Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2630: Khách quý

Chương 2630: Khách quý

“Nghĩ đến cũng đúng, tất cả những chuyện này không thể hoàn toàn là trách nhiệm của Trọc Ô trưởng lão được, nữ nhân này xưa nay tâm kế thâm trầm, biết rõ Trọc Ô trưởng lão có thân phận tôn quý, bấy giờ mới nói dối lừa gạt Trọc Ô trưởng lão, bái ngươi làm sư phụ.”

“Hơn nữa Trọc Ô trưởng lão cũng bị nàng ta che giấu mà thôi.”

Nghe thấy những lời này, mấy vị trưởng lão thuộc Vĩnh Hằng thần tộc cũng biết lựa chọn của Trọc Ô trưởng lão. Thái độ của bọn họ đã trở nên hòa hoãn hơn, sau đó gật đầu phụ họa nói.

“Đúng vậy, việc này quả thật không trách Trọc Ô trưởng lão được, khi ấy nàng cũng chỉ xuất phát từ lòng tốt mà thôi.”

Những người còn lại thấy thế đều nhốn nháo lên tiếng phụ họa theo, trong lời nói đều là oán hận và trách chứ Mộc Yên, nhìn sự thay đổi chóng vánh của của mọi người, Mộc Yên vẫn giữ nét mặt bình thản, trong lòng lại rất muốn bật cười, có điều ý cười này cũng dần dần biến mất, trở nên hờ hững lạnh lùng.

Sắc mặt Trọc Ô trưởng lão thay đổi liên tục, nàng đang định tính toán phân phó thuộc hạ giam giữ Mộc Yên lại.

Song đúng lúc này, tại phiến ốc đảo bỗng nhiên có rất nhiều đạo hồng quang giáng lâm, rực rỡ chói mắt, chiếu rọi ra một đạo kim sắc thông thiên đại đạo thẳng tắp ở nơi phía xa xa, hơn nữa đạo kim sắc đó còn đang rơi xuống nơi này.

Cảnh tượng cỡ đó thoáng cái liền kinh động mọi người ở đây, rất nhiều khách mời không khỏi giật mình, nhìn sang bên đó.

Trọc Ô trưởng lão trước hết là sửng sốt, sau đó phản ứng lại, trên mặt nhất thời lộ ra ý tứ vui mừng.

“Chắc là vị đại nhân thần bí kia tới rồi.”

“Ta cũng chỉ xuất phát từ sự tôn kính nên đi đưa thiệp mời, không ngờ hắn lại thật sự đồng ý tới đây.”

Giờ khắc này, cho dù là Trọc Ô trưởng lão thì cũng có chút cảm giác được kinh mà sợ.

Lão nô bên cạnh vị đại nhân thần bí này chính là tồn tại chém giết không phân thắng bại với thủy tổ của Hồn tộc.

Nàng mặc kệ một đám khách khứa ở đây, vội vàng nở nụ cười tươi đứng dậy nghênh đón.

Những vị khách còn lại đều hơi sững sờ, không biết tại sao Trọc Ô trưởng lão lại hành động như thế

“Đó là Trọc Phong Tà của Trọc tộc và nhân vật thủy tổ Hồn Nguyên Quân của Hồn tộc.”

“Bọn họ lại tự mình chạy tới đây ư, nể mặt Trọc Ô trưởng lão đến vậy sao, trách không được nàng muốn tự mình đi nghênh đón.”

“Hả? Không đúng, bọn họ chỉ đi cùng mà thôi, khách nhân thực sự là người khác.”

Một đám khách khứa nhìn qua, trước tiên là trông thấy hai người Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân ở phía trước. Bọn họ thán phục năng lực của Trọc Ô trưởng lão, vậy mà thật sự mời được hai vị này tự mình hiện thân đến đây.

Tuy nhiên bọn họ nhanh chóng phát hiện thì ra bản thân đã nhìn nhầm, hai người Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân chỉ ở phía trước tiếp khách.

Dựa vào thân phận của bọn họ mà chỉ có thể ở bên cạnh tiếp khách ư?

Đám khách khứa đều trở nên sững sờ, đầu óc kêu ông ông, khó có thể tin vào mắt mình.

“Sao… sao có thể chứ?”

Hiện tại người cũng sửng sốt mở to hai mắt ra còn có Mộc Yên, nàng chỉ có chút tò mò, nhìn thoáng qua phương hướng kia.

Nhưng mà chính cái liếc mắt này đã làm cho nàng lập tức không dời mắt được, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, khó hiểu, nghi hoặc, còn có một tia hoang mang sâu đậm.

“Chuyện… chuyện gì thế này?” Nàng gần như lẩm bẩm hỏi.

“Đây chính là công tử thần bí gây ồn ào huyên háo tại Cổ Phong Cổ Thành trong khoảng thời gian này sao?”

Giờ phút này, trong bữa tiệc cách đó không xa, thánh nữ Lạc Tương Quân của Vĩnh Hằng thần tộc cũng nhìn về phía đó, ánh mắt nàng lộ ra vài phần hứng thú.

“Tham kiến công tử.”

“Cố công tử có thể đến tham dự đại điển thu đồ đệ của lão đây thật sự là vinh hạnh của lão.”

Đứng trước kim quang đại đạo, trên gương mặt Trọc Ô trưởng lão lấp lánh ý cười, nàng tự mình tiến lên nghênh đón, tỏ vẻ vô cùng tôn kính.

Thật ra chính nàng cũng không ngờ tới Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân sẽ đi cùng với Cố Trường Ca.

Việc này khiến cho nàng cảm giác trên mặt có ánh sáng phát ra, nở mày nở mặt, vài phần buồn bực khó chịu vừa rồi đã bị quét sạch không còn nữa.

Mà đám khách khứa kia liếc nhìn Cố Trường Ca gần trước mắt, gương mặt tràn đầy sự khiếp sợ xen lẫn tò mò.

Vô số ánh mắt đánh giá quét qua đây, cơ mà có người nghĩ đến kết cuộc của Hồn Nguyên Quân thế nên lại không dám làm càn quá đáng.

Mọi người chỉ dám len lén liếc nhìn, đối với vô số miêu tả nói về Cố Trường Ca trong lời đồn đang không ngừng được chứng thực.

“Trọc Ô trưởng lão thành tâm gửi thiệp, sao tại hạ lại có thể không đến chứ?” Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, hắn không thèm để ý tới Trọc Ô trưởng lão còn muốn tiếp tục nói gì đó, hắn đã tự mình đi về phía yến hội.

Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân đi theo phía sau Cố Trường Ca, cả hai cũng đều không để ý tới Trọc Ô trưởng lão. Dựa vào thân phận của bọn họ còn chưa đến mức tự mình chạy tới đại điển thu đồ đệ của nàng đâu.

Liếc nhìn cảnh tượng này, một đám khách khứa không khỏi có chút ngạc nhiên.

Sao trông có vẻ hình như vị Cố công tử thần bí này không tới đây vì Trọc Ô trưởng lão nhỉ? Mà làm cho bọn họ càng thêm kinh ngạc, khó có thể tin hơn vẫn còn ở phía sau.

Một số người trợn tròn mắt, ầm một tiếng đứng dậy từ trên ghế tọa.

Chỉ thấy vị Cố công tử vô cùng thần bí trong mắt bọn họ trực tiếp đi tới chỗ mỹ nữ váy trắng với gương mặt luôn không cảm xúc, nhưng bây giờ lại trông có vẻ cực kỳ kinh ngạc, không thể tin được kia.

Hết chương 2630.
Bạn cần đăng nhập để bình luận