Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1543: Uy hiếp

Chương 1543: Uy hiếp

“Lão tổ chết…”

Thần sắc bọn người Tiểu Chiến Tiên sợ hãi tột cùng, không nghĩ tới lúc này chỉ mới vừa đối mặt mà lão tổ của bọn hắn đã bị Cố Trường Ca chém giết.

Chênh lệch lớn như vậy làm bọn hắn tuyệt vọng.

Cố Trường Ca bình tĩnh đi tới, đưa tay đè xuống phía trước. Âm thanh phốc phốc phốc vang lên, tất cả mọi người đều thổ huyết, trực tiếp quỳ phục xuống, ngay sau đó nổ tung.

Uy áp đáng sợ áp chế tất cả những người định tới gần hắn đến mức sắp nổ, huyết dịch phun ra từ trong thất khiếu, trên thân thể xuất hiện cột máu đáng sợ, cột sống đều bị đè cong.

Đinh!

Sau một khắc, một tôn đỉnh lớn màu xanh thả ra Huyền Hoàng mẫu khí đập xuống từ trên bầu trời, mang đế uy kinh khủng trút xuống, chỉ với một tia liền có thể áp sập một mảnh đại lục.

Đây là Thành đạo khí của An Vương Sơn.

Trong khi xuất thủ, hắn cũng sử dụng Thành đạo khí mà mình ôn dưỡng vô số năm.

Tận mắt chứng kiến lão tổ của Chiến Tiên phủ bị đánh giết, hắn cũng có cảm giác sợ hãi bất an, thần hồn run rẩy.

Thế nhưng Cố Trường Ca chỉ vỗ tới phía trước vỏn vẹn một chưởng, thiên địa đều bị cỗ khí tức này ép đến mức muốn rơi xuống. Chiếc đỉnh lớn màu xanh phát ra âm thanh rung chấn đáng sợ, ngay sau đó ầm một tiếng bay ra ngoài, bên trên hiện ra chi chít vết rạn nứt.

Sóng chấn động tán ra lập tức huỷ đi hết thảy mọi thứ, toàn bộ sơn lĩnh đều hoá thành tro tàn rồi sụp đổ, khắp nơi đều là cảnh tượng hoang tàn.

An Vương Sơn phun ra một ngụm máu tươi, tất cả thủ đoạn đều bị phá giải. Hắn trực tiếp ngã xuống từ trên không trung, bản nguyên bị thương tổn.

Thành đạo khí và hắn có liên hệ tinh thần, mà Thành đạo khí suýt chút nữa đã bị Cố Trường Ca huỷ đi, đương nhiên tạo thành thương tổn cực lớn đối với hắn.

“Trường Ca thiếu chủ tha mạng…”

Nhìn thấy Cố Trường Ca vẫn đi về phía mình, An Vương Sơn tuyệt vọng, không màng tới tôn nghiêm trực tiếp quỳ xuống ra sức cầu xin tha thứ.

Thời điểm giao thủ thật sự với Cố Trường Ca, hắn mới hiểu được rốt cuộc là có bao nhiêu tuyệt vọng, căn bản không có cơ hội chống cự.

Thượng giới hiện tại trừ khi Tàn Tiên xuất thế chứ không thì e là không còn ai có thể ngăn được Cố Trường Ca!

Bọn người Tiểu Chiến Tiên, An Hi, Ngưu Điền cũng vô cùng tuyệt vọng, sắc mặt trắng bệch xụi lơ dưới đất.

“Trường Ca thiếu chủ tha mạng, An Hi nguyện làm nô tì, làm trâu làm ngựa, chỉ cầu ngài lưu lại cho ta một mạng.”

Trên mặt An Hi tràn ngập sợ hãi, nàng quỳ ở đó cầu xin tha thứ, muốn sống sót.

Trong nội tâm nàng vô cùng hối hận, trước đây tại sao lại cứu Ngưu Điền, tại sao lại muốn đắc tội với Cố Trường Ca.

“Phụt!”

Thế nhưng từ đầu đến cuối sắc mặt của Cố Trường Ca chẳng có chút biến hoá nào, hắn vung ống tay áo.

Uy áp kinh khủng nghiền ép đè xuống, sương mù màu xám ngập trời xông đến. ngay cả kêu thảm mà An Vương Sơn và An Hi cũng không kịp phát ra là đã biến mất không còn nhìn thấy gì nữa, hoá thành bột mịn tan thành mây khói.

