Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1689: Chút nữa thì hỏng việc

Chương 1689: Chút nữa thì hỏng việc

“Tất cả mọi người đều hành lễ với hắn sao? Rốt cuộc hắn có thân phận gì?”

Một màn này khiến đám người của Kiếm Huyền đại thế giới run sợ và chấn động không thôi.

Hoàn toàn không nghĩ tới đám Chí cường giả trên những cổ chiến thuyền này vậy mà lại cùng nhau hiện thân, tới đây hành lễ với Cố Trường Ca?

Đây là mộng ảo quá mức khó tin, nếu tận mắt nhìn thấy thì bọn hắn tuyệt đối không thể tin được.

Trước lúc này, những cổ chiến thuyền còn lại đều có vẻ vô cùng lặng lẽ yên tĩnh.

Đó là một loại coi thường cao cao tại thượng, căn bản không quan tâm ở bên dưới, bởi vì song phương không cùng một đẳng cấp, không có bất cứ cơ hội ngang hàng nào.”

“Ta vẫn đánh giá quá thấp thân phận của hắn…”

Tuyết Kiếm Tiên có chút hiểu biết đối với địa vị và thân phận của Cố Trường Ca, thế nhưng bây giờ cũng cảm thấy rung động tột độ, trong lòng khó mà bình tĩnh trở lại.

Nhiều Chí cường giả như vậy, nếu mỗi một người đều xuất ra toàn lực thì đều có thể dễ dàng huỷ diệt tất cả bọn họ.

Thế mà đứng trước mặt thanh niên trẻ tuổi kia lại cẩn thận từng li từng tí và tôn kính như thế.

“Chuyện này…”

“Lai lịch của Cố công tử hắn...”

Bọn người Tuyên Điệp công chúa cũng giật mình không thể bình tĩnh lại được. Đây là lần đầu tiên các nàng đối mặt với Chí cường giả của Vực Ngoại Thiên Ma như vậy.

Đối phương đứng trước mặt các nàng không xa, trước đây các nàng vốn không dám tưởng tượng tới chuyện như vậy.

“Chư vị không cần đa lễ.”

Đảo mắt nhìn qua vô số Kẻ thành đạo ở trước mắt, Cố Trường Ca khẽ gật đầu, thần sắc cũng không có bao nhiêu biến hoá.

Hắn chủ động hiện thân đương nhiên là vì muốn cho những người này lộ diện, chứ không biết còn phải tìm Kính Hồ tới khi nào.

Để nhiều người không cần thiết như vậy cũng không phải phong cách của Cố Trường Ca.

“Chúng ta không biết Trường Ca thiếu chủ sẽ đến nơi này nên không không thể sớm hiện thân nghênh đón, mong rằng Trường Ca thiếu chủ chớ trách.”

Một vị lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều mở miệng nói. Đầu hắn mang tử kim quan, khí tức nguy nga như núi, thực lực sâu không lường được.

Kẻ thành đạo của tất cả các thế lực đạo thống khác cũng rối rít gật đầu.

Trước đó bọn hắn thật sự không biết Cố Trường Ca sẽ đến nơi này, dù sao thì mục tiêu của bọn hắn cũng là thế giới bản nguyên, còn mục đích của Cố Trường Ca khi tới đây rốt cuộc là gì thì không ai biết được.

Mặc dù trước đây bọn hắn chưa từng hạ xuống hạ giới nhưng cũng biết Kiếm Huyền đại thế giới phát sinh không ít chuyện, hiểu rõ Cố Trường Ca không kiêng kỵ Thiên Đạo ý chí giống như bọn hắn, có thể tuỳ tiện hành tẩu.

Về phần Cố Trường Ca có che chở người ở thế giới này không thì bọn hắn chưa từng suy nghĩ về phương diện này.

Chẳng qua là trong mắt không ít người lộ ra dị sắc, trong lúc đánh giá Tuyên Điệp công chúa thì bọn hắn cũng không rõ ràng cho lắm, vừa rồi Cố Trường Ca hiện thân là vì nàng sao?

Hay là có dụng ý khác?

Bọn hắn cũng không cảm thấy Cố Trường Ca sẽ có ý tứ đối với nữ tử này.

Mặc dù dung mạo của nàng quả thật là cực kỳ mỹ mạo nhưng ở thượng giới, thị nữ hồng nhan bên người Cố Trường Ca có ai lại không phải thiên tư quốc sắc, hại nước hại dân đâu?

