Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1600: Tính toán của Thác Bạt Tiêu Dao

Chương 1600: Tính toán của Thác Bạt Tiêu Dao

Thác Bạt Tinh Vũ và Thác Bạt Quỳnh Linh đều rơi vào trầm mặc, không rét mà run.

Hai người đều có cảm giác toàn thân phát lạnh và vô cùng bất an vì lời nói của Thác Bạt Tiêu Dao.

Nếu như người kế tiếp mà các nàng phải đối địch là Cố Trường Ca thì quả thật chuyện này khiến người khác có cảm giác sợ hãi tựa như gặp phải ác mộng vậy.

Trên đời này có ai đối mặt với Cố Trường Ca mà không cảm thấy sợ hãi?

Giờ đây, bất kể là ai sau khi biết được mình có một cừu nhân như thế thì đều sẽ hoảng sợ bất an.

Hai người tốn một khoảng thời gian rất dài mới có thể tỉnh táo lại nhưng đều cảm thấy miệng khô lưỡi đắng.

Ngay cả Đại Du tiên triều mà còn không dám tuỳ tiện đắc tội với Cố Trường Ca chứ nói chi là bọn hắn?

Mặc dù gia tộc của bọn hắn phong quang vô hạn ở Đại Du tiên triều, phụ thân Thác Bạt Vân Thiên rất được Du hoàng coi trọng, quyền thế ngập trời. Thế nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca thì bọn hắn không khác sâu kiến là bao.

“Đệ đệ, rốt cuộc lời này của ngươi là thật hay giả? Có đúng là Cố Trường Ca an bài nam tử mặt sẹo đi thăm dò không?”

Thác Bạt Quỳnh Linh vẫn chưa hết hy vọng hỏi.

Thác Bạt Tiêu Dao hiểu tính tình của tỷ tỷ mình, nếu chưa nắm rõ đầu đuôi ngọn nguồn thì sẽ không yên lòng.

Ngay sau đó hắn gật đầu một cái, kể lại qua loa về sự tồn tại của bảy kiện Chưởng Thiên Khí.

“Thì ra là vì nguyên nhân này.”

Sắc mặt Thát Bạt Quỳnh Linh khẽ thay đổi, đương nhiên nàng có biết về bảy kiện Chưởng Thiên Khí. Trước đây, lúc Chưởng Thiên Khí xuất thế đã kinh động đến rất nhiều thế lực ở thượng giới, bọn hắn phái người tiến đến cướp đoạt.

Về sau, nghe nói Chưởng Thiên Tháp rơi vào trong tay của Cố Trường Ca.

Mà mấy món Chưởng Thiên Khí khác thì đã rơi vào trong tay của Cố Trường Ca từ lâu rồi.

“Tất nhiên thứ đó là vật phỏng tay, đệ đệ ngươi dứt khoát cho hắn thì có làm sao?”

“Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, vốn dĩ chúng ta không thể giữ được loại đồ vật này.”

Thác Bạc Quỳnh Linh trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên vẻ mặt trở nên thành thật, rõ ràng là đã suy tính kỹ lưỡng một phen.

Dường như Thác Bạt Tiêu Dao biết nàng định nói như vậy từ lâu, hắn lắc đầu một cái rồi cười khổ trả lời: “Vô dụng thôi tỷ tỷ, món đồ kia sớm đã hoà thành một thể với ta, biến mất trên thế gian này rồi.”

“Cho dù Cố Trường Ca có muốn lấy thì ta cũng không thể nào đưa cho hắn được.”

“Thì ra là như vậy.” Một lần nữa Thác Bạt Quỳnh Linh trầm mặc, trong lòng cũng vô cùng bất đắc dĩ.

Tuy nhiên nàng rất xem trọng tình thân. Nếu như vật đó đã hoà thành một thể với Thác Bạt Tiêu Dạo, vậy thì khi lấy ra e rằng sẽ khiến hắn mất mạng.

Nàng sẽ không cho phép chuyện như thế xảy ra.

“Đệ đệ hãy yên tâm, ta và Tinh Vũ nhất định sẽ giữ bí mật giúp ngươi.”

“Chúng ta luôn luôn đứng về phía ngươi.”

Trên gương mặt lạnh lùng của Thác Bạt Quỳnh Linh hiện lên thần sắc kiên định.

