Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2200: Không có ác ý

Chương 2200: Không có ác ý

Ngao Linh đi theo sau lưng Ngao Địch Tiên Vương nhìn thấy Cố Trường Ca đang đi về phía này, trong lòng không khỏi mất bình tĩnh, nàng há miệng vốn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Bởi vì ánh mắt của Cố Trường Ca chỉ đảo qua Ngao Địch Tiên Vương bên người nàng một chút, sau đó nhìn nàng một cái rồi dời đi, hiển nhiên là hắn không nhớ ra nàng.

Chuyện này khiến trong lòng Ngao Linh có chút chua xót, rõ ràng là đã gặp nhau ở vô vàn kỷ nguyên trước, vậy mà bây giờ gặp lại hắn cũng không nhận ra nàng. Hay là lúc trước Cố Trường Ca vốn không nhớ rõ nàng, dù sao nàng cũng chỉ là một tiểu công chúa của Long tộc mà thôi.

Trải qua vô số kỷ nguyên ai có thể nhớ tới chuyện tình xa xưa ấy? Ngay cả thời gian cũng đứt đoạn rất nhiều.

Khoảng thời gian kia đã trôi qua, hiện tại cũng không còn lưu lại một chút dấu vết nào, ai có thể nghĩ đến hậu thế vẫn còn một người như nàng chứ?

Ngao Linh đứng bên cạnh Ngao Địch Tiên Vương, trong mắt có chút buồn bã, nhưng cuối cùng nàng vẫn lựa chọn không đến gặp Cố Trường Ca.

Hơn nữa chuyện ở Cấm Kỵ kỷ nguyên chính nàng cũng không nhớ rõ, không hiểu sao lại phát sinh nên chuyện đáng sợ như vậy.

Ở trong trí nhớ của nàng người này có tính cách cực kì ôn hòa.

Cho dù là vị phụ thân không sợ trời, không sợ đất, không để ý bất cứ thứ gì của nàng thì khi đứng trước người này cũng cực kỳ tôn kính, còn từng nói thứ bản thân theo đuổi cả đời chính là muốn chạm được vào cảnh giới kia.

Nhân vật vô địch như vậy tại sao đời sau lại trở thành ma đầu khiến vô số sinh linh sợ hãi kiêng kị, hủy diệt chư thiên, chém đứt Tiên Cổ.

Ngao Linh suy nghĩ một hồi rồi quyết định đứng yên quan sát động tĩnh, hiện tại thế cuộc ở Tiên vực làm cho nàng có chút khó hiểu.

Giống như thân ảnh mấy vị Tiên Vương vừa mới xuất thủ ban nãy, dưới tình huống không nắm chắc phần thắng mà bọn hắn vẫn lựa chọn hiện thân, chuyện này vốn có chút khó có thể tin nổi.

Lẽ nào mục đích chính của bọn hắn là để thăm dò vị này?

"Đại nhân, vị Tiên Vương vừa mới ra tay đến từ Trung Tiên vực, hắn tên La vương, những người còn lại đều có liên quan đến Trung Tiên vực."

"Cho đến hiện tại, những Tiên Vương có thể gọi tên đến từ các Tiên vực đều đã hiện thân ở chỗ này, thế nhưng chỉ có Trung Tiên vực là không có ai đến."

"Ta nghi ngờ những Tiên Vương ra tay kia có liên hệ rất lớn với Trung Tiên vực."

Cố Trường Ca đi vào trong rừng trúc, Nguyệt vương ở trước người hắn cung kính nói. Những Tiên vương còn lại thì cách xa chứ không dám tới quá gần hắn.

Rất nhiều vị khách ở phía xa cũng không dám tới gần, chỉ có thể đứng từ xa nhìn hắn, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa kính nể, đồng thời còn có một loại áp lực.

Nhân vật như vậy chỉ cần nhấc một bàn tay là đã có thể tiêu diệt thế giới mà bọn hắn đang sinh tồn, Tiên vực cũng sắp không còn tồn tại nữa.

"Thật là trẻ, căn cốt thoạt nhìn còn còn nhỏ hơn chúng ta…”

Có một vài thiếu niên của các gia tộc Tiên Vương thì thầm, ánh mắt chứa đầy vẻ chấn động.

Mấy thiên chi kiều nữ cũng kinh ngạc đến tột độ, những gì trước mắt so với hiểu biết của các nàng từ trong sách cổ không trùng khớp chút nào, thậm chí còn không có lấy nửa phần tương tự.

Nhưng mà những lời này của bọn hắn đã bị các trưởng bối ở bên cạnh nghe thấy. Họ quay sang lườm những thiếu niên kia một cái, để bọn hắn ngậm miệng, chớ có lên tiếng nói bậy.

Bầu không khí bên trong rừng trúc rất ngột ngạt, sau khi nhìn thấy những cảnh tượng ban nãy một đám người đều vô cùng sợ hãi. Biết rõ vị này muốn hủy diệt Tiên vực vậy mà sao trông hắn có tư thái ung dung quá vậy.

Cố Trường Ca đảo qua nhìn qua tất cả mọi người, thu hết biểu tình của bọn hắn vào trong mắt.

Hắn ngồi xuống bên trong đình đài, Nguyệt vương rất thức thời rót trà cho hắn sau đó đứng hầu bên cạnh.

"Các ngươi không cần sợ, ta không có ác ý với các ngươi..."

Cố Trường Ca vô cùng tự nhiên nâng tách trà lên, nhẹ nhàng thổi khói trên bề mặt.

"Từ trước đến nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, có những chuyện đã chôn vùi trong năm tháng, lại có những chuyện vẫn còn lưu lại trên thế gian."

"Kiếp này bản thân ta có thể đạt được năng lực bậc này chính là tạo hóa hiếm có, khí vận tại người."

Ngao Địch Tiên Vương, Cổ Huyền lão Tiên Vương, Khô Âm Tiên Vương đều khoanh tay đứng thẳng ở cách đó không xa nghe vậy, trên mặt lập tức có chút biến hóa.

Hắn đang nói cho bọn hắn biết, bọn hắn có thể sống tới bây giờ rồi đạt được tới Tiên Vương đều là do tạo hóa của bản thân?

Có điều cho dù Cố Trường Ca nói với bọn hắn rằng hắn không có ác ý nhưng bọn hắn vẫn không dám vọng ngôn, thậm chí không dám hỏi nhiều thêm một câu.

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, hắn đặt tách trà xuống rồi nhìn về phía Nguyệt vương.

"Hồi bẩm đại nhân, hôm nay Trung Tiên vực không có bất kỳ Tiên Vương nào đến."

Nguyệt vương nói với vẻ mặt nghiêm nghị. Vào lúc này những động tĩnh của Trung Tiên vực dường như lại muốn báo cho mọi người rằng bọn hắn sẽ không dễ dàng quy thuận như vậy.

La vương điều khiển pháp thân ra tay chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Hết chương 2200.
Bạn cần đăng nhập để bình luận