Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1669: Không thể nào

Chương 1669: Không thể nào

Vào thời điểm này, toàn bộ phạm vi mấy ngàn dặm trong Thục tông đều vang lên tiếng ngân vang dữ dội của hàng tỷ đạo Thần Kiếm, giống như sơn hô hải khiếu, có thể đánh vỡ thiên khung đánh sập hư không, ẩn chứa một lực lượng kinh khủng khó có thể tưởng tượng được.

Ở đằng trước nhất, Chưởng Thiên Kiếm xuất thế, toàn thân nó có thần quang thanh sắc vờn quanh, phát ra quang hoa rực rỡ chói mắt, phảng phất như một mảnh vũ trụ xa xôi khác đang chém đến.

Phía sau có hàng tỷ đạo Thần Kiếm đi theo, hóa thành kiếm ảnh che khuất cả bầu trời.

Đây là cảnh tượng khiến lòng người phải chấn động, toàn bộ đệ tử và trưởng lão của Thục tông đều lao ra khỏi động phủ sân viện của bản thân để tới thiên ngoại, bọn họ nhìn hết thảy mọi chuyện ở đây với vẻ khó mà tin nổi.

Trong sân, đám A Thanh, Tuyên Điệp công chúa và Tuyết Kiếm Tiên đều không thể không lùi lại, thật sự là không thể chống đỡ được chấn động đáng sợ này.

Uỳnh!

Chưởng Thiên Kiếm đang thức tỉnh, nó tràn ra khí thế tuyệt thế, muốn chém chết Cố Trường Ca ở phía trước, hủy diệt hình thần của hắn.

"Giết cho ta!"

Thác Bạt Tiêu Dao khẽ gầm lên, khóe mắt chảy máu, vẻ mặt hắn trở nên điên cuồng. Hắn nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, cuồng loạn huy động Chưởng Thiên Kiếm muốn giết chết Cố Trường Ca.

Dường như cả người hắn đã trở nên điên dại, da thịt đang rạn ra, tiên huyết chảy ra từ bên trong đó.

Rõ ràng là vì thôi động Chưởng Thiên Kiếm, hắn đã phải trả một cái giá cực kỳ lớn, đây cũng là một kích tuyệt địa của hắn.

Hắn lợi dụng thiên thời địa lợi nhân hòa, muốn mượn lực lượng của hàng tỷ đạo Thần Kiếm ở Thục tông phối hợp với Chưởng Thiên Kiếm để diệt trừ Cố Trường Ca ngay tại đây.

Đây là ý định mà Thác Bạt Tiêu Dao suy nghĩ rất lâu rồi mới quyết tâm làm, mặc dù làm như thế thì sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng nhưng nó đã là biện pháp duy nhất mà hiện giờ hắn có thể nghĩ ra rồi.

Bởi vì bên trong sơn môn của Thục tông có rất nhiều khí tức kiếm đạo mà những cao thủ Thục tông để lại suốt mấy chục vạn năm đến nay.

Đồng thời cũng có vô số Thần Kiếm từng được phong trấn trước kia, sau khi trải qua mấy chục vạn năm nay, kiếm ý đã thẩm thấu với thân kiếm từ rất lâu rồi.

Dưới sự dẫn dắt của Chưởng Thiên Kiếm, uy lực mà hắn phát huy ra tuyệt đối ở mức hủy thiên diệt địa.

Trong tình huống đánh bất ngờ này chắc chắn có thể khiến Cố Trường Ca bị thương nặng, thậm chí giết chết hắn luôn tại đây.

Ầm ầm!

Thiên khung đang chấn động, khoảng không trong sân đang vỡ ra thành từng khúc, kiếm ý gào thét lao tới chém thẳng về phía Cố Trường Ca!

"Chủ thượng!"

A Đại luôn phụng mệnh ẩn thân trong bóng tối biến sắc, hắn hiện thân muốn cản đòn này cho Cố Trường Ca.

