trong lòng cũng tràn ngập sợ hãi và run rẩy, bọn hắn không chỉ cảm thấy căm hận mà càng nhiều hơn chính là cảm giác vô lực tột cùng, tựa như con sâu con kiến đang đối mặt với người khổng lồ, không có nổi một ý niệm chống chọi nào.

"Chúng ta không ngăn được hắn..."

Mà lúc này, Quy lão đang đứng ở trên đài cao cũng khẽ lắc đầu thở dài.

Đột nhiên thân ảnh vốn đang còng xuống của hắn trở nên thẳng tắp, trong đôi mắt già nua đục ngầu dâng lên một tia thần quang. Hắn đi ra khỏi Vô Quy thành, xuất hiện trên thiên khung, dự định đối mặt trực tiếp với Cố Trường Ca.

"Quy lão..."

Tất cả mọi người trong Vô Quy thành đều cảm thấy kinh ngạc, trong kinh ngạc còn ẩn chứa một nỗi xót xa nồng đậm.

Mà vẻ mặt của các trưởng lão còn lại đều vô cùng nặng nề, sau khi liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn cũng ào ào đi ra, muốn đối mặt hết thảy cùng với Quy lão.

Khí tức Tiên Vương hiện ra, sau đó đè lên khắp thiên khung, bọn hắn đang muốn củng cố lại Phù Diêm Cảnh đã bể tan tành. Kỳ thực số lượng Tiên Vương bên trong Phù Diêm Cảnh cũng không nhiều lắm.

Trước đây bọn hắn vẫn sử dụng nội tình chi vật còn sót lại từ thời kỳ Tiên Cung nhưng thần tính trong mấy khối chân cốt kia đều đã tiêu hao gần hết nên nó cũng không thể mang lại tác dụng gì vào lúc này cả.

Ngoại trừ Quy lão, kỳ thực những Tiên Vương còn lại đều đang ở trong trạng thái khí huyết già yếu.

Kể từ Cấm Kỵ kỷ nguyên, bọn hắn đã bắt đầu phong trấn và hóa giải khí huyết khô kiệt nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển, không thể nào đạt đến được bất tử bất diệt chân chính, nhất là ở cấp độ Tiên Vương này.

Hết chương 2267.
Bạn cần đăng nhập để bình luận