“Cố Trường Ca, cho dù ngươi giết chúng ta, sớm muộn gì bí mật của ngươi cũng sẽ bị người khác biết.”

“Trừ khi ngươi có thể giết sạch thượng giới này. Ta đã nói với sư tôn từ lâu rồi, nếu như xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ công khai Lưu Ảnh thạch kia ra, trong đó có chứa hình ảnh mà trước đây ta đã tận mắt nhìn thấy.”

Chứng kiến đám người bị giết, Tiểu Chiến Tiên sợ hãi đến cực hạn, tóc tai bù xù, vô cùng chật vật.

Giờ đây hắn đâu còn bộ dạng tuổi trẻ Chí Tôn trước đó, cố tỏ ra ngoài mạnh trong yếu mà hô to, muốn sống sót.

Sương mù xám xịt ngập trời, bao phủ băng nguyên tràn ngập huyết vụ khiến toàn thân Tiểu Chiến Tiên và Ngưu Điền lạnh thấu xương, run lẩy bẩy.

Tất cả mọi người tiến vào Côn Sơn lần này đều đã chết hết, bây giờ chỉ còn lại hai người bọn hắn.

Bọn hắn còn có cơ hội để chống cự sao?

“Ngươi muốn uy hiếp ta?”

Trên mặt Cố Trường Ca mang theo nụ cười, áo trắng như tuyết, không nhiễm trần thế, tựa như hòa thành một thể với phiến thiên địa này.

Hắn không nhanh không chậm đi về phía Ngưu Điền và Tiểu Chiến Tiên, cước bộ giẫm lên mặt tuyết phát ra âm thanh ‘răng rắc’.

Nhưng rơi vào tai hai người thì lại giống như âm thanh xương cốt đứt gãy bể nát khiến cho bọn hắn vô cùng hoảng sợ, không ngừng lui về phía sau, muốn sống sót.

“Cố Trường Ca ngươi không thể giết ta, một khi ngươi giết ta thì bí mật mà thị nữ của ngươi đang cất giấu sẽ bị công khai, bị thế nhân biết được, ngươi phải hiểu là…”

“Nếu ngươi tha cho ta một con đường sống thì ta thề tuyệt đối sẽ giữ bí mật về chuyện đã xảy ra chuyện hôm nay, tuyệt đối sẽ không nói ra thân phận của thị nữ kia.”

Tiểu Chiến Tiên cố nén chấn động trong lòng, khiến bản thân trấn định lại bàn điều kiện với Cố Trường Ca.

Hắn biết Cố Trường Ca là vì chuyện này nên mới muốn trừ khử bọn hắn.

Bây giờ hắn vô cùng hối hận, vì sao lúc ở trên Thần Thạch đại hội lại lộ ra sơ hở, để từ đó Cố Trường Ca phát hiện ra điều khác thường.

“Trong mắt ta, thế gian này cũng chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật, đối với ta mà nói lời thề của ngươi cũng chỉ là lời nói nhảm mà thôi.”

Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, dung mạo vô cùng tuấn tú, tìm không ra chút tỳ vết nào.

Trên cánh đồng tuyết băng lãnh thấu xương, lộ ra hàn khí mãnh liệt này lại càng khiến Ngưu Điền và Tiểu Chiến Tiên sợ hãi hơn.

“Chỉ cần ngươi giết ta thì sư tôn của ta sẽ công bố thứ trong Lưu Ảnh thạch cho thiên hạ biết, đến lúc đó sẽ có hậu quả gì, ắt hẳn Cố Trường Ca ngươi cũng đã thông suốt.”

Tiểu Chiến Tiên ngoài mạnh trong yếu, lúc này hắn chỉ hy vọng Cố Trường Ca có thể nghĩ rõ ràng hậu quả của chuyện này.

Trước khi tới Côn Sơn, hắn lo lắng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn cho nên mới chuẩn bị một chút.

Chỉ cần hắn chết ở đây thì sư tôn của hắn sẽ lập tức dựa theo lời hắn truyền Lưu Ảnh thạch đã phong tồn một phần kí ức của hắn đi, hắn lấy chuyện này để uy hiếp Cố Trường Ca hòng bảo toàn tính mạng của bản thân.

Nhưng hắn cũng rất lo lắng, sợ rằng Cố Trường Ca không hề cố kỵ bất cứ cái gì, mặc kệ chuyện bại lộ thân phận của thị nữ kia.

Với tính cách lạnh lùng bạc bẽo của Cố Trường Ca, đây là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.

Hết chương 1543.
Bạn cần đăng nhập để bình luận