Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1573: Tai hoạ Tuyệt Âm Thiên lại giáng xuống

Chương 1573: Tai hoạ Tuyệt Âm Thiên lại giáng xuống

Ngay lúc này, tại Thiên vực trên thượng giới.

Dải đất trung tâm này được xem là cương vực cổ lão phồn thịnh nhất.

Một tòa cung điện nguy nga sừng sững tọa lạc tại nơi này, rộng rãi mà thần thánh tựa như một mảnh Tiên cung hùng vĩ.

Cung điện được xây dựng trông vô cùng huy hoàng, lấy lưu ly bạch ngọc trơn bóng không tỳ vết làm ngói, lấy cổ mộc Tử Kim Đàn trăm vạn năm làm mái hiên, lấy Tinh Thần thạch đen bóng nguyên chất trải sàn.

Rộng rãi và cổ xưa, trang trọng và uy nghiêm, ở giữa càng có tiên khí cuồn cuộn trầm trọng như biển, không khác tiên cảnh là bao.

Nhìn xuống bên dưới tòa cung điện này là cổ thành kéo dài vô tận.

Đại điện nhấp nhô chìm nổi theo mặt trời lên và mặt trăng lặn, phù văn bên trên đan xen lẫn nhau.

Mỗi một thời khắc cửu thiên tinh thần đều chiếu rọi khắp trời đất càn khôn, tựa như thần tọa vô thượng, cũng biểu hiện ra địa vị siêu phàm của nơi này.

Trước cửa điện có treo một tấm Tiên biển cực lớn, lấy Tiên kim tử sắc làm nền, dùng Tiên kim hoàng kim khảm chữ.

Bên trên là ba chữ Nhân Tổ Điện.

Có thể trông thấy giữa thiên địa đang có hàng ngàn sợi tơ ngân sắc đang điên cuồng vọt tới nơi này, muốn hội tụ vào bên trong, lộ vẻ thần thánh mà trắng noãn.

Những sợi tơ ngân sắc này chính là lễ bái tụng niệm của các sinh linh tu sĩ ở khắp nơi đối với đại công tích của Nhân Tổ.

Lúc này, một nữ tử tuyệt mỹ thân mặc bạch y không chút tì vết mang khăn lụa đang ngồi xếp bằng trong đại điện.

Nước da của nàng trắng nõn nhẵn nhụi, lông mày như vẽ, con ngươi màu đen tựa như đá quý xinh đẹp hoàn mỹ, lấp lánh động lòng người.

Tuy nhiên ánh mắt của nàng lại vô cùng bình thản, ngoại trừ sự tĩnh lặng thì nhìn không ra những cảm xúc nào khác.

Đây giống như trời sinh đã thế, càng giống như đã từ bỏ thất tình lục dục.

Nàng chính là Giang Sở Sở, một trong hai vị Thánh nữ của Nhân Tổ Điện.

Hiện tại ở trước mặt nàng đặt một tòa Khí Vận Kim Quan đang ngưng tụ, có thể thấy những sợi tơ ngân sắc hội tụ đến Nhân Tổ Điện kia đều đang dũng mãnh lao vào bên trong.

Nàng đang mượn toà Khí Vận Kim Quan này để tu hành, âm thanh công đức kỳ dị tựa như vực sâu biển lớn mênh mông hiển hoá tại các nơi.

Đó chính là thần vật mà trước đây Cố Trường Ca đã để lại tại Nhân Tổ Điện, về sau Giang Sơ Sở phát hiện tu hành ở bên cạnh thì tiến độ sẽ cực nhanh.

Ong!

Thời điểm nàng đang tu hành, nơi đây có rất nhiều dị tượng hiển hoá.

Từng hình bóng tiên nhân mơ hồ, hùng vĩ mà thần bí đang tụng kinh, nhấp nhô di động ở sau lưng nàng tựa nhưng muốn từ viễn cổ vượt thời không mà đến.

“Khởi bẩm Thánh nữ, tại Thiên vực ở phía tây nam lại truyền đến tin tức tại hoạ Tuyệt Âm bộc phát, Đại Du tiên triều tiếp giáp với nơi đó đã phái người tiến đến dò xét…”

“Chúng ta có nên phái người đến nhìn một chút hay không?”

Tuy nhiên đúng lúc này, một bạch y lão bà bỗng nhiên chạy đến, mang theo vài phần lo lắng bẩm báo.

Giang Sở Sở nghe vậy thì nhíu mày, dừng việc tu hành hỏi: “Đây là tháng thứ mấy tai hoạ Tuyệt Âm Thiên bùng nổ rồi?”

Mặc dù mỗi ngày mỗi đêm nàng đều gia tăng thời gian tu hành nhưng đối mặt với tai hoạ Tuyệt Âm Thiên đột nhiên bạo phát, nàng vẫn bất lực như cũ, không có chút biện pháp nào.

Mỗi khi ở thời khắc này, Giang Sở Sở đều không kìm được mà nhớ tới Cố Trường Ca.

Nếu hắn ở đây thì nhất định sẽ giúp nàng nghĩ biện pháp xử lí những chuyện này.

Kì thực, trong khoảng thời gian này nàng chỉ nghĩ tới những chuyện xảy ra bên Cố Trường Ca.

Dù sao sự kiện Côn Sơn đã gây chấn động cả Thượng giới, không có bất kì thế lực nào còn đứng vững. Điện Nhân Tổ cũng phái tới không ít cường giả nhưng cũng giống như các thế lực đạo thống, đều hao tổn ở bên trong.

Cố Trường Ca dẫn người xâm nhập vào bên trong, không nói cũng biết việc này nguy hiểm như thế nào. Thậm trí Giang Sở Sở còn nghĩ, nếu như hắn gặp chuyện bất trắc thì phải làm sao?

