Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 752: Vui sướng

Chương 752: Vui sướng

"Trong họa có phúc, lẽ nào lần này, sau khi gặp phải nguy hiểm thì cơ duyên của ta đã tới.”

Đường Thiên rất kích động, hắn từng nghe nói không ít loại cố sự quật khởi của cường giả.

Như chuyện sau khi hôn mê, bỗng nhiên tập được vô thượng thần thông này, hắn đã từng nghe nói.

Nhưng thật không ngờ sẽ có một ngày nó xảy ra ở trên người mình.

"Không được, bí mật này không thể để cho ai biết được.”

Đường Thiên cố gắng kềm chế tâm tình của mình, giữ vững tỉnh táo, loại chuyện này, hắn không dám lộ ra.

Mặc dù là công tử bột, nhưng cũng không có nghĩa là hắn ngốc.

Dựa theo cảnh tượng cổ xưa mà huyền diệu này, hắn phát hiện hình như trong đầu mình có thêm một bộ công thức?

Cái gì… Giá Y?

Hắn đối với chữ cổ xưa tối nghĩa kia, quả thật là xem không hiểu, nhưng không trở ngại hắn biết được sự cường đại của công thức này.

"Công tử, ngươi trở về rồi sao?"

Hoàng đô Chu Tước cổ quốc, chỗ sâu trong cung điện.

Một bạch y nữ tử xinh đẹp đứng ở ngoài điện, sợi tóc mềm mại, gương mặt xinh đẹp trắng muốt, lấp lóe động lòng người, mang theo nhu thuận yên tĩnh.

Chính là Cơ Thanh Huyên ở đây chờ đợi Cố Trường Ca.

Từ vẻ bề ngoài, thấy nàng không khác gì Tô Thanh Ca, khác biệt duy nhất chính là tính cách.

Tâm tư của Cơ Thanh Huyên hơi âm trầm thanh lãnh, Tô Thanh Ca lại là một loại yên tĩnh thanh lệ.

Cố Trường Ca gật đầu, thuận miệng trả lời:

"Về rồi."

"Gần đây Chu Tước cổ quốc có xảy ra chuyện gì không?”

Cơ Thanh Huyên lắc đầu, sau đó nói: "Không có, công tử đến giải quyết Tuyệt Âm chi họa, Chu Tước cổ quốc ngược lại rất bình yên, nhưng hình như ở Huyền Vũ cổ quốc cách Chu Tước cổ quốc không xa có thiên kiêu xảy ra chuyện.”

"Ồ? Huyền Vũ cổ quốc, đây không phải là nơi Tử Dương Thiên Quân và Lục Quan Vương đi sao?”

Vẻ mặt của Cố Trường Ca hơi kinh ngạc.

Thật ra, ngay lúc Cơ Thanh Huyên nói ra thì hắn cũng đã đoán được, Tô Thanh Ca thân là người thừa kế Ma Công, khoảng thời gian này khẳng định đi tìm kiếm mục tiêu.

Đối với nàng mà thì chỗ tốt nhất chính là nơi Tử Dương Thiên Quân ở.

Tử Dương Thiên Quân có thù với Cố Trường Ca, người đầu tiên mà Tô Thanh Ca muốn đối phó, vậy chắc chắn là Tử Dương Thiên Quân.

Coi như không giết được thì cũng phải mang cho hắn chút phiền toái.

"Vâng, mấy vị thiên kiêu xảy ra chuyện, bản nguyên đều bị thôn phệ hầu như không còn, xem ra hẳn là người thừa kế Ma Công ẩn núp trong đội ngũ của bọn hắn.”

Cơ Thanh Huyên gật đầu, đôi mắt sáng yên lặng nhìn Cố Trường Ca.

"Xem ra là thời buổi rối ren, hi vọng đám người Tử Dương Thiên Quân không có việc gì."

