Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2518: Ngược lại ta muốn xem bọn họ khiển trách thế nào?

Chương 2518: Ngược lại ta muốn xem bọn họ khiển trách thế nào?

Mấy người này đều là nhân vật lão tổ trợ giúp Nghịch Trần đắp lại cơ thể trong khoảng thời gian này, thực lực đều có đẳng cấp Tiên Vương.

Trong đó còn có mấy người dưới sự trợ giúp của Nghịch Trần đoạt xá chiếm cứ được Tiên Thiên chủng tộc sâu trong Hỗn Độn, có được thân thể Chuẩn Tiên Đế.

Ở trên hòn đảo này bọn họ có được thực lực gần như vô địch, chấp chưởng đại quyền.

Bình thường Nghịch Trần tích lũy được uy danh rất nặng, mấy người này lại được hắn coi trọng, thế nên thực lực ngập trời.

Những người còn lại nghe vậy đều không dám hỏi gì thêm, tuy nhiên trong mắt vẫn khó nén nỗi lo lắng, bất an.

Bọn họ đã nhận được tin tức rằng lần tiến công xâm chiếm của đại quân Tiên Linh văn minh đã được hóa giải bình ổn.

Minh chủ Cố Trường Ca hiện thân, tự tay đập chết một tôn tồn tại có thể sánh ngang với Đạo Cảnh, đẩy lùi một đám cường giả của Tiên Linh văn minh.

Giờ phút này các tộc, các đạo thống đang phái tộc nhân bình ổn dư ba chiến đấu cuối cùng, hoàn toàn tiêu diệt đại quân còn sót lại của Tiên Linh văn minh.

Mà những thế lực ở lại phía sau khoanh tay đứng nhìn như bọn họ, không muốn phái tộc nhân xuất chiến sớm muộn gì cũng sẽ bị thanh lý.

Có thể nói, hiện tại bọn họ và ‘Vương Vô Thương’ chính là con trâu chấu trên cùng một sợi dây thừng, đồng cam cộng khổ.

‘Vương Vô Thương’ thân là đạo tử, thân phận địa vị ở Đạo Xương chân giới có thể nói là dưới mấy người, trên hàng vạn người.

Bọn họ nghe theo hiệu lệnh của hắn, phái binh đóng quân ở đây, phụ trách bảo vệ an nguy của hòn đảo.

Đến lúc đó các tộc đến trách cứ, bọn họ còn trông cậy vào ‘Vương Vô Thương’ đứng ra làm chỗ dựa giải thích thay cả đám.

“Thiếu chủ làm sao vậy? Tại sao cảm giác khí tức của hắn suy bại không ít?”

“Chẳng lẽ cuối cùng đoạt xá thất bại?”

Ngoài điện có vài lão tổ thuộc Nghịch Minh nhất tộc, tuy rằng sắc mặt lạnh lùng nhưng trong lòng cũng khó nén sự lo lắng.

Bọn họ rõ ràng có thể cảm giác được khí tức suy nhược của Nghịch Trần trong điện, so với trước kia yếu hơn không biết bao nhiêu.

Hơn nữa vừa rồi, ba động sinh mệnh của Nghịch Trần càng suy yếu đến cực điểm, tựa như ngọn nến trong gió, tùy thời sẽ bị dập tắt, điều này làm cho trái tim bọn họ thắt chặt lại, thiếu chút nữa đẩy cửa điện ra bước vào xem rốt cuộc là sao.

Đây chính là thời khắc mấu chốt liên quan đến phục sinh Nghịch Minh nhất tộc, vào thời khắc mấu chốt để phục khởi Nghịch Minh chân giới, vậy nên không cho phép xảy ra bất kỳ sai sót gì.

Đúng lúc này, bên ngoài thiên khung bỗng nhiên có từng đạo ánh sáng màu vàng rực rỡ giáng lâm, vô số bóng người nhanh chóng chạy tới nơi này.

“Không tốt, bên ngoài đảo, cường giả các tộc cầm dụ lệnh giáng lâm, đến mời đạo tử tới Phạt Thiên Minh, nói là có chuyện quan trọng cần bàn bạc.”

“Người của chúng ta sắp không ngăn được bọn họ rồi, bọn họ sắp cưỡng ép xông vào…” Những thân ảnh này mặt mang vẻ cuống quít, còn chưa giáng lâm xuống đã cất tiếng nói.

Đám người còn lại nghe vậy lập tức đồng loạt biến sắc, hiện tại đúng là lo lắng cái gì liền tới cái đó. Rất rõ ràng, bọn họ phái quân đến đây để hỏi tội.

Trận đại kiếp nạn đó đã đến, ‘Vương Vô Thương’ thân là đạo tử lại không đi tiền tuyến giết địch, ngược lại tập kết binh lực đóng quân ở đây, khoanh tay đứng nhìn.

Hành động lần này khẳng định sẽ khiến các thế lực, các tộc bất mãn, bẩm báo đám người phó minh chủ, tiến hành truy cứu trách nhiệm.

“Làm sao đây? Chẳng lẽ còn phải chống cự sao? Trong tay bọn họ mang theo dụ lệnh, chắc chắn sẽ liều lĩnh xông vào.”

Rất nhiều người lộ vẻ lo lắng, bọn họ thật sự không dám đối nghịch với toàn bộ Phạt Thiên Minh, hơn nữa hành động của ‘Vương Vô Thương’ cũng làm cho bọn họ khó hiểu, vô cùng hoang mang.

“Làm sao lại có người tới vào lúc này?”

“Là ai cố ý nhằm vào thiếu chủ đặc biệt tới vào lúc này?

Nét mặt mấy vị nhân vật lão tổ của Nghịch Minh nhất tộc đều thay đổi liên tục, trong mắt lóe lên sự lạnh lẽo.

Không ít người liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sát khí, cùng lắm thì giữ lại đám người tới đây. Bọn họ cũng không tin rằng dựa vào thân phận thiếu chủ hiện nay, mấy vị đạo cảnh tồn tại kia thật sự dám động thủ với hắn.

Mà một đám cường giả bên ngoài điện trong lòng hoảng sợ, bất an lo âu.

Cửa điện bỗng nhiên bị đẩy ra, Nghịch Trần đã khôi phục nét bình tĩnh hiện thân bước ra.

Hắn mặc bạch bào, chắp hai tay sau lưng, sắc mặt có vẻ cực kỳ lạnh lẽo, không khác gì lúc bình thường cho lắm.

Mấy vị lão tổ của Nghịch Minh nhất tộc nhìn về phía hắn, trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm, dường như Nghịch Trần không gặp phải nguy hiểm tính mạng gì, chỉ là rốt cuộc đoạt xá thành công hay không, bọn họ cũng không biết.

“Đi thôi, nếu các tộc muốn khiển trách bản thiếu, vậy thì ngược lại muốn xem bọn họ khiển trách thế nào.”

“Quấy nhiễu ta tu hành, tội này ta cũng muốn coi thử bọn họ làm sao cho ta một lời giải thích thoả đáng.”

Nghịch Trần nhìn lướt qua đám người, thản nhiên cất lời, vung ống tay áo lên, dưới chân tường mây dát vàng lan rộng, chở hắn hướng đi về phía thiên khung xa xôi.

Những người còn lại thấy thế đều ầm ầm hóa thành tia sáng đi theo phía sau hắn.

Hết chương 2518.
Bạn cần đăng nhập để bình luận