Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2318: Cây con của Kỷ Nguyên Thụ

Chương 2318: Cây con của Kỷ Nguyên Thụ

“Chẳng lẽ đó là Thế Giới Thụ, hoặc là Kỷ Nguyên Thụ Thụ còn non?"

Nàng thầm giật mình.

Kỷ Nguyên Thụ và Thế Giới Thụ vốn có bản chất giống nhau, chỉ là người của các thế giới khác nhau thì có cách xưng hô khác nhau đối với gốc Tiên Thiên thần thụ này mà thôi.

Trong lời đồn, Kỷ Nguyên Thụ thai nghén tất cả sinh linh trên thế gian, mỗi một mảnh lá cây đều đang nâng một cổ giới trên mình. Chẳng qua đây cũng chỉ là tin đồn.

Kỷ Nguyên Thụ ở thế giới nơi nàng đang ở đã khô héo chết khô, mất đi sinh cơ từ lâu, mặc cho bọn hắn nghĩ hết tất cả mọi cách cũng không thể khôi phục sinh cơ cho nó.

Vậy nên hiện tại khi được nhìn thấy một gốc cây trông rất giống Kỷ Nguyên Thụ ở chỗ này làm Lạc Nhan Khê cảm thấy rất khiếp sợ. Còn Nguyệt vương, tuy nàng chưa từng nhìn thấy tận mắt loài cây này nhưng cũng đoán được đó là cái gì.

Nghe đồn Kỷ Nguyên Thụ của Tiên vực được chính Tiên Cung bảo vệ.

Chẳng qua sau Cấm Kỵ kỷ nguyên, Tiên Cung sụp đổ, Kỷ Nguyên Thụ cũng không rõ tung tích, có lời đồn rằng nó đã bị kẻ khác hủy hoại hoặc bị trộm đi.

Nhưng các nàng lại đột nhiên nhìn thấy cây con của Kỷ Nguyên Thụ ở chỗ này?

Kết hợp với lời nói của thiếu nữ tóc bạc trước mắt càng làm cho Nguyệt vương phải giật mình kinh hãi.

Dường như nàng đã bị cuốn đến một bí ẩn có liên quan đến Tiên Cung ở thời kỳ cổ lão.

“Quả nhiên là chuyện xảy ra sau khi rời khỏi thượng giới sao?”

Cố Trường Ca nghe vậy gật gật đầu, hắn nhìn về nơi sâu trong Luân Hồi hồ, điều này không khác gì với suy đoán của hắn. Chỉ là hắn không nghĩ tới, Thanh Y lại lâm vào ngủ say.

Hắn vẫn cho rằng Thanh Y đang âm mưu chuyện gì đó nên tạm thời mới không thể xuất thế, hành tẩu trên thế gian. Nếu như nàng xuất hiện trên thế gian thì chỉ bằng thân phận từng là Tiên Cung chi chủ của nàng, chỉ cần vung tay hô một tiếng, những hậu duệ còn sót lại của Tiên Cung ẩn nấp trong bóng tối kia tuyệt đối sẽ hiện thân. Biết bao năm tháng đã trôi qua, ngay cả Phù Diêm Cảnh cũng có dư nghiệt của Tiên Cung xuất hiện.

Chứ đừng nói là ở trong số các cổ giới, tiểu thế giới còn lại.

"Đi thôi, đi thăm chủ nhân của ngươi."

Sau đó, Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, để cho Tiểu Vọng Nguyệt dẫn đường, bắt đầu đi lên cây con Kỷ Nguyên Thụ kia dò xét.

Đây từng là gốc Kỷ Nguyên Thụ của Tiên vực, sau đó bị trộm đến Bát Hoang thập vực, lúc này mới có cuộc đại chiến kéo dài rất nhiều kỷ nguyên cho tới nay giữa thượng giới và Bát Hoang thập vực.

Chẳng qua sau khi Bát Hoang thập vực bị công phá, Cố Trường Ca cướp được gốc Kỷ Nguyên Thụ này rồi trồng nó trong Nội Vũ Trụ của bản thân.