“Vừa rồi người này lại dám chất vấn Trường Ca thiếu chủ, thật sự đáng chết.”

Kẻ thành đạo tên là Thần Linh Sơn có ý định lấy lòng Cố Trường Ca, trong lúc nói chuyện thì ánh mắt hiện lên lãnh sắc, nhìn chăm chú vào Bắc Ly Kiếm Tiên đang sợ hãi đến mức mặt trắng bệch. Hắn căn bản cũng không nói nhảm, giơ một trảo phốc một cái tựa như xuyên thủng thời gian và hư vô, lập tức mở xương đầu ra.

“A…”

Bắc Ly Kiếm Tiên vô cùng sợ hãi, ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, chỉ có thể phát ra một tiếng kêu thảm tuyệt vọng, trong nháy mắt thần hồn chôn vùi, thiên phú đạo kiếm tu hành mấy ngàn năm răng rắc nứt gãy sụp đổ.

Đối mặt với một kẻ đắc đạo chân chính, cái gọi là Lục Địa Kiếm Tiên thực sự không khác gì sâu kiến.

Thấy một màn như vậy, nơi đây càng là một hồi sợ hãi bối rối, tất cả mọi người không ngừng run rẩy. Khuôn mặt trắng bệch không có chút huyết sắc nào.

Ngay cả bọn người Tuyết Kiếm Tiên cũng mang sắc mặt trắng bệch, toàn thân mất tự nhiên, lo sợ bị tôn thân ảnh kinh khủng này để mắt tới.

“Gia gia…”

Vô số thế hệ trẻ tuổi như Trần Ly bị doạ đến mức suýt chút nữa ngất đi, có người không kiềm chế nổi mà run lẩy bẩy.

Cảnh tượng khiến da đầu người ta tê dại hãi hùng này lại phát sinh ở một khoảng cách gần với bọn hắn như thế.

“Ta bảo ngươi động thủ giết hắn sao?”

Tuy nhiên khi chứng kiến cảnh này, Cố Trường Ca lại nhíu mày, bình thản nói.

Nghe vậy, Kẻ thành đạo Thần Linh Sơn đang nhe răng cười bốc chốc cứng đờ, toàn thân run lên, cho là đã chọc giận tới Cố Trường Ca, lập tức sợ hãi giải thích: “Không dám không dám, ta thấy người này dám chất vấn Trường Ca thiếu chủ như thế cho nên mới…”

Cố Trường Ca gật nhẹ đầu một cái, ngắt ngang lời hắn: “Thôi vậy, lần sau đừng làm như vậy nữa.”

“Vâng vâng vâng, lần sau ta tuyệt đối không dám nữa.”

Thấy Cố Trường Ca chỉ thuận miệng nói ra chứ không có ý tứ trách tội, Thần Linh Sơn không khỏi thở phào một hơi, trong mắt lộ vẻ vui mừng, suýt chút nữa đã làm hỏng sự tình.

Cũng may hắn đã phỏng đoán đúng tâm tư của Cố Trường Ca.

Những Kẻ thành đạo khác cũng chớp mắt, suy đoán dụng ý của Cố Trường Ca. Rốt cuộc là hắn muốn lợi dụng đám thổ dân này để làm gì? Tại sao lại biểu lộ thái độ như thế ở trước mặt bọn hắn?

“Bắc Ly Kiếm Tiên cứ thế mà chết rồi…”

Bọn người Dịch Kiếm Tiên định mở miệng cầu tình cho Bắc Ly Kiếm Tiên nhưng khi thấy tình cảnh này thì lại bỗng nhiên hiểu rõ. Trong mắt những người ở giới đó, thực ra sinh tử của bọn hắn không hề quan trọng, chẳng qua cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.

Trong lòng bọn hắn đều là bi thương và bất đắc dĩ, chỉ có thể đứng tại chỗ, căn bản không dám làm ra động tác gì.

“Trường Ca thiếu chủ, nghe nói nơi đây cất giấu Kính Hồ, có lẽ bên trong có thứ mà chúng ta muốn tìm kiếm.”

“Không biết ngài có từng nghe nói qua không?”

Sau đó, lão Hoàng tổ của Đại Du tiên triều mở miệng thêm lần nữa, đảo qua khu di chỉ bị sương mù bao phủ kia...

Hết chương 1689.
Bạn cần đăng nhập để bình luận