Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 897: Trắc thí thạch

Chương 897: Trắc thí thạch

Khoảng thời gian này, sắc mặt của Chu Tước quốc chủ giăng đầy mây đen, ngay cả tóc cũng bạc đi rất nhiều, toàn bộ cổ quốc rộng lớn đã phải đứng trước sụp đổ, thậm chí nó đã trên bờ vực tan rã rồi!

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, hầu hết tất cả các thế gia và tông môn đều chuyển đi nơi khác.

Ngay cả những tu sĩ còn lại cũng vậy, không bất cứ ai lựa chọn ở lại đây.

Cho dù lúc này, Cố Trường Ca đã ra lệnh đưa Tử Dương Thiên Quân đi nơi khác nhưng cũng không kịp, sự sụp đổ của Chu Tước cổ quốc là điều gần như không thể tránh khỏi.

Nhưng Chu Tước quốc chủ vẫn không muốn để Chu Tước cổ quốc suy bại trên chính tay của mình, dù thế nào cũng phải tiếp tục chống đỡ, nếu không hắn sẽ không còn mặt mũi nào xuống dưới gặp mặt liệt tổ liệt tông.

Đối với vấn đề này, hắn chỉ có thể không ngừng thỉnh cầu Sở Hạo, đáng tiếc chính là Sở Hào cũng không có cách nào.

Ngày đó, sau khi Đường Uyển tức giận rời khỏi, hắn muốn gặp lại Đường Uyển đã trở nên rất khó khăn.

Đường Uyển đối với hắn cầu kiến thì đóng cửa không cho gặp.

Sở Hạo muốn nhờ Đường Uyển cầu tình, nhưng ngay cả hắn mà Đường Uyển cũng không muốn gặp, bởi vì chuyện xảy ra ngày hôm đó đã tạo ra khoảng cách giữa nàng và hắn.

Không còn cách nào khác, Sở Hạo chỉ có thể dò la khắp nơi xem rốt cuộc Tử Dương Thiên Quân đang bị giam giữ ở đâu.

Trong lòng hắn có một bước đi táo bạo, đó là dự định tự mình đưa Tử Dương Thiên Quân rời khỏi Chu Tước cổ quốc.

Hơn nữa hắn đã tuyên bố rằng mình đến đây là do Cố Trường Ca phân phó, phụ trách trông coi giam giữ Tử Dương Thiên Quân, bằng cách này, không chừng hắn có thể tránh được một trận tai họa.

Với tu vi Chuẩn Chí Tôn của hắn và tu vi Chí Tôn của Bạch Dương sư thúc, cũng đủ để đối phó với các Thiên Quân đang canh giữ Tử Dương Thiên Quân.

Đến lúc đó, cho dù Cố Trường Ca có bất mãn với những gì hắn làm thì cũng không có cách nào, cái này gọi là tiền trảm hậu tấu.

Chỉ tiếc, Tử Dương Thiên Quân bị giam giữ ở đâu, đến giờ hắn vẫn chưa dò hỏi được.

Mà trong khi Sở Hạo nghe ngóng khắp nơi để tìm ra vị trí Tử Dương Thiên Quân bị giam giữ.

Cũng có một nam tử khác cải trang đi khắp nơi dò hỏi, người đó chính là Tần Vô Nhai.

Mặc dù hắn đã thực sự mời được cổ lão của Luân Hồi hồ ra tay, nhưng hắn chỉ có một cơ hội, nếu không tìm được nơi giam giữ Tử Dương Thiên Quân thì mọi nỗ lực trước đó của hắn đều bị uổng phí.

Mà mấy ngày nay, tuy Tần Vô Nhai chưa tìm ra vị trí của Tử Dương Thiên Quân nhưng hắn lại gặp được Đường Uyển.

Loại cảm giác này làm cho hắn cảm thấy rất kỳ diệu.

Chỉ là hắn đang có chuyện quan trọng nên không thể chủ động xuất hiện để gặp Đường Uyên.

"Bây giờ Tử Phủ đang thu hút sự chú ý của mọi người. Đây là cơ hội tốt để ta ra tay cứu Tử Dương sư đệ. Đợi sau khi cứu được hắn, ta sẽ đến gặp ngươi! Uyển Nhi!"

Nhìn bóng dáng kia nổi bật ở đằng xa, trong lòng Tần Vô Nhai thầm nói, nhưng có một sự thật mà hắn không biết là sau khi hắn quay đầu lại, Đường Uyên cũng quay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng của hắn.

