Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1496: Tiểu Chiến Tiên

Chương 1496: Tiểu Chiến Tiên

“Ngay cả Thiên Yêu quân chủ trẻ tuổi tuấn kiệt như vậy cũng không thể dẫn động được khối Không Linh Yêu Thạch này.”

“Xem ra không có ai cắt được nó trong Thần thạch đại hội lần này rồi. Từ lúc Không Linh Yêu Thạch bị mang đến Côn Ô thành thì dường như nó không chịu để cho bất kì ai dẫn động, cho dù những người đứng đầu Yêu tộc cũng không có biện pháp với nó.”

Đám người không khỏi lắc đầu, cũng không hề thất vọng với việc này bởi dù sao nó cũng nằm trong dự liệu.

“Làm sao có thể, thậm chí ngay cả ta cũng khó mà dẫn động được nó...”

Thiên Yêu Quân chủ hơi không cam lòng và khó có thể tin nổi, sắc mặt hắn trở nên rất khó coi.

Thật ra hắn có chuẩn bị mà đến. Hắn đã tìm đọc rất nhiều điển tịch, tràn đầy lòng tin hơn nữa hắn lại là tuổi trẻ Chí Tôn được Yêu Tộc công nhận qua nhiều năm như vậy, khó tìm được địch thủ trong cùng thế hệ.

Bây giờ ngay cả hắn cũng vô duyên với khối Thần thạch này?

Sau đó Thiên Hoàng Nữ, Kim Thiền Phật Tử, đám người Lục Quan Vương cũng lần lượt đi lên phía trước muốn tạo lập mối liên hệ với khối Không Linh Yêu Thạch này.

Nhưng cuối cùng bọn họ đều thất bại, lắc đầu tiếc rẻ lui ra.

“Ngay cả ta cũng không được, xem ra quả thật phải dựa vào duyên phận.”

Cố Trường Ca cũng tiến lên thử xem nhưng kết quả là khối nguyên thạch này vẫn không hề biến hóa.

Hắn cũng không thèm để ý việc này, sau đó nhìn về phía con Đại Hồng Điểu bên người Cố Tiên Nhi, suy nghĩ một lúc vẫn không đưa nó lên.

Nếu như khối Không Linh Yêu Thạch này có mối liên hệ với Đại Hồng Điểu vậy thì lúc nào có thời gian hắn sẽ đi thử, bây giờ không vội.

Lúc này có mấy người đi tới từ nơi khác. Dẫn đầu chính là An Hi của An tộc, bây giờ khí sắc của nàng nhìn đã tốt hơn nhiều, ánh mắt yên tĩnh, mang theo mạng che mặt.

Sau lưng nàng có đám người Ngưu Điền, Giang Thần đi theo. Ngoài ra còn có một tên nam tử anh tuấn, sắc mặt hơi tái nhợt giống như bệnh nặng mới khỏi khá gần gũi nàng. Dường như xung quanh hắn hiện lên thần hoàn vô cùng mông lung, trong đôi mắt lại thoáng qua thần mang thập tự kim sắc, có sự biến đổi như cảnh tượng hỗn động thời khai thiên, hắn tựa như một vị Chiến Tiên cái thế.

Lúc nhìn thấy đám người này đi tới, nơi đây phát ra những gợn sóng không nhỏ.

“Đại tiểu thư An Hi của An tộc... Vốn dĩ ta cho rằng nàng sẽ không tham dự Thần Thạch đại hội lần này.”

“Không phải tên nam tử trẻ tuổi ở sau lưng nàng chính là vị thần nguyên sư thần bí mấy ngày trước sao? Chẳng lẽ hắn muốn tương trợ An Hi?”

“Nếu quả thật nàng nhận được sự tương trợ của một vị thần nguyên sư thì đúng là như hổ mọc thêm cánh.”

Rất nhiều người chấn kinh, nhận ra Giang Thần đang tới chính là người cắt ra rất nhiều thần vật tại phố chợ trước đó.

Khoảng thời gian này, bên trong Côn Ô thành huyên náo xôn xao, rất nhiều thế lực đạo thống đều muốn tỏ ý hữu nghị với Giang Thần nhưng hắn lại đóng cửa làm như không thấy, cự tuyệt tất cả mọi người.

Lời đồn hắn có tính cách kỳ quái cũng nhanh chóng được lan truyền.

