Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1924: Thiên Sinh Yêu Vương

Chương 1924: Thiên Sinh Yêu Vương

“Xem ra Cố Trường Ca thực sự hạ thủ rồi mới đối đãi với tiểu tăng như vậy.”

“Sớm muộn gì hắn cũng sẽ gặp báo ứng.”

Nhìn thấy một màn trước mặt này, Kim Thiền Phật Tử ngày thường lãnh đạm bình thản mà nay cũng không cam lòng nghiến răng khẽ quát, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.

Hắn vô cùng tin tưởng, hết thảy những người này đều là cường giả mà Cố Trường ca phái tới.

Rất nhiều tăng nhân phụ trách bảo hộ hắn cũng chết thảm ở nơi đây, xương cốt không còn, hình thần câu diệt.

Ba Kẻ thành đạo mặc hắc y trấn thủ ở bát phương, đừng nói là hắn, ngay cả một con ruồi bọ cũng đừng mơ bay qua.

Mối thù này có thể nói là không đội trời chung! Nhưng hắn cũng hiểu, e là hôm nay hắn không tránh khỏi cái chết, càng đừng nói tới chuyện sau này báo thù.

Khoảnh khắc mà Cổ Phật thôi diễn ra thực sự rất chính xác, hắn thực sự gặp phải đại hung hữu tử vô sinh.

“Còn có di ngôn gì muốn nói không?”

“Những lời này là của chủ nhân chúng ta muốn hỏi ngươi.”

Kẻ thành đạo mặc hắc y ra tay nhìn Kim Thiền Phật Tử, vẻ mặt lạnh lùng nói, lời nói không có chút cảm xúc dao động nào.

“Ha ha, hay cho một cái Cố Trường Ca, xem ra tất cả mọi người trên thượng giới đã xem thường ngươi…”

“Hắc Ám Thiên Đình vậy mà lại có quan hệ với ngươi.”

“Một ngày không tiêu diệt được ngươi thì thượng giới sẽ không có ngày an ổn.”

Nghe vậy, Kim Thiển Phật Tử lộ vẻ sầu thảm cười nói, cũng hiểu ra thân phận thực sự của Cố Trường Ca không phải chỉ đơn giản là người thừa kế Ma Công.

Trong lúc nói chuyện, Xá Lợi Tử trong tay hắn cũng nứt toạc ra trong nháy mắt.

Đây là vật bảo mệnh mà Cổ Phật ban cho, ẩn chứa một đạo pháp tắc của hắn.

Trong khoảnh khắc Xá Lợi Tử nứt toạc, trong nhất thời Cổ Phật ảnh xuất hiện trên không trung, phật âm to lớn rung chuyển quét ngang Bát Hoang.

“Ai dám làm càn!”

Ngay sau đó, một tôn Cổ Phật cái thế xuất hiện nơi đây, lông mi trắng xóa, vẻ mặt bình tĩnh mà an tường, trong tay cầm một cái bát màu tím, trong một tiếng này đã hóa thành một ngọn núi lớn màu tím, trấn áp ba Kẻ thành đạo phía trước.

Thấy rõ cảnh tượng trước mắt, bỗng nhiên hắn trợn mắt lên, vốn dĩ thân ảnh gầy gò rất nhanh liền to ra, hóa thành Nộ Mục Kim Cang hàng phục yêu ma.

Tuy rằng không phải bản tôn hiện thân nhưng giữa một tia pháp tác và bản tôn cũng có liên hệ.

“Ba Kẻ thành đạo thật sự ra tay rồi.”

Khoảnh khắc Cổ Phật đảo qua ba Kẻ thành đạo trước mắt này, sắc mặt hắn không còn vẻ từ bi nữa, trực tiếp lựa chọn ra tay.

Hắn là nhân vật nội tình của Phật Sơn, tất nhiên thực lực vượt xa Kẻ thành đạo bình thường.

Nhưng bây giờ hắn cũng chỉ là một tia pháp tắc chứ không phải bản tôn.

Cho nên hắn chỉ có thể cố gắng đưa Kim Thiền Phật Tử rời khỏi đây.

“Chủ nhân đã dự đoán được chuyện này từ sớm.”

Đối mặt với hiện thân của Cổ Phật, vẻ mặt của ba Kẻ thành đạo vẫn lạnh lẽo vô tình, giống như đã đoán được từ trước.

