Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1626: Rốt cuộc hắn là ai?

Chương 1626: Rốt cuộc hắn là ai?

Tuy nhiên khi thiếu nữ định bước lên vài bước thì lại không cẩn thận động tới vết thương, đau đến mức mặt mũi tái nhợt, suýt nữa thì ngã nhào xuống mặt đất.

“Ta đã nói ngươi bị thương rất nặng…” Cố Trường Ca bất đắc dĩ thở dài.

Thiếu nữ hơi cau mày che vết thương, tiên huyết lại thấm ra ngoài, hỗn hợp có không ít bùn và vết bẩn, trước mắt nàng trở nên tối sầm.

Thực sự nàng không thể chạy trốn được nữa. Nếu còn cố sức trốn đi, chẳng cần đám thợ săn kia đuổi kịp, nàng đã chết vì thương thế quá nặng rồi.

Nghĩ vậy, thiếu nữ trầm mặc lại. Nàng vẫn chưa tìm được phụ thân, cũng chưa kịp trở về giao phó cho mẫu thân.

Nàng không thể cứ như vậy mà chết ở chỗ này.

“Ngươi có thể giúp ta phải không?” Nàng ngước mắt nhìn Cố Trường Ca đằng ở sau lưng, ánh mắt mang theo vẻ dò xét và cảnh giác.

“Ngươi tên gì?” Cố Trường Ca không trả lời nàng ngay mà nở một nụ cười.

“A Thanh, Trần A Thanh.” Thiếu nữ trả lời.

“A Thanh? Đây là một cái tên rất hay.” Cỗ Trường Ca hơi tán thưởng, sau đó nói.

“Ta có thể cứu ngươi, có điều ngươi phải nói cho ta biết những chuyện về thế giới của ngươi.”

Thiếu nữ A Thanh nghe vậy thì ngẩn người, ánh mắt lập tức trở nên cảnh giác. Cố Trường Ca không giống với những người khác, hắn vậy mà lại nhìn thấu lai lịch của nàng…

“Ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, loại chuyện này có gì đâu mà khó nhìn ra. Sinh hoạt ở thế giới khác, kiểu gì cũng sẽ nhiễm khí tức của thế giới nguyên bản. Khí tức trên người ngươi không giống với chúng ta.” Cố Trường Ca mỉm cười nói.

“Tóm lại ngươi phải tin rằng trên đời này có người tốt, vì sao ngươi không thử tin ta?”

“Ngươi là người tốt.” A Thanh im lặng một lúc không biết phải nói gì, sau cùng chỉ có thể thốt ra một câu như vậy.

Tựa hồ chỉ có câu nói này mới khiến nàng yên lòng.

“Thực ra ta vẫn luôn thấy vậy.” Cố Trường Ca cười cười.

Bởi vì được Cố Trường Ca che chở, thiếu nữ A Thanh cũng hơi yên tâm, thần kinh vẫn luôn căng thẳng cũng được buông lỏng.

Có điều vừa buông lỏng thì suýt nữa nàng lại ngất đi vì quá đau đớn, vết thương cũ lẫn vết thương mới đồng loạt bộc phát.

Cũng may nàng tu kiếm từ thuở nhỏ, ý chí nghị lực kinh người cho nên vẫn nhẫn nhịn gắng chịu đựng nỗi đau.

Ngoài ra trong thâm tâm nàng vẫn còn nỗi lo lắng không nhỏ.

Nàng hoàn toàn không biết gì về Cố Trường Ca, kể cả tên hay thân phận cùng với lai lịch, mặc dù thực lực của vị tuỳ tùng kia vô cùng cường đại.

Nhưng trải qua chuyện chống lại Vực Ngoại Thiên Ma, nàng phát hiện ra trong thế giới này không hiếm những cường giả như vậy.

Trước đó Cố Trường Ca hời hợt giết đám người kia, về sau sẽ gặp rất nhiều phiền phức, không biết hắn sẽ giải quyết như thế nào.

