Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1315: Huyền Thiên

Chương 1315: Huyền Thiên

Tổ tiên của Bát hoang thập vực đã bị tổn thất nặng nề sau một trận tử chiến với Thượng giới.

Trong một trăm người, có một người trở về đã là chuyện đáng được ăn mừng rồi.

Rất nhiều tu sĩ tham gia vào trận chiến đó đều đã chết thảm trên chiến trường đẫm máu, căn bản không thể nào trở về được, thậm chí ngay cả thi hài cũng không tìm thấy.

Có một số tộc đàn ở Thượng giới có thủ đoạn rất tàn khốc, thậm chí bọn hắn sẽ giết chết những sinh linh của Bát Hoang Thập Vực, rồi xem như huyết thực nuốt vào.

Thế nhưng mọi chuyện đã được những chí cường giả của Bát Hoang Thập Vực định đoạt, ngay cả chiến thư trước đó của Giới Vô Uyên cũng đã tiếp nhận.

Những người còn lại dù muốn từ chối, cũng không từ chối được.

Đương nhiên cũng có hạng người ham sống sợ chết.

Nhưng vào thời điểm này, vẫn không thiếu người dâng trào nhiệt huyết, hận không thể xông vào chiến trường, giết sạch tất cả tu sĩ thế hệ trẻ tuổi của Thượng giới.

Thế hệ trước sớm đã thấy rõ được hết thảy, Thượng giới chẳng qua là muốn mượn cơ hội này để kéo dài thời gian, chờ đại quân còn lại chạy đến tập hợp, sau đó phát động cuộc đại chiến cuối cùng.

Cho nên mặc kệ có thắng hay thua, cuối cùng cũng sẽ là Thượng giới thu lợi.

Từ lúc mới bắt đầu Bát Hoang Thập Vực đã không còn lựa chọn nào khác.

Nếu bọn hắn từ chối chiến đấu? Điều ấy sẽ là một sự đả kích khổng lồ đối với tinh thần của binh sĩ.

“Vừa vặn nhân cơ hội này chém giết một trận với những tên ghê tởm bên kia Thượng giới. Để cho bọn hắn biết sự lợi hại, xem về sau ai còn dám lại đến xâm lấn!”

“Đúng vậy, tiếp nhận được chiến thư, chúng ta đã có lý do danh chính ngôn thuận, chém giết với Thượng giới ! Ta tu hành nhiều năm như vậy, chính là chờ đợi giờ khắc này......”

Thiên Lộc Thành sừng sững và hùng hồn, bên trong cổ xưa tựa như Thần Thành, có rất nhiều ngôi sao chìm nổi, tinh hà rơi xuống, vô cùng bao la hùng vĩ.

Bây giờ, bên trong lầu các có sương trắng bao phủ dày đặc, tràn ngập những đám mây đủ màu sắc, có một đám nam nữ trẻ tuổi đang hội tụ vào một chỗ, thương lượng sự việc.

Bọn hắn có tu vi rất cường đại, tài hoa xuất chúng, bên ngoài thân thể tỏa ra ánh sáng kinh người, ánh mắt lập lòe, vượt xa người cùng thế hệ.

Trong đó có thế hệ thiên kiêu, cũng có quái thai cổ lão kỷ nguyên trước bị phong ấn ngủ say, mãi đến kỷ nguyên này mới hồi phục lại.

Sau khi, tất cả mọi người nghe tiền tuyến Giới Vô Uyên truyền về tin tức , bọn hắn đều vô cùng phấn chấn, cũng không bị đả kích. Ngược lại cảm xúc của bọn hắn dâng trào lên, hận không thể đi qua chém giết ngay bây giờ. Bọn hắn đã muốn ra chiến trường từ rất lâu.

Nhưng gia tộc sau lưng cảm thấy thực lực của bọn hắn còn quá yếu, vẫn luôn để bọn hắn ở lại bên trong Thiên Lộc thành, nhờ vậy mới không có đi đến tiền

tuyến.