Đồng thời, cũng vì gốc Kỷ Nguyên Thụ nên mới có mọi chuyện phía sau. Hắn lừa giết toàn bộ tồn tại nội tình của thượng giới. Mà bây giờ gốc Kỷ Nguyên Thụ kia đang được trồng ở thượng giới, nằm trong Luân Hồi hồ do Cố Trường Ca tự tay mở ra.

Đương nhiên Luân Hồi hồ ở thượng giới cũng không giống với Luân Hồi hồ ở nơi này. Luân Hồi vãng sinh ở mỗi nơi cũng không giống nhau.

Cố Trường Ca cảm thấy Cố Thanh Y dự định diễn hoá, mở ra một chân giới khác một lần nữa.

Chẳng qua quá trình này còn cần thời gian rất dài, hiện giờ chỉ có duy hình, Luân Hồi chi địa nơi này cũng chỉ là khởi đầu tiến hóa nhưng vẫn chưa hoàn chỉnh.

Nàng tính toán mọi đường vì tương lai của Sơn Hải chân giới, dù nó có bị tiêu diệt trong lượng kiếp thứ ba cũng có thể lưu lại một ít hy vọng.

Ánh mắt Cố Trường Ca trầm xuống.

Hắn không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện này, Sơn Hải chân giới đối với hắn mà nói cũng chỉ là thứ công cụ tiện tay là có thể vứt bỏ mà thôi.

Kết quả, Thanh Y lại vì nó mà bày mưu tính kế, nguyện trả giá đắt, không tiếc để bản thân lâm vào cơn ngủ say, thai nghén ra gốc Kỷ Nguyên Thụ này.

Tiểu Vọng Nguyệt dẫn đường phía trước, cả hồ nước rực rỡ ánh bạc có vẻ yên tĩnh lại, ngàn vạn điểm sáng đang quay múa dần hội tụ lại rồi chìm vào trong lòng hồ.

Sự yên tĩnh này tương phản rõ rệt với cảnh tượng hoang vu tàn phá mà bọn hắn nhìn thấy trước đó.

Kỷ Nguyên Thụ còn non sừng sững trong Luân Hồi hồ, tuy rằng còn chưa lớn lên, chưa mạnh mẽ, nhưng cũng đã lộ ra cái loại khí tức cổ lão này.

Có quy tắc thiên địa mới sinh đang thai nghén ở trong đó, tựa hồ là đang chờ đợi đến ngày bản thân hoàn chỉnh xuất thế.

Tán cây khổng lồ toả khắp bầu trời, hỗn độn khí rủ xuống, trong mỗi một chiếc lá đều mang theo một thế giới nhỏ.

Lúc này, tán cây va chạm vào nhau phát ra tiếng vang ầm ầm cực kỳ hùng hồn.

Ở chỗ này, Nguyệt vương cảm nhận được một loại khí tức “đạo” trước nay chưa từng có, hoàn toàn khác biệt với cái “đạo” nàng đã gặp được lúc ở Tiên vực.

Cố Trường Ca đứng dưới gốc cây, hắn ngẩng đầu nhìn tán cây tươi tốt. Quần thể cung điện rộng lớn nằm trên đỉnh cây toát lên sự trang nghiêm và thiêng liêng.

Tuy rằng gốc Kỷ Nguyên Thụ này vẫn chỉ là một cây non, nhưng loại uy áp nó tản ra cũng đủ để áp bách sinh linh cấp bậc Tiên Vương, làm bọn hắn không thở nổi.

Cành nhánh vắt ngang cổ lão, rực rỡ sinh quang, tiên huy cùng đạo hà lượn lờ.

Hắn cất bước đi tới, đại đạo xây nên từ ánh sáng vàng kéo dài theo bước chân hắn đến tận tán cây, uy áp khổng lồ của nó đều tan biến hết, không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.

Hết chương 2318.
Bạn cần đăng nhập để bình luận