Thấy Giang Sở Sơ lo lắng không yên, Bạch Y Lão Ẩu đáp: “ Hồi bẩm thánh nữ điện hạ, thảm họa Tuyệt Âm Thiên đã bộc phát lần thứ sáu trong tháng, hơn nữa đều ở xung quanh Thiên Vực. Thần nghi Tuyệt Âm Hoàng tộc hẳn là đã lui tới cho nên thảm họa Tuyệt Âm Thiên mới liên tiếp bộc phát.”

Chân mày của Tuyệt Âm Hoàng khẽ nhíu lại: “Tuyệt Âm Hoàng tộc?”

Sự tồn tại của Tuyệt Âm Hoàng tộc cũng không phải bí mật gì ở Thượng giới.

Rất nhiều tồn tại cổ lão cũng đoán là Tuyệt Âm Hoàng tộc là thần thoại cổ xưa thời kỳ Cửu U Địa Phủ có liên quan rất lớn với nhau, thậm trí có khả năng chính là sinh linh thổ dân sinh hoạt trong đó.

Chỉ là thời kì thần thoại cách nay quá xa, không biết bao kỷ nguyên đã trôi qua.

Dù Cổ tịch đã có lí giải qua về hóa thạch sống nhưng cũng khó có thể khẳng định sự tồn tài của Cửu U Địa Phủ là thật hay giả.

Nếu quả thực Tuyệt Âm Hoàng tộc là thật, vậy nàng nghĩ nên phái người đi điều tra một chút.

Danh tính của các Cổ lão và Tuyệt Âm Hoàng tộc cực kì thần bí. Các thế lực đại đạo tránh như tránh bọ cạp Tuyệt Âm Thiên, bọn hắn lại có thể ở bên trong hoạt động tự nhiên, không bị ảnh hưởng.

Tu sĩ tầm thường cũng không dám giao thiệp với người của Tuyệt Âm Hoàng tộc, coi như không liên quan.

“Nghe người Đại Du Tiên Triều bên kia nói, tại đất biên giới có vết nứt không gian khá khác biệt, nơi đó không chỉ bạo phát thảm họa Tuyệt Âm Thiên, tựa hồ còn nối liền với thế giới cổ lão”

“Chẳng qua đây chỉ là lời đồn đại, thực hư thế nào còn chưa nắm rõ. Người Đại Du Tiên Triều bên cũng cố hết sức để che giấu sự thật này.”

Sau đó, Bạch Y Lão Ẩu một mạch nói ra tấ cả những chuyện quỷ dị đang phát sinh trong khoảng thời gian này.

“Thế giới cổ xưa chưa từng có người dò xét qua sao? Nếu đây là sự thực thì khả năng cao là Đại Du Tiên Triều bên kia đang cân nhắc độc chiếm nó.”

Giang Sở Sở gật đầu một cái, ánh mắt lóe lên một chút ý nghĩ.

Triều đình Đại Du Tiên Triều tồn tại cực kì lâu dời, là một trong những đạo giáo bất hủ nổi tiếng nhất ở thượng giới, thực lực vô cùng hùng hậu thần bí.

Nếu như những tung tích của thế giới cổ xưa bị phát hiện, thượng giới có năng lực đem nó độc chiếm cũng không bị người ngoại giới phát giác.

Cho nên hiện tại xem ra, đây là nguyên nhân khiến Đại Du Tiên Triêu cố hết sức che giấu chuyện này

“Một thế giới cổ xưa chưa từng bị phát hiện?”

Nàng tự lẩm bẩm như có điều cần suy nghĩ.

Trung tâm của chư thiên vạn giới là nơi tụ hợp của các giới, từ khi ra đời đến nay vẫn còn tồn tại rất nhiều nơi thần bí.

Một số thế giới cổ xưa đã được Thượng giới lưu giữ trong khoảng thời gian rất dài, thậm trí còn có nguồn gốc từ nhiều thời đại.

Nhưng bởi vì đã vô hiệu hóa va chạm không gian khiến cho giới chướng giữa hai cõi bị phá vỡ nên không ai phát hiện.

Chuyện như vậy cũng không lạ lùng gì chẳng qua rất ít khi tiết lộ ra, chỉ còn lại tu sĩ biết.

Cho nên Giang Sở Sở cũng không kinh ngạc, chỉ đang suy đoán phải chăng Thế giới Cổ lão và Tuyệt Âm Hoàng tộc có liên quan đến nhau.

“Xem ra bất kể như thế nào, trong khoảng thời gian này ta phải tự mình kiểm chứng một chút.” Thần sắc Giang Sở Sở khôi phục lại bình tĩnh, theo thói quen hướng mắt về phía Điện Côn Sơn, tựa hồ là đang chờ mong điều gì đó.

Sau đó lại yên lặng thu hồi tầm mắt.

Có điều vào lúc này bỗng nhiên nàng có chút ngây ngẩn cả người, không tin được vào mắt mình.

Đôi mắt nàng trừng lớn, tự hồ muốn xem thử đây có phải là ảo giác hay không.

“Sao vậy? Mới lâu không gặp mà đã quên mất ta?”

Cố Trường ca nhẹ nhàng nở nụ cười, chủ động mở miệng nói.

Lúc này, Bạch y Lão Ẩu mới phát hiện trong Nhân Tổ điện vô thanh vô thức xuất hiện một đạo thân ảnh Bạch Y, thân như ngọc khiết, phong trần thoát tục, tựa như Tiên Vương trẻ tuổi vượt giới tỏa ra khí tức khủng bố khiến cho hắn không khỏi run rẩy.

Hết chương 1573.
Bạn cần đăng nhập để bình luận