Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 775: Quả nhiên là hắn

Chương 775: Quả nhiên là hắn

"Cố Trường Ca bước ra đây!"

"Có gan hãm hại ta mà không có gan đối diện với ta sao?"

Doanh Sương giận dữ, thanh âm tức giận truyền khắp nơi. Thân ảnh của hắn vút bay trên không trung. Bây giờ cho dù hắn dùng thuật ẩn thân thì cũng bị rất nhiều người sẽ nhận ra được.

Dù sao thì khí tức của Doanh Thiên Hoàng huyết mạch đối với cả giới đều không xa lạ.

"Lúc này lại còn dám gây hấn với Trường Ca thiếu chủ. Ta thấy hắn bị điên rồi."

"Quả nhiên là hắn! Doanh hoàng tử! Gần đây hắn giết hại biết bao thiên kiêu, thôn phệ biết bao bản nguyên của các thiên kiêu? Vậy mà còn chưa chịu chết!"

"Đáng ghét thật. Người kế thừa ma công đã cướp bản nguyên của sư huynh ta. Ta muốn liều mạng với hắn!"

"Không cần nói nữa. Việc của tu sĩ chúng ta chính là trừ ma vệ đạo. Chỉ là một người kế thừa ma công, có gì mà phải sợ!"

Vừa nhìn thấy Doanh Sương hiện thân được một khắc, lập tức ánh mắt của không ít tu sĩ phía dưới đã đỏ lên như đã phát cuồng, đằng đằng sát khí, lòng đầy căm phẫn.

Bọn họ mang ra đủ loại pháp khí, thần quang bành trướng, hào quang chướng mắt, xẹt qua trên bầu trời, uy lực kinh người.

Bọn họ đều là người có thù với người kế thừa ma công nên lúc này đương nhiên sẽ không nghĩ nhiều, ỷ vào việc đông người lập tức muốn xông lên phía trước để bắt lấy Doanh Sương!

"Đừng để hắn chạy thoát!"

Bấy giờ, Doãn Mi không quên hô to một tiếng, trên khuôn mặt xinh đẹp bộc lộ hận ý khắc cốt và sát khí đằng đằng.

"Đáng ghét!"

Doanh Sương thấy cảnh này thì vẻ mặt lại lần nữa thay đổi. Ngay lập tức, hắn co chân chạy trốn vì thiên kiêu tới gần hắn mỗi lúc một nhiều, tình cảnh của hắn ngày càng nguy hiểm.

Lúc này, hắn đã thầm đoán được mục đích của Cố Trường Ca và Doãn Mi. Đó chính là để hắn chủ động bại lộ rồi từ đó dẫn đắt các thiên kiêu đuổi giết hắn.

Như vậy, Cố Trường Ca không cần ra tay cũng có thể giết chết hắn.

"Người kế thừa ma công đang ở đâu?"

Từ đám đông vang lên tiếng gầm đầy giận dữ. Ngay sau đó có ngũ sắc thần quang dâng lên và kim quang đang bành trướng.

Một nam tử trẻ tuổi oai hùng như thần nhân đang điều khiển Tứ Linh Chiến Xa đi đến, khí thế hùng hổ, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ và rất nhiều dị tượng bay xung quanh.

Đó chính là một vị hoàng tử khác của Thiên Hoàng Sơn - Thần Hoàng Tử.

Hắn cũng tới Huyền Vũ cổ quốc!

Phía sau Thần Hoàng Tử, Kim Thiền Phật Tử cũng đang cưỡi Kim Sí Đại Bằng Điểu chạy tới.

Hắn tụng một tiếng phật hiệu, mặt đầy từ bi, bình tĩnh nói: "Ai là người kế thừa ma công sẽ bị tiêu diệt."

Câu phật hiệu này vừa được tụng ra đã xuất hiện phật quang kim sắc bao phủ khắp thiên địa.

Phía sau chỗ hắn ngồi dường như có thể thấy được rất nhiều phật đà như Kim Cương, Bồ Tát, lòng dạ từ bi, phổ độ chúng sinh.

