Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1679: Tung tin đồn

Chương 1679: Tung tin đồn

“Không cần thiết phải giữ hắn lại.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, trong lúc đưa tay có quang hoa mịt mờ rơi xuống khiến Thác Bạt Tiêu Dao đang hôn mê bất tỉnh giật mình một cái, đột nhiên mở to mắt tỉnh lại.

Bên trong đầu hắn tựa hồ có chút hỗn loạn, cũng không biết bây giờ đang xảy ra chuyện gì, hơi nghi hoặc mà nhìn xung quanh.

Nhưng một khắc sau, khi ánh mắt Thác Bạt Tiêu Dao vừa rơi lên trên người Cố Trường Ca thì cả người liền run lên, khó mà che giấu được sợ hãi và hận ý.

“Cố Trường Ca, sao ngươi lại ở đây?”

Thác Bạt Tiêu Dao nghiêm nghị hỏi, sâu trong ánh mắt đều là tơ máu.

Hắn chỉ nhớ khi ánh mắt của bản thân chạm phải tròng mắt đỏ ngòm của Cố Trường Ca thì liền hôn mê, phảng phất như bị một cỗ lực lượng thần bí mang đi, tất cả những thứ xảy ra sau đó đều không nhớ rõ nữa.

“Ngươi cũng không cần biết.” Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, ánh mắt cũng không mảy may động đậy.

Thác Bạt Tiêu Dao cảm nhận được sát ý của Cố Trường Ca, vô cùng không cam lòng, không khỏi nghiến chặt răng nói: “Ngươi dự định giết ta?”

Cố Trường Ca cười cười nói: “Ngươi cũng không có ngốc, ta giữ ngươi cho tới ngày hôm nay cũng coi như là hết tình hết nghĩa.”

“Nếu không phải may mắn có được ngươi thì ta cũng không lấy lại Chưởng Thiên Kiếm dễ dàng như vậy đâu. Nếu ngươi còn kiếp sau thì cần phải nhớ kĩ, tuyệt đối không nên đối địch với ta, cuối cùng là ngay cả ý niệm cũng không nên có.”

Hắn hời hợt nói, thậm chí khóe miệng còn mang theo nụ cười như có như không.

Nhưng nghe nói như vậy thì Thác Bạt Tiêu Dao lại khó có thể tin được mà trừng lớn mắt.

Phảng phất như bí mật lớn nhất bị công khai ra ngoài, đột nhiên có hàn khí kinh khủng bao phủ lấy toàn thân hắn.

Thần hồn cả người và cổ họng phảng phất như bị một cánh tay băng lãnh vô tình bóp chặt.

Hắn nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói này của Cố Trường Ca!

Cố Trường Ca biết bí mật trùng sinh lớn nhất của hắn, nếu không thì Cố Trường Ca cũng sẽ không nói ra loại lời nói như kiếp sau của hắn.

“Thì ra ngươi đã biết từ sớm…” Sắc mặt Thác Bạt Tiêu Dao vô cùng trắng bệch, lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Nếu hôm nay Cố Trường Ca không nói ra thì e là đến chết Thác Bạt Tiêu Dao cũng không tin bí mật trùng sinh lớn nhất của bản thân đã bị hắn nhìn thấu từ sớm.

Nói như vậy thì đủ loại tính toán mà hắn tự cho là không chê vào đâu được, e là trong mắt Cố Trường Ca cũng chỉ nực cười y như một thằng hề.

Chỉ có hắn bị Cố Trường Ca đùa bỡn trong lòng bàn tay mà không biết.

“Kỳ thực cũng không tính là sớm.”

Cố Trường Ca tùy ý cười cười, nói: “Còn có di ngôn gì muốn giao phó không? Nếu như không có thì ta liền động thủ giết ngươi.”

“Ngươi…” Sắc mặt Thác Bạt Tiêu Dao trắng bệch. Thần hồn hắn đang run rẩy, bóng ma tử vong đánh tới, toàn thân đều bị cỗ khí tức kinh khủng bao phủ, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Hắn còn muốn mở miệng nói gì đó nhưng khi Cố Trường Ca nói xong lời này, rõ ràng là cũng không có ý định nghe hắn nói.

Ầm!

