Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1210: Chí tôn trẻ tuổi Sở Hạo

Chương 1210: Chí tôn trẻ tuổi Sở Hạo

Khoảng thời gian này, Tô Thanh Ca đi khắp nơi tìm kiếm con mồi cầu đột phá, tu vi cũng tiến cảnh rất nhanh, nhưng vẫn đỉnh lấy tên tuổi người thừa kế Ma Công, trước đó tổ chức Ma Công làm nhiều chuyện như vậy, ví dụ như sát hại nhiều tuổi trẻ Chí Tôn, bao gồm truyền nhân của Bạch Hổ nhất tộc, truyền nhân Thiên Hoàng Sơn, vân vân, những cái mũ này đều bị chụp trên đầu nàng.

Nàng không thể không chú ý cẩn thận, để tránh gặp được những người truy sát người thừa kế Ma Công để báo thù.

Tô Thanh Ca hơi không hiểu chính là, khoảng thời gian này, sức chú ý của đám người đó đối với người thừa kế Ma Công, rõ ràng nhỏ hơn trước đó rất nhiều.

Bởi vì hành động của nàng so với tổ chức Ma Công gây nên thì có thể nói là tiểu vu gặp đại vu.

Dần dà, mặc dù người thừa kế Ma Công vẫn thường xuất hiện ở các nơi, nhưng mọi người lại là coi là bọn hắn thu liễm, đương nhiên lực chú ý cũng giảm nhiều.

"Hi vọng có thể nghe được tin tức tốt từ công tử, hắn có nhiều thủ đoạn, tâm tư kín đáo, thế gian này đúng là rất khó có người có thể làm hắn bị thương."

Trong lòng Tô Thanh Ca yếu ớt thở dài, trong đầu không kìm chế được nhớ lại kỷ niệm lúc ấy ở Chân Tiên thư viện.

Lúc ấy, nàng kém chút nữa đã bại lộ thân phận, Cố Trường Ca lại nói với nàng như thế nào.

Nàng không biết, sau khi hắn biết thân phận người thừa kế Ma Công của mình thì sẽ cảm thấy như thế nào, sẽ đối đãi với nàng như thế nào.

Như người ta đã nói vào thời điểm đó, để trừ ma và bảo vệ đạo thống, thực hiện công lý, giải quyết tai họa này, đồng thời lúc đó ở Giới Bi Hải...

Sóng lớn ngập trời, nước biển màu đen nặng như ngàn tỉ tấn, ẩn chứa trong đó là huyền diệu vô tận, giống như một phương thế giới đang lăn lộn, nặng nề mà bàng bạc.

Ở trong Giới Bi Hải, có rất nhiều hòn đảo lẻ tẻ tứ tán, phía trên hoặc là vết nứt không gian, hoặc là chính là thần đảo cổ xưa, trong đó có thiên địa, một chút tồn tại cổ xưa ẩn cư.

Nơi xa xôi có thể thấy được từng chiếc từng chiếc thuyền lớn cổ xưa, trên đó đạo văn đan xen, sáng chói, đang vượt qua biển này, chống lại vô vi chi lực trong đó, muốn đi chinh chiến Bát Hoang thập vực.

"Cố Trường Ca, không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay."

"Nếu ngươi chết trên tay Hồng Y Nữ Ma, thật sự làm cho ta không khỏi có chút tiếc nuối."

Một nam tử trẻ tuổi tuấn lãng nho nhã, thân mang trường bào màu lam, dáng người thẳng tắp, tóc đen như mực, thần quang xen lẫn.

Cả người tỏa ra sự tự tin trầm ổn, trong mắt đang mở hí bắn ra từng sợi thần quang, đạo hạnh cao thâm, tay đặt trên cổ chiến thuyền sừng sững.

Trong lúc nói chuyện, hắn lắc đầu, nhìn về phía bờ Giới Bi Hải nơi xa.

Chỉ cần đi qua khu vực phía trước này, sẽ đến biên cương Bát Hoang thập vực.

"Phủ chủ, lần này Cố Trường Ca mất tích, rất nhiều người đều cảm thấy hắn có thể đã bị Hồng Y Nữ Ma bắt đi.

Hồng Y Nữ Ma có thể nhờ vào đó bàn điều kiện với Trường Sinh Cố gia, dù sao thì căn cứ theo lời đồn ngay lúc đó, Hồng Y Nữ Ma vẫn có thần trí."

Một lão giả xuất hiện sau lưng nam tử trẻ tuổi nho nhã, cung kính bẩm báo.

