Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2341: Dị số

Chương 2341: Dị số

Đây chỉ là khí tức mà hắc bào lão giả vô tình để lộ ra ngoài sau lời nói vừa nãy, cũng không có ý định nhắm vào bọn hắn.

Nhưng cái cảm giác áp bức kinh hoàng trước khí tức cuồn cuộn khắp vũ trụ này vẫn làm bọn hắn kinh hãi và hoảng sợ.

Tồn tại giống như vị lão tổ Cố gia này thật sự chỉ có thể hình dung bằng từ ‘quỷ thần khó lường', không thể đoán trước được và hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn hắn.

Nhưng dường như Cố Trường Ca lại không cảm nhận được cỗ áp bách này, sắc mặt tự nhiên, điềm tĩnh cười nói.

"Lời này của lão tổ là có ý gì?"

"Chẳng lẽ ngươi đang hoài nghi ta, cho rằng ta thật sự có ý định hủy hoại Sơn Hải chân giới này, khiến vạn linh thương sinh chôn vùi cùng nhau."

Lời nói của hắn đã làm thần sắc của một đám lão tổ trong từ đường biến đổi. Bỗng nhiên bọn hắn có cảm giác Cố Trường Ca và vị tiên tổ này đang đối nghịch nhau.

Bất kể thế nào, bây giờ Cố Trường Ca cũng là tộc nhân của Cố gia, thậm chí còn quen thuộc một vài người trong số bọn hắn. Đương nhiên bọn hắn không hy vọng Cố Trường Ca sẽ phát sinh xung đột với vị tiên tổ này.

Hắc bào lão giả cũng biết bản thân đã thất thố, thần sắc nhanh chóng khôi phục lại.

Lâu lắm rồi tâm tình của hắn mới bất ổn như hôm nay.

Vốn dĩ thái độ của hắn đối với Sơn Hải chân giới chỉ là một kẻ đứng ngoài cuộc quan sát, bởi vì từ trước đến nay không có mấy người có thể thực sự lọt vào tầm mắt của hắn.

Chỉ duy nhất Cố Trường Ca là một ngoại lệ.

Có thể là vì hắn không thể nào cảm nhận được phần còn lại của thời không, thời gian khác của khí tức hay những biến động trong sự tồn tại trên người của Cố Trường Ca.

Dường như Cố Trường Ca đã thực sự thu lại thân ảnh của mình trên tất cả tuyến thời gian, trong vô tận thời không về làm một, trở thành duy nhất trong vạn cổ. Hắc bào lão giả đã đi đến con đường siêu thoát, thậm chí còn trải qua hai lần Thiên Suy kiếp, cổ tu Hư Đạo cảnh.

Hắn biết rõ điều này có ý vị gì, tất cả đều rất khó tin. Hắn đứng ở đương thế nhưng không thể tìm thấy thân ảnh Cố Trường Ca trong dĩ vãng.

Dường như nó không tồn tại trong quá khứ cũng không tồn tại trong tương lai, thậm chí cả trong đương thế nơi hắn đang đứng bây giờ. Cứ như thể Cố Trường Ca xuất hiện từ hư không.

Đây là một chuyện đáng sợ tới cỡ nào.

"Không phải lão phu hoài nghi ngươi, chẳng qua lai lịch của ngươi không hề rõ ràng. Từ trước đến nay, chỉ có tư chất phá vỡ được gông cùm xiềng xích và giới hạn mới đủ tư cách nhảy lên Tiên Cảnh, bước vào Đạo Cảnh…"

"Chẳng lẽ ngươi là dị biến bên trong dị biến, cái được gọi là dị số sao?"

Hắc bào lão giả trầm giọng nói.

Lai lịch của hắn cực kỳ cổ lão, có thể ngược dòng đến vô số kỷ nguyên trước.

Mà lúc ấy, cảnh giới tu hành còn chưa tỉ mỉ giống như vậy, những cổ tu như bọn hắn thường được gọi là Phàm Cảnh, Tiên Cảnh và Đạo Cảnh.

Phàm Cảnh là cách gọi chung chung của tất cả cảnh giới trước Tiên Đạo, cho dù sừng sững trên Nhân Đạo, tức Kẻ thành đạo thì cao nhất cũng chỉ là Phàm Cảnh mà thôi.

Mà so ra Tiên Cảnh chính là một loạt cảnh giới từ Chân Tiên đến Tiên Đế.

Sau khi đi đến con đường siêu thoát, Đạo Cảnh, Hư Đạo cảnh, Chân Đạo cảnh được phân chia cũng xuất phát từ đây. Chỉ là có quá ít cổ tu có thể đi đến Đạo Cảnh.

Cho dù những chân giới cổ lão kia thai nghén vô số kỷ nguyên, trải qua bao lần lượng kiếp cũng khó khăn lắm mới sinh ra mấy tôn Đạo Cảnh mà thôi.

Cho nên hắc bào lão giả hoàn toàn có đủ tư cách để khinh thường Sơn Hải chân giới này.

Đây chỉ là một Tân Sinh cổ giới, ngay cả một tôn cổ tu cũng không có.

Trong Phạt Thiên chi chiến lần thứ nhất, nếu Ma Chủ không xuất hiện, e rằng sau này sẽ không có lần lượng kiếp thứ hai, và đương nhiên sẽ không có Sơn Hải chân giới như ngày hôm nay.

Sau một loạt sự việc, hắc bào lão giả buộc lòng phải suy nghĩ theo một khía cạnh nào đó. Nhất là những lời mà Cố Trường Ca nói trước mặt hắn hôm nay.

"Lão tổ quá lo lắng rồi, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, Sơn Hải chân giới sẽ không bị phá hủy bởi hạo kiếp lần này."

"Còn về dị số hay là gì đó, thật ra ngươi cũng có thể hiểu theo cách này. Có điều ta tình nguyện gọi nó là biến số hơn."

Cố Trường Ca vẫn bình thản cười cười như cũ.

Hắc bào lão giả càng nhíu chặt mày.

"Biến số?"

Nếu trong Minh Minh có biến số thì cũng hợp tình hợp lý, hắn không dám nói thẳng bản thân hắn có thể nhận định cổ kim, nhìn thấu mọi chuyện.

Con đường tu hành dài lâu hiểm trở, đạo vốn không nước mắt, hắn không cho rằng khi đạt tới cảnh giới này thì đã thật sự vô địch.

Cường đại như Viễn tổ lúc trước chẳng phải cũng không có năng lực xoay chuyển trời đất đó sao?

Hết chương 2341.
Bạn cần đăng nhập để bình luận