Hôm nay hắn đi theo sau lưng An Hi khiến cho rất nhiều người đều giật mình, quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Ánh mắt một vài lão nguyên sư cũng sâu xa hơn, nhìn chằm chằm Giang Thần, quan sát tỉ mỉ, bọn họ không hề cảm nhận được khí tức của nguyên sư từ trên người hắn.

“Tiểu Chiến Tiên......”

“Vậy mà hắn cũng tới, chẳng lẽ thương thế của hắn đã tốt rồi? Nhưng mà nhìn khí sắc thì hẳn là hắn vẫn chưa phục hồi hoàn toàn.”

Nhưng mà càng nhiều người chú ý tới nam tử trẻ tuổi anh tuấn bên cạnh An Hi hơn, âm thầm giật mình không thôi.

Đây chính truyền nhân của Chiến Tiên điện Tiểu Chiến Tiên, cũng là người khoảng thời gian trước bị người thừa kế Ma Công truy sát nhưng may mắn thoát được một mạng.

Tiểu Chiến Tiên suýt bị người thừa kế Ma Công đánh chết, may mà người hộ đạo phía sau hắn phát hiện và ra tay cứu hắn nếu không hậu quả khó mà lường được.

Khoảng thời gian trước chuyện này cũng gây ra gợn sóng cực lớn tại thượng giới. Thậm chí rất nhiều người cảm thấy bản nguyên của Tiểu Chiến Tiên bị tổn thương nên trong khoảng thời gian ngắn hẳn sẽ không tiếp tục xuất hiện ở thế gian.

“Xem ra hẳn là hắn cũng không đáng ngại, nhưng mà ngược lại chúng ta có thể thăm dò một ít việc liên quan đến người thừa kế Ma Công.”

“Người thừa kế Ma Công nấp trong bóng tối, chúng ta khó lòng phòng bị.”

Lúc này nhìn thấy Tiểu Chiến Thiên đi tới, trong lòng Thiên Hoàng Nữ, Thiên Yêu Quân chủ và rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn khác đều ôm mục đích như vậy.

Có thể nói người thừa kế Ma Công là kẻ thù chung của tất cả bọn hắn.

Biết được thủ đoạn và thực lực hiện nay của đối phương cũng là chuyện tốt đối với bọn hắn. Về sau, nếu như gặp phải người thừa kế Ma Công thì bọn họ còn có biện pháp ứng đối.

“Ra mắt các vị đạo huynh.”

Khuôn mặt Tiểu Chiến Tiên anh tuấn, tóc rất dài, trong con ngươi có phù văn thập tự kim sắc đang chảy qua, chính là một loại đồng thuật thiên phú cực kì khủng bố và thần bí, rất nhiều người cũng không dám nhìn thẳng hắn.

Sau khi đến đây, trước tiên hắn mỉm cười chào Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương, Du Phi Nhã và rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn.

Đám người An Hi bên cạnh hắn cũng có vẻ cực kỳ tự nhiên, dường như đã sớm quên việc phải chịu nhục trong khoảng thời gian trước.

Mọi người cũng biểu hiện vô cùng khách khí, hỏi thăm thương thế của hắn như thế nào.

“Đã không sao, đa tạ chư vị quan tâm.”

Tiểu Chiến Tiên lắc đầu, sau đó nhìn về phía Cố Trường Ca ở nơi khác. Nhưng mà lúc hắn chú ý tới Tô Thanh Ca sau lưng Cố Trường Ca thì đột nhiên con ngươi co rụt lại, toàn thân chấn động.

Cả người giống như gặp phải cảnh tượng kinh người gì đó, có vẻ cực kỳ chấn kinh và khó có thể tin nổi.

Mặc dù hắn khôi phục rất nhanh nhưng vẻ kinh dị như thế vẫn không thể gạt được rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn ở đây, ánh mắt của một vài giáo chủ đại giáo, tồn tại cổ lão xung quanh khẽ động, có chút khó hiểu.

Bọn hắn có thể nhìn ra rõ ràng Tiểu Chiến Tiên cũng không phải bởi vì thấy Cố Trường Ca mà biểu hiện ra cảm xúc như vậy.

“Đạo huynh nhìn chằm chằm ta làm gì? Chẳng lẽ muốn báo thù cho Chiến Tiên đời trước của Chiến Tiên phủ ngươi?”

Chú ý tới một màn này, Cố Trường Ca ung dung thản nhiên liếc nhìn Tô Thanh Ca ở sau lưng, lập tức cười nhạt hỏi ngược lại.

Hết chương 1496.
Bạn cần đăng nhập để bình luận