Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1324: Ai dám cùng ta đánh một trận

Chương 1324: Ai dám cùng ta đánh một trận

"A, ngươi dám ngăn trở ta?"

Thấy một đòn của mình bị cản trở, Cố Trường Ca có chút hăng hái nhíu chân mày, đi tới nhìn chằm chằm lão giả trước mặt.

"Dựa theo ước định của chiến thư, hai thế giới chúng ta giao chiến ở nơi này, các hạ lấy lớn hiếp nhỏ, thật sự là vì sao? Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là bản tính của Thượng giới?"

Lão tổ của bộ tộc Huyền Vũ chiến thần, tên là Huyền Cương, khuôn mặt ngăm đen, bên ngoài thân hiện lên lân phiến tỉ mỉ, nhiếp nhân tâm phách.

Hắn kiêng kỵ nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, bản thân là kẻ thành đạo, dưới tình huống bây giờ lại lấy ra tổ kỳ, mới chặn được nam tử này.

Tuy nói có Cửu Sơn Tiên Ấn làm cho Cố Trường Ca cường đại, nhưng thực lực của bản thân hắn, tuyệt đối không thể khinh thường, cần thận trọng kiêng kị.

"A, lấy lớn hiếp nhỏ? Nếu như dựa theo tuổi tác mà nói, tại hạ dường như cũng không tính lớn."

Cố Trường Ca nghe vậy cười nhạt một tiếng, ngược lại hời hợt nói, "Huống chi đón lấy chiến thư chính là các ngươi, bây giờ động thủ trước cũng là các ngươi. Chắc thật sự cho rằng cường giả của thế giới ta khó mà giáng lâm, các ngươi đã không cố kỵ gì sao?"

Nói đến khúc sau lời nói của hắn chuyển sang lạnh lẽo, uy thế đáng sợ lần nữa bao phủ xuống, giống như đê vỡ, phô thiên cái địa mà tới làm người ta phải sợ hãi phát run.

Sắc mặt của Huyền Cương ngưng trọng, tổ kỳ triển khai ở phía trên vòm trời, trong đó có rất nhiều ánh sáng xen lẫn rủ xuống, tạo ra một bức tranh ngân hà mênh mông, tỏ ra rất là kiêng kị đối với Cố Trường Ca.

"Đã như vậy, vậy dựa theo lời của chiến thư, thiên kiêu của hai thế giới ta trước tiên đấu với nhau một trận, ngược lại cũng mở mang kiến thức một chút, chớ cuồng vọng tự cao." Hắn trầm giọng nói, âm thanh rất là uy nghiêm, cũng không muốn giao thủ với Cố Trường Ca.

"Thật sao?"

Âm thanh của Cố Trường Ca vẫn không có gợn sóng bao nhiêu, nói, "Dạ Hàn, trận chiến này do ngươi lên trước."

Giọng nói vừa rơi xuống, ở trong sương mù nồng nặc phía sau hắn, phía trên chiến thuyền cổ đã có một thân ảnh hóa thành một đạo cầu vồng rơi xuống, khuôn mặt của nam tử ấy lạnh lùng, có sát khí kinh người.

"Nhất định không phụ kỳ vọng của chủ nhân."

Dạ Hàn nhếch miệng cười một tiếng, trên người có mùi máu tanh nồng nặc vờn quanh, rất là đáng sợ.

"Là hắn!"

"Lúc trước tên Dạ Xoa kia sát hại rất nhiều thiên kiêu của thế giới ta … "

Bát Hoang thập vực bên kia vô cùng rối loạn, rất nhiều khuôn mặt của thiên kiêu tức giận, nhận ra Dạ Hàn đang đi tới, chính là tên Dạ Xoa lúc trước ở bên bờ Giới Bi Hải kia.

Ca ca Lâm Vũ của Lâm Thanh Dương và một vị tồn tại cổ lão phía sau của gia tộc, còn gặp phải tai vạ bất ngờ, lúc ấy cả hai bị một đạo pháp thân giáng lâm của Cố Trường Ca đập chết.