Một chưởng đánh xuống, một đám thần hỏa ngân sắc thiêu đốt mà đi, trong nháy mắt bao phủ lấy Thác Bạt Tiêu Dao.

Chỉ trong nháy mắt thì hắn liền biến thành một đám tro tàn, thậm chí ngay cả kêu thảm một tiếng cũng không kịp phát ra.

Sau đó, tại chỗ đó có một Thiên Đạo bảo rương màu vàng nhảy ra ngoài bị Cố Trường Ca thu vào ống tay áo, trực tiếp nhận lấy.

“Đi thôi, đi xem xem rốt cuộc cái gọi là Kính Hồ ở nơi nào.”

Cố Trường Ca cũng không có dự định mở rương này ra ngay sau khi phát hiện, ánh mắt nhìn về nơi xa, tùy ý nói với A Đại ở sau lưng, bước ra một bước, trong nháy mắt liền rời khỏi mảnh Vô Ngần tiên cốc này.

Sau khi Thục tông bị hủy, trước mắt thì hắn ở tạm trong triều đại Nam Minh hoàng triều, rất nhiều Lục Địa Kiếm Tiên cực kì tin phục hắn, trong khoảng thời gian này đều phái người âm thầm tìm kiếm Thiên Đạo ý chí.

Nhưng sau khi hiểu rõ bí mật này, tất nhiên Cố Trường Ca cảm thấy hắn không cần phải đi tìm khắp nơi.

Rõ ràng Kính Hồ này chính là nơi phong trấn Thiên Đạo ý chí, muốn biết tung tích bản nguyên của thế giới, vậy thì ít nhất cần phải tìm được Kính Hồ.

Nhưng dựa vào một phần Thiên Đạo ý chí kia biết được Kính Hồ thực sự đã biến thành lời đồn từ rất lâu rồi, không thể xác định được vị trí xác thực của nó nữa.

Bời vì Kính Hồ cũng không phải ở cố định trong một khu vực mà là biến hóa di chuyển khắp nơi theo thời gian.

“Xem ra cần phải thả tin tức ra, thông báo Kính Hồ mới là hy vọng của bọn hắn.”

Cố Trường Ca nghĩ tới đây, trong lòng cũng đã có kế hoạch đại khái, sau đó phân phó người ngụy tạo ra một phần điển tịch bị tàn phá, hơn nữa còn khắc Luân Hồi quy tắc lạc ấn lên trên, biến giả thành thật.

Rất nhanh, hai ngày sau đó, một tin tức lặng lẽ truyền ra bên trong Triều đại nam Minh hoàng triều.

Trải qua miệng của Hoàng chủ triều đại Nam Minh, bị một lão thái giám bên người không cẩn thận nói ra, trực tiếp oanh động Thập tam châu.

Nghe đồn rằng Kính Hồ ẩn chứa vật chất đúc kiếm vô thượng, rất có thể ẩn chứa tia hy vọng sống cuối cùng của Kiếm Huyền đại thế giới.

Đây là do Tuyên Điệp công chúa của triều đại Nam Minh hoàng triều trong một lần tình cờ đọc được một phần điển tịch bị tàn phá ghi lại.

Mặc dù điển tịch đó bị tàn phá cực kì nặng nề nhưng vẫn rải rác ghi lại một ít chuyện liên quan đến Kính Hồ.

Mà trong nháy mắt những tin tức này truyền ra, trực tiếp khiến cả Kiếm Huyền đại thế giới sôi trào, vô số tu sĩ và sinh linh bắt đầu tìm kiếm Kính Hồ thất lạc kia.

Cho dù là Lục Địa Kiếm Tiên cũng không nhịn được mà bắt đầu đọc qua đủ loại điển tịch, dự định tìm kiếm dấu vết liên quan đến Kính Hồ.

Bên trong rất nhiều Cố Chiến Thuyền thế giới lơ lửng bên ngoài Kiếm Huyền đại thế giới, rất nhiều tu sĩ sinh linh cũng biết đến tin tức này.

Một vài tồn tại Kẻ thành đạo của cổ tộc cũng ra lệnh, điều động đại quân tiến hành tìm kiếm Kính Hồ.

Mục đích của bọn hắn vẫn luôn là tìm kiếm bản nguyên của Kiếm Huyền đại thế giới.

Hết chương 1679.
Bạn cần đăng nhập để bình luận