Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2308: Xin đi nhờ

Chương 2308: Xin đi nhờ

"Sợ là không còn kịp rồi, nếu chúng ta không qua đó, có lẽ hắn sẽ tới."

Thân ảnh gầy gò lắc đầu, ánh mắt bình thản nhìn xa xăm.

Sóng lớn ngập trời, vùng Thương Mang chi hải này bị cổ chiến thuyền làm cho nổ vang.

Đám sương mù tách ra, để lộ một vài nơi âm u. Có thể thấy bóng dáng mơ hồ giống như bị giam giữ ở nơi này, nhưng lại không giống hồn phách bình thường, cũng không thể chạm vào được.

...

“Tại hạ là Bạch Cốt Tổ Vương, diện kiến chư vị đạo huynh.”

Trên tiểu đảo, thân ảnh xương trắng đứng thẳng, ánh mắt có hỏa quang lóe lên. Tuy khoác trên mình hắc bào rách nát nhưng lại khiến người đối diện không thể khinh nhờn.

Hắn tựa như đang nhếch miệng cười, sau đó chậm rãi đi về phía cổ chiến thuyền.

Làm cho người ta hoảng sợ chính là Thương Mang chi hải đã trở nên vô cùng tĩnh mịch, như con đường được trải ra, gió êm sóng lặng.

Rất nhiều cổ giới bị hắn giẫm ở dưới chân, trở thành một cái đại đạo bằng phẳng, dường như còn có thể nhìn thấy bạch cốt trắng như tuyết hiển hoá ở phía sau.

"Bạch Cốt đại đạo...."

Trên cổ chiến thuyền, mấy đạo thân ảnh lùi xuống rất nhanh. Đó là một nhân vật tuyệt thế ngưng luyện tu vi đại đạo chân chính.

"Diện kiến đạo huynh."

Sâu bên trong cổ chiến thuyền, thân ảnh được gọi là đại ca kia cũng từ từ đứng dậy.

Hắn nói bằng thứ ngôn ngữ khó hiểu, chỉ có điều tu vi của cả hai người đều ở bậc cao, cũng không cần dùng ngôn ngữ để trao đổi, có thể dùng dao động của thần niệm để lý giải ý tứ của đối phương.

"Không biết chư vị muốn đi đâu? Có thể cho tại hạ đi nhờ một đoạn được không?”

Đạo thân ảnh xưng là Bạch Cốt Tổ Vương này toàn thân chỉ là hài cốt, nhưng giờ phút này lại giống như đang nhếch miệng cười.

Hốc mắt nổi lên ánh lửa đánh giá mấy thân ảnh trên cổ chiến thuyền, cảm xúc bỗng biến đổi, phảng phất như tâm tình không tồi lắm.

“Với thực lực của đạo hữu, muốn đi đến nơi nào còn cần phương tiện gì sao?”

Đồng tử của đạo thân ảnh được gọi là đại ca hơi nheo lại, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi.

Thực lực của đối phương rất khủng bố, không biết đã dừng chân ở nơi này bao nhiêu năm, điều này làm tim hắn có chút loạn nhịp.

Phải biết rằng hắn tu ra Tiên Đế chi quang, sau đó đi vào con đường siêu thoát, tự mình ngưng luyện đại đạo, cũng đã vượt qua tam suy.

Đối với toàn bộ Thương Mang chi hải mà nói, người tu ra Tiên Đế chi quang cũng không ít.

Nếu ở một số cổ giới mênh mông hùng vĩ thì cũng có thể oai phong vô số năm mà không phải trải qua sinh diệt.

Nhưng trong mắt một nhân vật đã bước ra con đường siêu thoát, cái gọi là Tiên Đế chi quang cùng lắm cũng chỉ là giơ tay lên là có thể dập tắt. Mỗi lần vượt qua là một kiếp của thiên nhân, tu vi và thực lực cùng tăng lên, hoàn toàn không có cách nào đánh giá.

Hắn dám mang theo tộc quần bôn ba tranh đoạt ở Thương Mang chi hải này cũng bởi vì hắn là cường giả đệ nhất của phương chân giới phía sau hắn, người đã vượt qua tam suy, chạm vào Đạo Chân lĩnh vực.

Trong đầu có thể xóa bỏ cái gọi là Tiên Đế.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, ở chỗ này gặp phải một "kẻ điên" có thực lực làm cho hắn cảm thấy tim đập mạnh.

"Không, Thương Mang mênh mông thế này, chỉ bằng sức lực của tại hạ, muốn tìm một nơi dừng chân khác không biết còn phải mất bao lâu nữa."

"Chư vị vội vàng như thế, chắc đã tìm được chỗ nào tốt rồi.”

Bạch Cốt Tổ Vương chỉ mỉm cười lắc đầu, chẳng qua bởi vì bản thân là bộ xương đã lâu, nên thoạt nhìn hắn cực kỳ buồn bã và khủng bố.

Mà nghe nói như thế, sau lưng đám người trên cổ chiến thuyền đều lạnh lẽo, có loại cảm giác không rét mà run do một tồn tại khủng bố nào đó mang đến.

"Lấy Hỗn Nguyên Mẫu Kim và Tạo Hóa Kiếp Kim chế tạo thân thuyền, xem ra chân giới sau lưng chư vị có tài nguyên rất phong phú.”

"Lúc trước ta nuốt hết phương chân giới kia, đến cuối cùng cũng chỉ chiếm được mảnh Hỗn Nguyên Kim lớn chừng bàn tay.”

Hắn tự lẩm bẩm, tựa như rất cảm khái, nhưng tất cả mọi người đều phát lạnh.

Hơn nữa, ở thời điểm mọi người không phát hiện, hắn đã leo lên cổ chiến thuyền.

Sau đó rắc một tiếng, hắn vặn đầu sinh linh khủng bố ở một bên, trực tiếp gặm cắn.

Thương Mang chi hải chấn động, cổ chiến thuyền ầm ầm vang lên.

Đám "thợ săn" đến từ Linh Khư chân giới run rẩy hoảng sợ vì cảnh tượng xảy ra trước mắt.

Bọn hắn đã bôn ba, phiêu bạt qua vô số năm tháng trên Thương Mang chi hải này, cũng đã trải qua đủ loại kiếp nạn. Nhưng không có lần nào đủ khiến bọn hắn sợ hãi như thế, cả người lạnh toát giống như là bị đóng băng tại chỗ, hoàn toàn không động đậy được.

Tên gầy gò được tôn xưng là đại ca thấy cảnh tượng này, trong mắt hắn xẹt qua vẻ bi ai sâu sắc. Nhưng hắn không dám ngăn trở, thậm chí còn không dám nói thêm điều gì.

Đứng trước kẻ có thực lực chênh lệch tuyệt đối, nếu bọn hắn dám phản kháng thì kết quả nhận về ắt không phải thứ tốt lành. Thậm chí tất cả những nỗ lực vô tận này đều có thể biến thành cát bụi.

Hết chương 2308.
Bạn cần đăng nhập để bình luận