Tất cả mọi người mới kịp phản ứng dụng ý của Cố Trường Ca, sắc mặt của bọn hắn lạnh xuống, trong lòng càng thêm phẫn nộ.

Hắn đây rõ ràng là muốn chọc giận bên phía Bát Hoang thập vực, mới có thể sai phái người này đi ra trước tiên, là định làm nhục tất cả mọi người!

Tâm tư của nam tử này thật ác độc!

Dạ Hàn chính là thiên kiêu của Dạ Xoa vương tộc, thực lực của hắn ở trong cùng thế hệ cũng có thể xếp vào ba vị trí đầu.

Bộ tộc Dạ Xoa thế nhưng là một đại tộc cực kì nổi danh ở Thượng giới, tộc nhân vô số, hầu như ở mỗi thế giới đều có thể gặp qua bóng dáng của bộ tộc Dạ Xoa.

Bộ tộc này bởi vì khát máu tàn bạo nên bị rất nhiều thế lực bộ tộc khác kiêng kỵ.

Mà trước đó, Dạ Hàn là tùy tùng của Cố Trường Ca nên hắn đã làm rất nhiều chuyện trong bóng tối.

Lần trước ở bên bờ Giới Bi Hải, Dạ Hàn giao thủ với Lâm Thanh Dương của Long Huyết chiến thần tộc bên phía Bát Hoang thập vực, suýt chút nữa đã bỏ mình ở nơi đó.

May mắn lúc then chốt, trong lòng Cố Trường Ca lo lắng, nên cho một đạo tín ngưỡng pháp thân đến nơi đó, cứu được hắn một mạng.

Cho nên, Dạ Hàn vô cùng tôn sùng kính phục đối với Cố Trường Ca, thậm chí còn rất cuồng nhiệt.

"Ta tên Dạ Hàn, đã từng may mắn đi theo chủ nhân một đoạn thời gian."

"Người nào của Bát Hoang thập vực dám đánh với ta một trận?"

Thân ảnh của Dạ Hàn rất cao lớn, giương hai cánh sau lưng, làn da hiện lên màu nâu xanh, có từng tia từng tia ánh sáng lượn lờ.

Hắn đi tới từ trên chiến thuyền cổ, xung quanh thân thể bao phủ một tầng sương mù màu xám, con ngươi dữ tợn và khát máu, cười lạnh đảo qua rất nhiều chí cường giả của Bát Hoang thập vực phía trước, cuối cùng ánh mắt rơi vào đám thiên kiêu trẻ tuổi kia, sau đó làm một động tác cắt cổ, có thể nói là phách lối đến cực hạn.

"Trường Ca thiếu chủ vậy mà cử Dạ Hàn là người đầu tiên ra tay, xem ra chắc đã sớm có dự định."

"Tuy thực lực của Dạ Hàn mạnh, nhưng ở trong thế hệ trẻ tuổi của Thượng giới bây giờ sợ là ngay cả một trăm người đứng đầu cũng không chen vào được, đây là không có tính những quái thai cổ đại kia tỉnh lại."

"Ngược lại cũng có thể để Dạ Hàn thăm dò hư thực trước mắt một chút… "

Không ít cường giả của các thế lực đạo thống ở Thượng giới chú ý tới một màn này, ánh mắt chớp lên, đang suy đoán dụng ý của Cố Trường Ca.

Cuối cùng nghĩ đến, đoán chừng nguyên nhân là trước đó Dạ Hàn đã từng giao thủ qua với thiên kiêu bên kia Bát Hoang thập vực.

Loại phương thức ấy không khác nào là đang đả kích sĩ khí của những người bên phía Bát Hoang thập vực.

So với Thượng giới bên này đang rất hứng thú, Bát Hoang thập vực bên kia lại có rất nhiều người sắc mặt âm trầm, có chút xanh xám.

Nhất là những người thuộc các tộc đã từng có thiên kiêu chết thảm trong tay của Dạ Hàn, sắc mặt của bọn hắn càng thêm khó coi, không nghĩ tới Dạ Hàn phách lối đến mức độ như thế.

Hết chương 1324.
Bạn cần đăng nhập để bình luận