Cố Trường Ca cười cười, rất đã quên đi chuyện này, nói thật thì hắn cũng nên động thủ với Doanh Sương ẩn nấp trong đội ngũ của Tử Dương Thiên Quân.

Loại đạt xá khí vận chi tử như Doanh Sương, hắn nuôi thả lâu như vậy, cũng nên thu hoạch, đương nhiên trước tiên, hắn còn cần Doanh Sương thay hắn làm một việc.

Sau đó, Cố Trường Ca trở lại cung điện, thuận tiện lấy phù đưa tin ra, hỏi thăm Giang Sở Sở việc có liên quan đến nơi xảy ra Tuyệt Âm tai họa.

Tâm niệm của Tuyệt Âm bản nguyên còn đang chờ Giang Sở Sở tìm giúp hắn.

Chỉ là Giang Sở Sở trả lời phù đưa tin của hắn, cũng rất không khách khí: "Không tìm được."

Lời ít mà ý nhiều.

Cố Trường Ca cười cười, rất nhanh đã ném phù đưa tin qua một bên, không thèm quản nhiều.

Bên trong một khu vực cách cương vực của Chu Tước cổ quốc rất xa.

Sương mù xám ngập trời, rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh đang ở đây tàn sát bừa bãi, các thành trì bộ lạc dọc đường đều đã hóa thành tro tàn.

Thân ảnh Giang Sở Sở sừng sững ở trong bầu trời, tiên quang rực rỡ, cốt văn lấp lóe, hóa thành đạo kiếm đáng sợ từ tám hướng rơi xuống.

Rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh, đều chết thảm trong đó, không có bất kỳ cái nào còn sống.

Không giống với Cố Trường Ca, ngoài miệng nói muốn tới giải quyết Tuyệt Âm tai hoạ nhưng căn bản không hề động thân.

Giang Sở Sở ngay từ lúc mới đến Chu Tước cổ tộc đã trực tiếp đi nơi đây, dự định tiêu diệt toàn bộ Tuyệt Âm sinh linh, thuận tiện tìm kiếm nơi bộc phát.

Giờ phút này, đôi mắt sáng ngời của nàng nhìn chằm chằm phù đưa tin, lóe ra sự chờ mong, nhưng qua hồi lâu cũng chưa thấy Cố Trường Ca truyền đến lời nào.

Việc này làm cho thần sắc trong đôi mắt nàng ảm đạm không ít, nhưng rất nhanh đã khôi phục như thường.

Chỉ là động tác trên tay càng hung tợn đáng sợ, đạo kiếm hóa thành ngàn vạn đạo, từ trên trời giáng xuống, giống như coi vô số Tuyệt Âm sinh linh trước mắt là Cố Trường Ca.

Nhưng lập tức, nàng cảm giác tấm phù đưa tin trong tay giống như sáng lên một cái.

Động tác chém giết Tuyệt Âm sinh linh của Giang Sở Sở ngừng lại một chút.

Nàng nhìn về phí phù đưa tin, con ngươi hơi nghi ngờ.

Sau đó, trong đó truyền ra giọng nói của Cố Trường Ca.

"Tự mình cẩn thận một chút."

Giống nhau đều lời ít mà ý nhiều.

Giang Sở Sở ngây ngẩn cả người, hơi hoài nghi bản thân có nghe lầm hay không.

Hắn lại biết quan tâm mình?

Nàng nghe lại lần nữa, ừm, là giọng nói của tên Cố Trường Ca vô cùng đáng ghét, vô cùng hèn hạ, vô cùng vô sỉ kia.

Giang Sở Sở cảm giác trái tim của mình bỗng nhiên đập rất nhanh, loại vui vẻ bỗng nhiên đến, làm cho nàng hơi không thích ứng kịp.

"Ừm."

Cuối cùng, nàng nhẹ nhàng trả lời một tiếng.

Trong mắt lại giống như sáng lấp lánh, giống tinh quang rơi vào trong đó.

Hết chương 752.
Bạn cần đăng nhập để bình luận