Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 522: Mượn đạo quả

Chương 522: Mượn đạo quả

“Ngươi đê tiện vô sỉ, ngươi là một đại nhân vật, lại đi lừa dối Yêu Yêu, ngươi không xứng làm ca ca của nàng!"

"Ngươi đáng chết! Mau trả lại thân thể cho ta!"

Sau khi trở lại động phủ, sắc mặt Khương Dương rốt cục mất đi sự bình tĩnh lãnh đạm, lông mày nhíu lại, thậm chí có chút tức giận mơ hồ.

"Câm miệng! Ở đâu tới phiên ngươi chỉ chỉ trỏ trỏ ta?”

Hắn ta trách mắng với âm thanh trong đầu mình.

Khương Dương cảm thấy lần này mọi chuyện trở nên khó giải quyết, vượt quá tầm kiểm soát của hắn ta.

Cố Trường Ca đột nhiên hạ giới đến đây, cũng không phải là đến đây tìm hắn ta.

Mà tu sĩ Nhân Tổ điện, vẫn chưa tìm đến đây.

Khương Dương cảm thấy đây chỉ trùng hợp, nhưng trong sâu bên trong hắn ta cảm thấy Cố Trường Ca có ác ý sâu sắc với mình.

Không biết đó có phải là ảo giác của hắn ta hay không, hắn ta luôn cảm thấy rằng Cố Trường Ca không có ý tốt đối với mình.

Nhưng lại không biết là nguyên nhân gì.

"Bất kể thế nào, muội muội Yêu Yêu này không thể rơi vào tay của vị thượng tiên kia... Ta cần nàng tin tưởng ta ..."

Trong mắt Khương Dương lóe lên tinh quang, trước đó hắn ta vẫn giữ nguyên tắc cuối cùng không muốn động vào đạo ý thức đó.

Nhưng nếu hắn ta không hoàn toàn hòa nhập với nó, nhiều hành động, lời nói và việc làm của hắn ta trong mắt của Yêu Yêu sẽ lộ ra sơ hở cực lớn.

Giống như hôm nay trong đại điện, sự việc như vậy, tại sao Yêu Yêu thậm chí còn không nghe hắn ta giải thích về nỗi khổ của mình?

Sau khi nghĩ lại, có lẽ hắn ta lúc đó quá vội vàng gấp gáp.

Thêm vào đó, dị số Cố Trường Ca xuất hiện, khiến hắn ta phải đề phòng.

“Thành đại sự không thể câu nệ tiểu tiết, ta lúc nào lại lề mề như vậy..."

“Cùng lắm thì lúc hợp nhất phiền phức một chút thôi.”

Lắc đầu cười một tiếng, vẻ mặt Khương Dương nhanh chóng trở lại bình tĩnh.

"Ngươi muốn làm gì? Ngươi không phải đã nói sẽ không động vào ta sao? Ta không thể chết được, ta phải bảo vệ Yêu Yêu..."

Trong thức hải, một giọng nói không cam lòng cùng giận dữ vang lên, sau đó lại dần dần lắng xuống.

"Từ hôm nay trở đi, ngươi đã là ta, ta đã là ngươi. Tiếp nhận ta, đối với ngươi mà nói, cũng là kỳ ngộ to lớn."

"Yên tâm đi, muội muội và bà bà, ta sẽ chăm sóc thật tốt. Bởi vì từ về phương diện khác mà nói, ta cũng là Khương Dương mà."

Theo đó Khương Dương nhẹ giọng nói.

Chính giữa hai hàng lông mày của hắn ta bắt đầu lộ ra ánh sáng, giống như trong bóng tối sâu thẳm có một tia sáng vàng rơi xuống

Vù!!

Từng đạo Luân hồi ấn cực hạn phức tạp, sâu xa đột nhiên xuất hiện, ánh sáng chói lọi dường như có thể phản chiếu chư thiên vạn vực, vào lúc này, đang vững vàng rơi trên thần hồn của hắn ta.