Nội tâm nàng rất tỉnh táo, hiểu rõ đám nam nữ trẻ tuổi tham gia trò đi săn lần này đều là những con nhà danh gia tiếng tăm lừng lẫy ở thế giới này, có bối cảnh cường đại, tuyệt đối không dễ trêu chọc.

Mặc dù nhìn thần sắc của Cố Trường Ca luôn rất nhàn nhã tuỳ ý, cũng không có vẻ để bụng những chuyện kia, nhưng trong lòng nàng vẫn vô cùng lo lắng.

Có điều nàng cũng không tiện mở miệng hỏi thăm Cố Trường Ca mấy chuyện này.

Mấy ngày sau đó, thiếu nữ A Thanh không hề thấy có bóng người truy sát, cũng không nghe thấy tiếng gầm thét của con hung thú nào.

Bởi vì nàng có uống một viên đan dược Cố Trường Ca cho mà nhiều vết thương đã lành lại tựa như kỳ tích, dược liệu của hắn quả thật có thể được coi là tiên đan thần dược.

Ở thế giới mà nàng sinh sống trước kia, nếu có thứ đan dược này xuất hiện, chắc chắn sẽ bị các phe từ bốn phương tám hướng nhào lên giành giật.

Thực sự mà nói giá trị của nó không có cách nào tưởng tượng, thậm chí có thể coi như đổi một cái mạng.

Thế nhưng Cố Trường Ca chữa thương cho nàng lại vô cùng qua quýt.

Kỳ thực chút xíu thương thế này chỉ cần cho nàng một chút thời gian thì đã có thể khỏi hẳn, không cần phải lãng phí đan dược đắt tiền như vậy.

Rất nhiều chi tiết khiến A Thanh không khỏi suy đoán thân phận Cố Trường Ca.

Rốt cuộc hắn là ai?

Ở trên đường nàng chưa từng nhìn thấy Cố Trường Ca giương cung cài tên bắn giết những tù binh khác, cho dù có thấy thì hắn cũng không quản nhiều, mặc kệ bọn hắn tự sinh tự diệt.

Rất nhanh đã trôi qua mấy ngày, trận săn bắn cuối cùng cũng kết thúc, A Thanh yên lặng đi sau lưng Cố Trường Ca, trở về nơi để xe chở tù mà trước đó bọn hắn bị giam giữ, nói đúng hơn là trở lại lầu các.

Ở đó có rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn đang chờ, có Nhị hoàng tử Du Liệt , Du Minh, Tuyệt Âm Già Lạc hoàng tử.

Bọn hắn trở lại sớm, nghe tin Cố Trường Ca đi vào rừng rậm sau khi bọn hắn rời đi thì giật mình ngạc nhiên, bèn mau chóng tụ họp ở đây chờ Cố Trường Ca trở về.

Lần đi săn này chẳng qua chỉ để bọn hắn giết thời gian cho đỡ nhàm chán mà thôi, thực ra cũng chẳng có tác dụng gì lớn.

Tuy nhiên nếu thông qua lần này củng cố mối quan hệ với Cố Trường Ca, vậy đương nhiên là không thể tốt hơn nữa.

“Trường Ca thiếu chủ, đây là?”

Đám người Du Liệt, Du Phi Nhã nhìn thấy A Thanh đi đằng sau Cố Trường Ca thì giật mình kinh ngạc, khó hiểu hỏi.

Thân mặc áo gai vải thô, có vài chỗ rách rưới, bẩn thỉu, khuôn mặt lấm lem dơ dáy, tóc tai bù xù bết lại, chỉ có thể lờ mờ nhìn ra ngũ quan là một thiếu nữ.

Rõ ràng là mang bộ dạng tù binh.

Loại người này sao có thể đi theo sau Cố Trường Ca?

Hết chương 1626.
Bạn cần đăng nhập để bình luận