Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3612. Cần không ít thời gian



Chương 3612. Cần không ít thời gian




Ánh mắt của Triệu Thiên Tề vẫn lạnh nhạt: “Trên dưới Chính Nhất Minh, đạo thống thành viên các phương đã sớm bị khống chế, ngay cả Diễn Dương chân giới của ta cũng không ngoại lệ. Nếu không phải e ngại thực lực của ông ta, chúng ta đã sớm cầm vũ khí nổi dậy, làm sao có chuyện tình nguyện thần phục được chứ?”
Ông ta hiểu rõ tình huống trước mắt. Bất luận Vị Ương đế quân kia là thật hay giả, đám người bọn họ chú định phải chết.
Đám cao tầng Phạt Thiên Minh không có khả năng buông tha cho bọn họ. Cố Trường Ca lại càng như vậy. Ngay từ ban đầu, khi Vận Chủ bảo bọn họ đến đây thăm dò Phạt Thiên Minh, ông ta đã sớm biến thành con rơi.
Cho nên, Triệu Thiên Tề nhất định phải dọn sạch sẽ.
Cố Trường Ca có chút hứng thú nhìn Triệu Thiên Tề. Hắn nhẹ nhàng đánh ra một chưởng, khí tức kinh khủng ép mọi người phải biến sắc, xương cốt toàn thân run rẩy, ngay cả thần hồn cũng muốn quỳ bái theo.
“Minh chủ ngươi…”
Triệu Thiên Tề biến sắc, dường như không dám tin, nhưng sau một khắc, trong cơ thể của ông ta dâng lên một luồng thanh khí, trong lúc mơ hồ biến thành một đạo nhân cổ lão đang nhắm mắt dưỡng thần, biểu hiện đạm mạc. Dường như người này cảm nhận được cái gì, đang định mở mắt.
Nhưng khi một chưởng của Cố Trường Ca rơi xuống, người này biến sắc, trở nên kinh sợ, sau đó phốc một tiếng, bị phá diệt tiêu tán, biến thành bột mịn đầy trời.
“Đây là…”
Nhìn thấy cảnh tượng này, bao gồm Phiêu Miểu thánh tổ, tất cả mọi người đều chấn kinh, ánh mắt mở lớn, thân hình run rẩy.
“Đây chính là người giật dây của Chính Nhất Minh sao?”
Rất nhiều tồn tại cổ lão cảm thấy kiêng kỵ. Mặc dù vừa rồi chỉ là một sợi khí cơ xuất hiện, nhưng thực lực hoàn toàn áp chế bọn họ, thậm chí bọn họ không hề có lực hoàn thủ.
Nhưng khi đối mặt với Cố Trường Ca, người này vẫn bị một chưởng phá diệt, ngay cả tư cách mở mắt cũng không có.
Lần này, xem như bọn họ có thêm nhận biết về sự cường đại của Cố Trường Ca.
“Trốn…”
Khi sợi thanh khí Vận Chủ lưu lại tiêu tán, đám cao tầng Chính Nhất Minh lên tiếng chất vấn vừa nãy cũng không dám ở lâu, ý đồ phá vỡ không gian bỏ chạy.
Nhưng đám người Phiêu Miểu thánh tổ đã sớm chú ý đến hành động của bọn họ. Bọn họ vừa hành động, mọi người đã ra tay.
Oành.
Nơi này một lần nữa bộc phát đại chiến. Chỉ là không kéo dài được bao lâu, rất nhanh đã có người đền tội. Mấy luồng ngân quang trong cơ thể tiêu tán, tính luôn cả thần hồn, tất cả đều bị chôn vùi.
“Đám người kia bị người khác khống chế, bên trong thần hồn có lưu lại cấm chế nào đó.”
“Đúng như lời Triệu phó minh chủ đã nói, người giật dây của Chính Nhất Minh đã dùng những người này để thao túng, dẫn đến chúng ta nghi kỵ, kéo dài thời gian cho bên ngoài.”
“Bây giờ, chỉ sợ bên ngoài cũng không yên bình.”
Rất nhiều tồn tại cổ lão cau mày, trong lòng cảm thấy nặng nề.
Chỉ có Lạc chủ và Vĩnh Hằng Thủy Thần liếc nhìn nhau. Trước đó, bọn họ đã nhìn ra được thần hồn của những người quát hỏi bị khống chế, nhưng bọn họ không xác định đó có phải do Cố Trường Ca làm hay không.
Bọn họ không dám đoán bừa mấy tiết mục tự biên tự diễn này.
Cố Trường Ca tùy ý liếc nhìn hai người, dường như cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ. Lạc chủ và Vĩnh Hằng Thủy Thần chấn động, mắt nhìn mũi, mũi nhìn chân, làm ra vẻ không biết.
“Đa tạ minh chủ.”
Triệu Thiên Tề hồi hộp, nhưng rất nhanh đã hiểu ra. Ông ta vội vàng hành lễ cảm ơn Cố Trường Ca.
Ông ta thiếu chút nữa tưởng rằng Cố Trường Ca muốn một chưởng vỗ chết ông ta chứ.
Ông ta đã rất lâu rồi không thể nghiệm qua cảm giác sợ hãi như vậy. Nhớ ngày đó, khi ông ta còn là một tiểu tu sĩ lĩnh vực Tiên đạo, vì tranh đoạt tạo hóa cơ duyên với người cùng thế hệ, ông ta suýt chút nữa đã bị giết chết, nhưng ông ta không có sợ hãi như bây giờ.
Trong nháy mắt vừa rồi, ông ta tưởng mình sắp chết, không có khả năng và cơ hội chống lại.
“Lạc đường biết quay về, đúng là không tệ.”
Cố Trường Ca tùy ý liếc Triệu Thiên Tề một cái rồi thu hồi ánh mắt.
Hắn không phải nể Triệu Tú Yên mà buông tha cho Triệu Thiên Tề.
Hắn cân nhắc Triệu Tú Yên về sau cần Triệu Thiên Tề phụ tá.
Triệu Tú Yên là một con cờ do hắn bồi dưỡng, vẫn còn tác dụng.
“Không biết minh chủ có cách nào giải quyết Hắc Liên giáo hay không?”
Đám người Chính Nhất Minh chỉ là một khúc nhạc dạo rất ngắn, rất nhanh mọi người tập trung vào chuyện của giáo chúng Hắc Liên giáo.
Về phần chuyện của Chính Nhất Minh, chờ khi nào thoát khốn rồi nghĩ cách sau.
Sự quỷ dị của Hắc Liên giáo khiến cho một đám tồn tại Tổ Đạo cảnh phải thúc thủ vô sách. Bây giờ cũng chỉ có thể trông cậy vào Cố Trường Ca mà thôi.
“Trước đó, khi Hắc Liên giáo xuất hiện, ta đã phái người đi điều tra.”
“Lúc đó ta cũng chẳng để nó trong lòng. Ta cho rằng nó không đáng để ý, chưa từng nghĩ nó sẽ phát triển đến trình độ như thế này.”
“Xét theo tình huống hiện tại, chỉ có thể bảo vệ những địa giới còn chưa bị ăn mòn, tiến hành thanh trừ từng khu vực một. Mặc dù hộ pháp của Hắc Liên giáo khó chơi nhưng không phải là không có cách đối phó. Chỉ cần chúng ta hợp lực ra tay vây khốn nó, tín đồ còn lại không đáng để lo.”
“Chỉ là quá trình này cần không ít thời gian.”
Thấy tất cả mọi người đều nhìn mình, Cố Trường Ca mới không nhanh không chậm nói. Hết chương 3612.



Bạn cần đăng nhập để bình luận