"Tại sao các ngươi cứ khăng khăng muốn đối nghịch với một người đáng sợ như vậy chứ?"

Nàng lắc đầu thở dài.

Dựa theo sự phân phó của Cố Trường Ca, một tấm lưới lớn đã được giăng xuống, chỉ chờ hai người xông vào, đáng tiếc là mặc dù nàng không muốn tất cả những chuyện này xảy ra nhưng nàng cũng không thể làm gì được.

Giờ phút này, trong sân bãi trống trải rộng lớn, Thụy Thú gào thét, muông chim chấn động, các tòa Thần Sơn nguy nga, lác các rộng rãi.

Tiêu Nhược Âm đưa đám người Giang Thần, Ngưu Điền đến nơi này, trên đường đi nàng đã nói cho bọn hắn biết làm thế nào để khảo thí thiên phú.

Đám người nghe vậy cũng có vẻ hơi hưng phấn, kích động.

Nhất là khi nghe được chuyện Tiêu Nhược Âm là người có tư chất rất tốt, vậy mà lại xuất hiện bảy loại sắc thái, thậm chí còn mạnh hơn cả mấy tên thiên kiêu trẻ tuổi, bọn họ lại càng kích động, không thể chờ đợi được nữa.

Bọn hắn đã coi Tiêu Nhược Âm là người cùng xuyên việt với bọn hắn.

Tư chất của nàng rất mạnh, vì vậy chắc bọn hắn cũng không kém nàng quá nhiều.

Nghĩ đến việc bản thân sẽ sớm có thể thể hiện tất cả các loại sức mạnh thần thông giống như tiên nhân, bọn hắn thật sự rất hưng phấn, không kiềm chế được kích động.

Ngay cả trong lòng Giang Trần cũng có chút mong chờ.

Hắn không biết mình có tư chất như thế nào, nhưng sau khi hỏi Tạo Hóa Tiên Chu khí linh trong đầu, nó nói rất mạnh mẽ.

Điều này làm cho Giang Trần thở phào nhẹ nhõm, có chút vui mừng, lúc trước hắn còn nghẹn một ngụm uất khí, nhưng lúc này hắn mới có thể thư giãn hơn.

Ở thế giới này, không phải so đấu tư chất thiên phú sao?

Cho nên, lát nữa kiểm tra tư chất, nói không chừng so với Cố công tử kia còn tốt hơn, có thể đoạt lấy danh tiếng của hắn, suy nghĩ một chút thì thật sự thoải mái.

Tư chất của Tiêu Nhược Âm rất tốt nhưng tư chất của mình cũng chưa chắc là yếu hơn nàng!

“Ta cũng không biết tư chất của mình như thế nào, ngay cả tư cách tu hành cũng không có, thật xấu hổ.” Ngưu Điền hơi lo lắng nói.

Lúc này, Giang Trần lại an ủi hắn: "Thân thể của ngươi tốt như vậy, chắc chắn có thể tu hành, đừng quá lo lắng."

Hai người đang nói chuyện thì có người phía trước khẩn trương bước tới, đó là một nam tử tên là Tống Minh, đều có quan hệ với bọn họ.

Nhưng hắn lại là liếm chó của Vương Ngưng.

Ánh mắt của Giang Trần và Ngưu Điền nhìn chằm chằm Tống Minh, nhìn thấy hắn căng thẳng như vậy mà đặt tay lên viên thạch để kiểm tra.

Ngay sau đó, quang hoa vạn trượng trong dự liệu của mọi người không hề xuất hiện, đừng nói là quang hoa vạn trượng, ngay cả một tia sáng cũng không có.

Cảnh tượng này khiến đầu của mọi người có chút choáng váng, ngay cả Tiêu Nhược Âm cũng hơi nhíu mày.

Nhưng nàng cũng không nói thêm điều gì, vấn đề tư chất này, tùy từng người mà khác nhau, ai biết được kết quả trước khi đo chứ?

“Chẳng lẽ trắc thí thạch bị hỏng rồi sao?” Tống Minh không thể tin được, trừng to mắt, bờ môi run rẩy, sự thật này giống như sấm sét giữa trời quang, suýt chút nữa làm cho hắn đứng không vững.

Nếu như hắn không thiên phú tu hành thì bây giờ phải làm sao ở cái thế giới này đây? Giấc mộng tu hành của hắn, chẳng phải sẽ tan vỡ sao?

Hết chương 897.
Bạn cần đăng nhập để bình luận