Bây giờ, Thượng giới xuất ra chiến thư, chính là thời điểm bọn hắn ra tay.

Tất cả mọi người đều xắn tay áo lên, cực kỳ phấn chấn, vẫn luôn chờ đợi cơ hội này.

“Các ngươi nói, chúng ta có thể sẽ gặp phải tên cầm quân trong truyền thuyết của Thượng giới hay không?”

“Thật muốn chém giết một phen với hắn!”

Một dáng người cực kỳ khôi ngô, giống như nam tử trẻ tuổi tên Huyền Vũ, bỗng nhiên mở miệng nói, thần sắc mang theo sự tự tin.

Hắn tên là Huyền Thiên, nắm giữ huyết mạch Huyền Vũ, chính là truyền nhân của Huyền Vũ Chiến Thần tộc.

Thực lực so với người cùng thế hệ cũng thuộc hàng đứng đầu, chưa bại một lần.

Ở Bát Hoang Thập Vực, có bốn tộc nắm giữ huyết mạch thần bí, trong đó bao gồm Huyền Vũ Chiến Thần tộc, Long Huyết chiến thần, Chu Tước chiến thần, Bạch Hổ chiến thần.

Theo truyền thuyết xa xưa, tiên tổ trước kia của bọn hắn, chính là do Thần thú chân chính biến thành, nắm giữ sức mạnh của thần tiên.

Mặc dù bởi vì do niên đại xa xưa, dẫn đến huyết mạch của bọn hắn dần dần trở nên mỏng manh, không giống như thời kỳ cổ xưa.

Nhưng ở Bát Hoang Thập Vực vẫn là đại tộc có tiếng tăm lừng lẫy, địa vị luôn được tôn sùng.

“Huyền Thiên, lời đó của ngươi nên hỏi Lâm Vũ, hắn là người đã tận mắt nhìn thấy qua vị thủ lĩnh của Thượng giới kia, người kia rốt cuộc mạnh cỡ nào, Lâm Vũ hắn biết rất rõ.”

“Nhưng nếu là người ấy ra tay, đoán chừng cũng sẽ là cảnh giới Chí Tôn thế hệ trước của chúng ta nghênh chiến, thực lực của đối phương, chúng ta đã không có khả năng chống lại.”

Nghe những lời kia, rất nhiều người có ánh mắt khác thường, nhìn về phía Lâm Vũ.

Lâm Vũ ngồi một mình ở trong góc, cực kỳ trầm mặc, không nói một lời.

Kể từ lần trước sau khi trốn trở về từ Giới Bi Hải, hắn giống như là bị đả kích.

Rất nhiều người đều cảm thấy hắn đã mất đi cái loại tinh thần phấn chấn, không còn tự tin và bình tĩnh, có chút sa sút.

Có một số Chí cường giả ra tay dò xét qua thân thể của hắn, lo lắng hắn đã trúng thuật pháp gì đó ở Giới Bi Bải.

Sau đó, bọn hắn phát hiện hắn chỉ là bị đả kích, đạo tâm có chút bị hao tổn.

Thậm chí hắn còn tận mắt nhìn thấy tộc nhân do bản thân mang theo, bị giết chết ở nơi đó, cả người liền lâm vào tự trách và áy náy .

Chuyện đó khiến cho rất nhiều người tiếc nuối, một hạt giống tuổi trẻ tốt đẹp cứ như vậy bị hủy diệt.

Trong mắt nhiều người, bởi vì chuyện Trảm Tiên Hồ Lô bị mất có liên quan đến Lâm Vũ, dẫn đến báu vật của Bát Hoang Thập Vực mới bị Thượng giới lấy đi, ngay cả người trong lòng của hắn cũng bị bắt đi, không rõ sống chết.

Điều đấy làm hắn tự trách, áy náy và không thể thoát ra khỏi bóng tối.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Vũ từ một đóa hoa rực rỡ luân lạc tới tình cảnh sa sút tinh thần như thế, thật sự là khiến cho người ta phải xuýt xoa.

Hết chương 1315.
Bạn cần đăng nhập để bình luận