Răng rắc!

Lúc này kèm theo một tiếng nứt ra.

Ở giữa Luân hồi ấn ký hiện lên một vết nứt, trong đó hiện ra hào quang ngũ sắc, rực rỡ sáng lạn, như là mưa tiên.

"Trước tiên mượn dùng một phần trăm đạo quả một đời, đối với ta mà nói, ảnh hưởng sẽ không quá lớn."

Khương Dương tự nói, vẻ mặt rất bình tĩnh.

Trước thời điểm quan trọng nhất, hắn ta thực sự không định sử dụng thủ đoạn Luân hồi ấn cuối cùng.

Chỉ là nếu bây giờ không sử dụng, đối mặt với dị số Cố Trường Ca, hắn ta hiện tại quá yếu.

Các phương pháp tu luyện thông thường đã không còn hiệu quả.

Mà đây cũng chính là thủ đoạn Nhân Tổ điện luôn sử dụng, mượn dùng đạo quả!

Chỉ là hắn ta mượn đạo quả của một kiếp nào đó.

Cơ thể này không thể chịu đựng quá nhiều.

Lúc này, hơi thở của Khương Dương đang lặng lẽ thay đổi, từ Thần Thông cảnh bắt đầu chuyển sang Đại Năng cảnh, Thánh Chủ cảnh... tăng lên với tốc độ cực kỳ kinh người không ai sánh kịp.

Mà hắn ta cũng nhắm mắt lại, dự định dùng bí pháp, để câu động đại thế của Tiên Luân Thánh địa.

Để tránh tình cảnh như ngày hôm nay, chưa kịp thi triển, đã bị đánh ngã xuống đất, nhục nhã vô cùng.

...

"Đêm nay có vẻ không yên tĩnh, địa thế khí vận của cả Tiên Luân Thánh địa đang xảy ra thay đổi nhanh chóng."

"Nhân Tổ chuyển thế quả nhiên đang nghĩ biện pháp đối phó ta, hôm nay hung hăng đánh thẳng vào mặt hắn , hắn đã ghi thù ta rồi..."

Ở phía bên kia, miệng Cố Trường Ca nở một nụ cười không thể giải thích được.

Thân ảnh đang đứng trên một cung điện ở Tiên Luân Thánh địa, nhìn xuống tất cả các cảnh vật xung quanh.

Trong mắt hắn hiện lên hai luồng ánh sáng đen trắng, giữa nhiều quy tắc thiên địa, dòng chảy của khí tức phù văn đều xuất hiện trong mắt hắn.

Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng địa thế hiện tại của Tiên Luân Thánh địa, đang từ bốn phương tám hướng tụ lại, như có sinh mệnh, trăm sông đổ về một biển, tụ về một nơi nào đó.

Mà nơi đó rõ ràng là nơi Khương Dương tu luyện.

Đây chắc chắn là hắn ta đang triển khai thủ đoạn gì đó, dự định ở thời khắc mấu chốt, hạ thủ với Cố Trường Ca.

Thật tiếc khi Cố Trường Ca đã lường trước được điều đó, thậm chí đã lên kế hoạch tương kế tựu kế.

"Chuyện liên quan đến Khương Dương, chỉ có bấy nhiêu?"

Cố Trường Ca thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nhìn lướt qua sinh linh mặt xanh nanh vàng đang quỳ gối bên dưới.

"Hồi bẩm thượng tiên, toàn bộ nhiêu đây, không dám che giấu một chút nào..."

Sinh linh đang quỳ trên mặt đất chính là Thanh Quỷ, người hôm đó dẫn Khương Dương rời khỏi thôn Bắc Sơn.

Cố Trường Ca hỏi sơ được từ miệng Yêu Yêu, liền tìm đến tên sinh linh này.

Một số điều về Khương Dương, còn phải từ trong miệng hắn moi ra mới biết được.

Hết chương 522.
Bạn cần đăng nhập để bình luận