Một người trong đó còn trực tiếp lấy ra một chiếc gương cổ rỉ sét, thâm chí bên trên còn dính rất nhiều máu, còn có hắc vụ lượn lờ.

Trên mặt gương cổ này bắn ra vô số tia sáng vào trong hư không, quang hoa và quy tắc trật tự đan xen vào nhau giống như hãn hải.

Cố Trường Ca đã sớm đoán được Cổ Phật sẽ để lại cho Kim Thiền Phật Tử một vật bảo mệnh cho nên mới ban cho ba người kiện vũ khí này.

Đây là kiện sát phạt trọng khí mà Cố Trường Ca đoạt được khi tiêu diệt Địa Ngục.

Thậm chí vết máu dính bên trên có thể là của Tiên Nhân chân chính.

Ong!

Gương cổ chìm nổi trên bầu trời, hắc vụ bao phủ trở nên trong suốt, từng đợt quang hoa chiếu xuống, tầng tầng lớp lớp hỗn độn khí trấn áp hư không sụp đổ.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, đại chiến khủng bố dao động rồi bùng nổ, quả thực như muốn đảo lộn thiên địa.

Ngôi sao ở bốn phía tinh vực như trong dự đoán mà nổ tung thành bột mịn.

Hết thảy những gì xảy ra trước mắt khiến Kim Thiền Phật Tử trở nên tuyệt vọng, vốn tưởng rằng lấy bảo vật mà Cổ Phật tặng ra sẽ có được một đường sinh cơ.

Nhưng Cố Trường Ca đã quyết tâm muốn giết hắn thì sẽ không để hắn có cơ hội chạy trốn.

Mà lúc này, Cố Trường ca ở Thần thành phía xa xa nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, đang nói chuyện với một nhân vật khó mà tưởng tượng được.

Thiên Sinh Yêu Vương có thân hình cao lớn, trên mặt không có râu trắng, mặc y phục của nhân tộc, khí huyết kinh người giống như một hỏa lò hành tẩu trong nhân gian.

Hắn mang theo rất nhiều đại yêu đại ma trong Ma Sơn tới bái phỏng, bây giờ đang nói chuyện với Cố Trường Ca ở trong sân.

“Đây là lời mà người đứng đầu Ma Sơn phân phó cho tại hạ nói.”

Thiên Sinh Yêu Vương chắp tay nói, thái độ không cao ngạo không siểm nịnh.

Thân là nhân vật nội tình giống như độc nhãn đạo nhân, Kim Dương Thiên Nữ và Cổ Phật nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca, hắn cũng không dám qua loa.

Hơn nữa, chỉ có chính hắn mới biết rõ trong lòng bản thân không bình tĩnh cơ nào, thậm chí sau lưng còn thấm đẫm mồ hôi lạnh, thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Nếu không phải Hồng Y nữ ma đích thân phân phó hắn chuyển lời cho Cố Trường Ca thì hắn tuyệt đối không muốn một mình ở chung với Cố Trường Ca.

Loại áp lực vô hình này giống như một bàn tay to không nhìn thấy đang nắm lấy yết hầu của hắn, khiến hắn sắp hít thở không thông.

Ngày hôm nay, một nhân vật của Cấm Kỵ kỷ nguyên lại ở trước mặt hắn, e là ngay cả bình tĩnh mà hắn cũng không làm nổi.

“Ta biết rồi, làm phiền Yêu Vương rồi.”

Cố Trường ca buông chén rượu xuống, cười cười rồi hứng thú nói.

“Nhưng sao ngươi lại sợ ta?” Sắc mặt Thiên Sinh Yêu Vương khẽ biến, trên trán hiện lên từng giọt mồ hôi thật nhỏ.

Trước mặt người khác thì hắn lạnh lùng vô tình, xem chúng sinh như kiến hôi, sẽ không dễ dàng mở miệng nói chuyện.

Nhưng hôm nay không chỉ bản thân hắn chú ý tới mà ngay cả rất nhiều đại yêu đại ma phía sau cũng nhận ra sự khác thường của hắn.

Hắn thực sự đang sợ hãi Cố Trường Ca.

Hết chương 1924.
Bạn cần đăng nhập để bình luận