"Khả năng này cũng không quá lớn, nhưng đã có khả năng này vậy thì đương nhiên cũng có khả năng còn lại, Cố Trường Ca thật ra đã bị Hồng Y Nữ Ma giết chết, chỉ có điều Trường Sinh Cố gia không nguyện ý tiếp nhận mà thôi."

Nam tử nho nhã khẽ lắc đầu nói, ngay khi nhắc đến Cố Trường Ca, hắn híp mắt lại, có hận ý ẩn tàng cực sâu.

Mặc dù hắn cũng hi vọng Cố Trường Ca chết trong tay Hồng Y Nữ Ma, nhưng hắn càng hi vọng mình có thể chính tay đâm chết đại cừu nhân này.

Lúc trước, chuyện Chu Tước cổ quốc gặp phải tai vạ gió bay, bị hủy diệt, hắn còn rõ mồn một trước mắt.

Hiện tại không giống ngày xưa, trước kia hắn còn cần phụ thuộc, chỉ là hoàng tử của cổ quốc nho nhỏ, không có ý nghĩa.

Nhưng hiện tại, hắn đã là Động chủ trẻ tuổi nhất của Thái Thượng Động Thiên, hơn ba trăm tuổi đã trở thành Chí Tôn, nắm giữ quyền thế ngút trời, đạo hạnh thâm bất khả trắc.

Cho dù là Chí Tôn uy tín lâu năm, bây giờ cũng không phải là đối thủ của hắn.

"Phủ chủ nói cực phải, Cố Trường Ca vừa chết, bây giờ thượng giới sẽ không còn ai có thể tranh đoạt danh tiếng với Phủ chủ ngài."

Nam tử nho nhã chính là Sở Hạo, lão giả phía sau hắn nghe nói như thế thì không khỏi lộ ra ý cười, cung kính nói.

Lần này, Thái Thượng Động Thiên lại lần nữa xuất thế, dự định chinh chiến Bát Hoang thập vực, trừ tìm kiếm Thái Thượng Đồ đã từng lưu lạc ở phía bên kia ra.

Mặt chuyện quan trọng khác chính là giúp Sở Hạo dương danh.

Chí Tôn niên kỷ mấy trăm tuổi, thiên phú này có thể nói là vạn cổ không có một.

Cho dù là tuổi trẻ Chí Tôn còn lại của thế hệ này, ví dụ như bọn người Lục Quan Vương Quân Diêu, Thiên Hoàng Nữ, Nhân Tổ Điện thánh nữ, vô song tiên triều trữ đế Nguyệt Minh Không cũng rất khó chắc chắn nói mình mấy trăm tuổi có thể đột phá cảnh giới này.

Cho nên Sở Hạo đủ để tự ngạo.

Nhưng một kiếp này hết lần này tới lần khác lại xuất hiện quái vật Cố Trường Ca, niên kỷ còn nhỏ hơn hắn trăm tuổi, mà phương diện tu vi lại tương xứng với hắn.

Nếu so sánh với Cố Trường Ca, người khác chỉ sẽ cảm thấy hắn này không đáng nhắc tới.

Nếu là người khác, không chừng Sở Hạo còn cười đi qua, cũng không phải rất để ý, nhưng hết lần này tới lần khác người này là đại cừu nhân Cố Trường Ca.

Đường Uyển đã từng thanh mai trúc mã với hắn cũng bị người này hãm hại, dẫn đến quan hệ giữa hai người vỡ tan.

Mỗi một chuyện đều làm cho hắn đối Cố Trường Ca có thể nói là hận ý ngập trời.

"Ồ!"

Đúng lúc này, một âm thanh kỳ dị truyền đến, giống như một loại khí cụ nào đó gào thét ở trong thiên địa, xen lẫn trong đó là khí tức kinh khủng.

Trong phạm vi mấy trăm ngàn dặm mặt biển, đều dâng lên chấn động kinh khủng, không gian phát ra từng đợt gợn sóng.

Nhưng âm thanh này chỉ có những người tu vi cao thâm mới có thể nghe rõ.

Tu Sĩ có tu vi hơi yếu một chút, lại có cảm giác tim đập nhanh, vô cùng sợ hãi, giống như bị một loại khí tức nào đó càn quét qua, như muốn thu đi thần hồn của bọn hắn.

Giờ khắc này, tính cả Sở Hạo và tất cả mọi người ở trên cổ chiến thuyền này đều có loại cảm giác nháy mắt cứng đờ, rùng mình, khó có thể động đậy một chút.

Hết chương 1210.
Bạn cần đăng nhập để bình luận