Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2496: Đúng là chán sống mà

Chương 2496: Đúng là chán sống mà

"Nếu ngươi muốn tiêu diệt thế giới này thì phải nghĩ kỹ xem mình sẽ trả giá nhường nào."

Lúc này thân ảnh của Cố Vô Vọng cũng xuất hiện ở đối diện Trọc U, bình tĩnh cất lời.

Hắn không ra tay ngay lập tức. Tuy thực lực của hắn không yếu hơn Trọc U nhưng xưa nay Tiên Linh văn minh vốn thần bí, cách thức tồn tại rất đặc biệt, rất khó tiêu diệt triệt để.

Vả lại bên cạnh người này còn có một tồn tại yếu hơn một chút, nếu giao thủ thì hắn thua là cái chắc.

Trọc U không hề bất ngờ khi thấy hắn xuất hiện, chỉ lạnh lùng mở lời:

"Tiên Linh văn minh chúng ta xưng bá Thương Mang vô số kỷ nguyên, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy chân giới mới sinh dám uy hiếp chúng ta đấy."

Thân ảnh tên là Trọc Hoa ở bên cạnh nàng lập tức cười nhạo.

"Lẽ nào các hạ vẫn cho rằng chỉ bằng một mình ngươi mà có thể ngăn cản chúng ta? Nể tình ngươi đi đến bước này chẳng dễ dàng, ngươi vẫn đừng nên tự tìm đường chết thì hơn. Chi bằng để chúng ta lưu lại ấn ký tâm linh, cho tộc ta thống trị thì có lẽ sau này ngươi vẫn còn cơ hội lột xác."

Mặc dù chân giới mới sinh sở hữu hỏa chủng của Tiên Đạo văn minh nhưng suy cho cùng vẫn chưa trưởng thành và phát triển. Tuy nhiên cho dù chân giới mới sinh phát triển đến trình độ chân giới cổ lão cũng không thể khiến Tiên Linh văn minh coi trọng.

Dù sao Tiên Linh văn minh cũng được xem là một trong những nền văn minh cực kỳ cường đại trong số những văn minh chí cường.

Trọc tộc phía sau bọn hắn nắm giữ càn quét một số nội tình và thực lực của chân giới cổ lão. Vẻ mặt Cố Vô Vọng vẫn bình tĩnh như thường, không hề dao động trước lời nói của hai người kia.

Hắn nói:

"Ta chỉ nhắc nhở các ngươi một câu: nếu thu tay lúc này, ngoài ra bồi thường đầy đủ cho các tộc và quỳ xuống thành tâm sám hối thì có lẽ sự việc còn có khả năng xoay chuyển. Nếu không, đến lúc đó nền văn minh phía sau các ngươi sẽ gặp tai họa, hứng chịu sự hủy diệt."

"Đến lúc đó các ngươi sẽ hối hận vì hành động ngày hôm nay."

Cố Vô Vọng nói rất bình tĩnh như thể đang trình bày một chuyện đơn giản.

"Ta thấy ngươi điên rồi. Đã là lúc nào rồi mà ngươi còn nói ra lời ngu ngốc như vậy, hay là ngươi tưởng chúng ta ngu xuẩn? Lại còn gặp tai họa cơ à?"

"Lẽ nào ngươi cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt? Một phương chân giới mới sinh còn chẳng chống đỡ nổi một chiếc chiến thuyền của tộc ta mà có thể khiến nền văn minh của chúng ta hứng chịu sự hủy diệt ư?"

Nghe Cố Vô Vọng nói vậy, Trọc U còn chưa lên tiếng, Trọc Hoa bên cạnh nàng lại cười nhạo lần nữa, giọng nói truyền khắp các vụ trụ và đại thế giới một cách trắng trợn.

Hắn cảm thấy Cố Vô Vọng điên rồi, hoặc là vào thời khắc cuối cùng, đối phương tự biết không còn đường cứu vãn nên muốn lừa bọn hắn một vố.

"Thật nực cười! Đây là đau khổ giãy giụa trước khi chết, là ảo tưởng vô căn cứ mà thôi."

Cường giả của Tiên Linh văn minh giao chiến ở các chiến trường và thời không khác nghe thấy câu này đều không nhịn được bật cười sằng sặc.

Rất nhiều người bày ra vẻ mặt thương hại tựa như nhìn con giun cái dế đau khổ giãy giụa trước khi chết.

Vô số cường giả của Đạo Xương chân giới hiểu ẩn ý trong câu nói này của Cố Vô Vọng, vốn dĩ ánh mắt còn vương chút mong đợi và hi vọng nhưng lại phai nhạt đi trong thoáng chốc.

Trọc U thì ngược lại, ánh mắt nàng thoáng thay đổi, nghĩ tới tính đặc thù của giới này.

Trước kia nơi này có Tiên Đạo hỏa chủng lưu lại, vậy thì ắt có tồn tại khó lường từng dừng chân ở thế giới này. Phải chăng tên kia đang nói tới vị tồn tại khó lường ấy?

"Tổ phụ từng bói cho ta và phán rằng sẽ không gặp nguy hiểm. Tên này chỉ muốn lừa chúng ta mà thôi. Nếu thật sự có tồn tại bậc ấy tọa trấn thì sao ngươi có thể đợi đến bây giờ mới hiện thân nói những lời này?"

Trọc U nghĩ thông suốt, sắc mặt lại khôi phục vẻ lạnh lùng. Nàng cười gằn.

"Tiếc là ngươi giở trò với chúng ta cũng vô dụng thôi, ta đã nhìn thấu ý định của ngươi, ngươi không lừa được chúng ta đâu."

Cố Vô Vọng thầm than trong lòng. Thật ra hắn không ôm nhiều hi vọng, chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi, nào ngờ đối phương lập tức nhìn thấu.

Tuy nhiên hắn vẫn bình tĩnh cất lời:

"Mong rằng tương lai ngươi sẽ không hối hận. Nền văn minh phía sau các ngươi không thể dập tắt lửa giận của vị đại nhân kia được đâu."

"Đúng là chán sống mà."

Sắc mặt Trọc Hoa trở nên lạnh lẽo, không muốn Cố Vô Vọng vẫn tiếp tục nói những lời này. Trong lòng bùng lên lửa giận, hắn dứt khoát ra tay.

Hắn và Cố Vô Vọng lập tức đại chiến, thoáng cái thân ảnh hai người đã lấp kín vũ trụ, xông ra ngoài thế giới.

Trọc U cũng biết Cố Vô Vọng là kẻ mạnh nhất Đạo Xương chân giới hiện giờ, chỉ cần giải quyết hắn là trận đại chiến này sẽ không còn hi vọng, chẳng mấy chốc sẽ kết thúc.

Nàng cũng ra tay, khí tức mạnh mẽ vô biên cường đại hơn bất kỳ một tồn tại Đạo cảnh nào trước đó. Thời không nổ tung, hỗn độn đều rối loạn.

Vô số sinh linh trên Đạo Xương chân giới đều chú ý đến cảnh tượng này, ai ai cũng lo lắng và sợ hãi tột độ.

Ngay cả đám người Minh, Tửu Kiếm Tiên đang giao đấu với các Đạo cảnh còn lại của Tiên Linh văn minh cũng không ngoại lệ.

Hết chương 2496.
Bạn cần đăng nhập để bình luận