Sau đó mấy người mang tâm sự nặng nề đi về phía chỗ sâu.

Ngày mai Đại hội đi săn sẽ kết thúc, bây giờ bọn hắn chỉ muốn tìm một địa phương an toàn tạm thời trốn tránh để đề phòng tai họa về về về sau, chờ tới khi kết thúc rồi mới rời đi.

Ở đây đã từng có tông môn vô cùng cường thịnh, mang khí thế cửu long bay lượn trên không, khí vận lâu đời. Tuy nhiên về sau bọn hắn đắc tội với một đại nhân vật thần bí nào đó mà đã bị xoá sổ chỉ trong vòng một đêm, từ đó tan thành mây khói, hóa thành tro tàn.

Tuy nhiên bọn Thác Bạt Tiêu Dao đều hiểu rõ, đắc tội đại nhân vật gì chứ, chẳng qua chỉ là một cái cớ mà thôi.

Trong phạm vi Đại Du tiên triều sẽ không cho phép một thế lực bất hủ thứ hai có khả năng uy hiếp đến địa vị của nó quật khởi.

Nơi đây vô cùng hoang vu, sơn lĩnh quấn đầy dây leo, hổ gầm vượn thét, trở thành một nơi dừng chân của muôn vàn dã thú.

Cổ thụ chọc trời, cây cối xanh tươi hoàn toàn bao phủ hết thảy, biến nơi đây trở thành một sơn mạch nguyên thuỷ.

“Cũng không biết phía Nhị hoàng tử Du Liệt bên kia có xảy ra chuyện gì không, nhìn thời gian thì có lẽ hắn đã bị ám sát rồi.”

Trong mắt Thác Bạt Tiêu Dao lộ ra vẻ suy nghĩ, hắn ngẩng đầu nhìn về phương xa.

Thực ra hắn vẫn đang chờ đợi, sau đại hội đi săn lần này, ngoại trừ sự kiện Nhị hoàng tử Du Liệt gặp chuyện thì vẫn còn một đại sự khác sẽ xảy ra.

Đó chính là Tuyệt Âm Hoàng Đình hiện thế, rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh đi ra từ chỗ sâu trong di chỉ ở đại uyên .

Một vị hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình sẽ đề xuất yêu cầu liên hôn với Du hoàng.

Ở kiếp trước hắn đã không ngăn cản hết thảy những chuyện đó, thế nhưng trong kiếp này hắn nhất định phải nghĩ cách để phá hư mối quan hệ thông gia giữa hai bên.

Bởi vì sau đó, toàn bộ đại hoang sẽ xảy ra biến hoá vô cùng to lớn, tiếng rít gào kinh khủng truyền đến, vạn sơn đều chấn động, tất cả cây cỏ rì rào rụng lá trông vô cùng đáng sợ, tựa như hồng thuỷ khủng bố đang công kích thiên địa.

Từ nơi sâu nhất trong đại hoang có một cột khói đen ngòm bốc lên, phảng phất như muốn nối liền với bầu trời, ẩn chứa ma lực nhiếp tâm động phách.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người chấn động, rất nhiều thiên kiêu trong đại hoang đều cảm thấy tối đen như mực.

Giống như có một thứ gì đó vô cùng khủng bố muốn xông ra ngoài.

“Bên trong đại uyên ở chỗ sâu trong đại hoang kia có cái gì?”

“Sao lại có nhiều Tuyệt Âm vụ khí vọt ra như vậy?”

Bọn người Du hoàng xuất hiện trên bầu trời, thân ảnh cao lớn nhìn cảnh tượng ở nơi sâu trong đại hoang.

Từ góc độ của bọn hắn lại có thể bắt gặp rất nhiều sương mù màu đen dâng lên ở nơi đó.

Đó là Tuyệt Âm vụ khí vô cùng vô tận, có thể thôn phệ không gian xung quanh và nuốt hết toàn bộ sinh linh vào bên trong, biến tất cả thành đống máu thịt tro tàn, quả nhiên là đáng sợ tới cực điểm.

Cố Trường Ca như có điều suy nghĩ, trước đó hắn cũng đã cảm thấy Tuyệt Âm Hoàng Đình có hoạt động một chút trong phạm vi biên giới Đại Du.

Hết chương 1600.
Bạn cần đăng nhập để bình luận