Ngay cả hắn cũng cảm thấy nó có uy hiếp cực kỳ lớn, không ngờ nhục thân của hắn cũng hiện huyết văn lên vì kiếm ý của Chưởng Thiên Kiếm, suýt nữa thì vỡ nát.

Đừng nói là Lục Địa Kiếm Tiên, đoán chừng ngay cả tồn tại gần tiếp cận với cấp độ Kẻ thành đạo cũng khó mà chống đỡ được đòn này.

"Không sao, Chưởng Thiên Kiếm này chủ động bay về phía ta, làm gì có chuyện không cần chứ?"

Trong tình cảnh này, thần sắc của Cố Trường Ca cũng không có chút biến hóa nào, hắn nhẹ nhàng nở nụ cười bảo A Đại lui ra.

Thật ra việc Thác Bạt Tiêu Dao sẽ không cam tâm tình nguyện giao Chưởng Thiên Kiếm vẫn luôn nằm trong dự đoán của Cố Trường Ca.

Chỉ có điều hắn không ngờ được thế mà Thác Bạt Tiêu Dao lại to gan như vậy, chọn động thủ với hắn ngay vào lúc này.

"Cố Trường Ca, ngươi nhận kiếm này như thế nào đây?"

Thác Bạt Tiêu Dao giận dữ hét lên. Hắn cảm thấy Cố Trường Ca khinh thường mình, trong lòng lại sinh ra lửa giận ngút trời thêm một lần nữa.

Hắn đang liều mạng thi triển bí thuật này, chỗ xương gò má của hắn trong suốt lấp lánh vì nguyên thần ở đó đang bị thiêu đốt, một mảnh khí tức hừng hực tựa như hải dương đánh tới.

"Nếu như đây chính là sức mạnh của ngươi thì đúng là đáng buồn thật." Trên khóe môi của Cố Trường Ca thấp thoáng nét cười trêu cợt lạnh tanh, ánh mắt hắn không dao động chút nào.

Sau đó trong ánh nhìn kinh hãi của tất cả mọi người ở đây, hắn giơ ngang bàn tay ra, tiếp đó nhẹ nhàng ấn về phía trước, giống như đứng sừng sững ở nơi tận cùng của thiên địa vũ trụ mà ấn tinh vũ đang sụp đổ xuống vậy.

Trong chớp mắt này, tựa hồ toàn bộ thiên địa cũng trở nên yên lặng tĩnh mịch. Chấn động khủng khiếp giống như một mảnh hải dương mênh mông cuốn ngược lại, đột nhiên bao trùm lên hàng tỷ đạo Thần Kiếm ở phía trước.

Trong hư không một mảnh vang rầm, thiên quang u ám.

Tất cả Thiên Kiếm lao thẳng về phía Cố Trường Ca đều bị nén cả lại, lưỡi kiếm uốn ngược, những dấu vết nứt vỡ xuất hiện, sau khi vang lên tiếng răng rắc thì bắt đầu vỡ nát thành một đống tro bụi bột phấn.

Chưởng Thiên Kiếm bao bọc lấy quang mang thanh sắc đậm đặc đến cực hạn, nó kêu leng keng vang dội, trên thân kiếm hiện lên cảnh tượng phi tiên, muốn phá hủy hết thảy.

Nhưng mà lúc này đây nó vẫn bị một loại vực trường vô hình ngăn cản, ở đó quy tắc đang va chạm nhau, có hỗn độn khí tự phá rách biên giới hư không mà tràn ra.

"Không thể nào..."

Mặt mũi Thác Bạt Tiêu Dao đỏ sẫm, tiên huyết không ngừng tràn ra, trong mắt hắn toàn là sự điên cuồng.

Hắn không thể tin trong loại tình cảnh này mà Cố Trường Ca vẫn còn có thể hóa giải được dễ dàng như thế.

Chẳng lẽ ở Kiếm Huyền đại thế giới, Cố Trường Ca vẫn còn có thể một tay che trời, muốn làm gì thì làm như trước ư?

Hết chương 1669.
Bạn cần đăng nhập để bình luận