Uy áp ở bậc Thánh Nhân cảnh tràn ngập bầu trời.

Thậm chí còn có một chiếc bát tử màu vàng từ phóng to ra trên bầu trời. Sau đó có ngàn vạn đạo phật quang, phổ chiếu xuống.

Bản thân Thần Hoàng Tử cũng đã xuất thủ. Từ trong bàn tay của hắn xuất hiện một thanh thánh kiếm sáng chói giống như kiếm của thần linh, sắc bén bức người, cảm giác không ai cản nổi.

Một lúc sau, phần lớn thiên khung phía trên đều bị thân ảnh của hai người che mất, pháp thân bành trướng, các loại quy tắc ở bậc Thánh Cảnh hạ xuống.

"Thần Hoàng Tử!"

"Kim Thiền Phật Tử!"

"Quá tốt rồi, có hai vị trong danh sách đệ tử này ở đây thì người kế thừa ma công cho dù chắp cánh cũng khó chạy thoát!"

Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ phía dưới trở nên phấn chấn, hồ hởi và kích động.

Mấy thiên kiêu vừa rồi còn sợ hãi cũng rống lên giận dữ rồi xông về phía trước, bộ dạng như thể có thâm thù đại hận với người kế thừa ma công.

"Đáng ghét. Cố Trường Ca và Doãn Mi, kế sách của hai người thật ác độc."

Sắc mặt của Doanh Sương vô cùng khó coi. Hắn không kịp nghĩ nhiều đã hóa thành một cầu vòng, phóng đi theo hướng khác.

Bây giờ nếu hắn lưu lại nơi này, sớm muộn cũng sẽ bị tất cả thiên kiêu vây giết đến chết.

Tốc độ của hắn rất nhanh, gần như là chưa từng dừng lại nửa bước.

Nhưng phía sau hắn là Thần Hoàng Tử và Kim Thiền phật tử. Tốc độ di chuyển của hai người này cũng không hề thua kém. Từ lòng bàn chân của họ hiện lên các loại phù văn, đua nhau thi triển thần thông tốc độ của mình để đuổi theo.

"Quả nhiên là tên Doanh Sương kia!"

"Đứng lại cho ta, hôm nay ta sẽ trấn sát ngươi để rửa sạch nỗi nhục cho Thiên Hoàng Sơn!"

Thần Hoàng Tử nhìn chằm chằm vào Doanh Sương phía trước, ánh mắt vô cùng băng lãnh, thần quang bành trướng, nhưng lại tràn ngập hưng phấn.

Từ khi xuất thế đến nay hắn đã tuyên bố với bên ngoài rằng sẽ tìm ra được tung tích của Doanh Sương, rồi sau đó giết chết kẻ tu luyện ma công cấm kỵ đã phản bội Thiên Hoàng sơn này.

Vì tìm kiếm Doanh Sương, hắn đã hao phí rất nhiều tinh lực nhưng cuối cùng cũng không có bất kỳ manh mối gì.

Không ngờ hôm nay đi Huyền Vũ cổ quốc để xem náo nhiệt giữa Cố Trường Ca và Tử Dương Thiên Quân lại trùng hợp bắt gặp Doanh Sương ở đây.

Thật đúng là tự dưng vớ bở.

Đến lúc đó, hắn chỉ cần xuất thủ trấn sát Doanh Sương.

Như thế cũng chứng tỏ thực lực của hắn mạnh hơn Cố Trường Ca. Dù sao Cố Trường Ca cũng nhiều lần đối mặt với người kế thừa ma công nhưng lại để hắn chạy thoát.

"A Di Đà Phật, sát nghiệt trên tay thí chủ quá nặng. Ta khuyên thí chủ vẫn nên bỏ đồ đao xuống, lập địa thành Phật đi."

Kim Thiền phật tử tỏ vẻ bình tĩnh, trong miệng xưng tụng phật hiệu.

Chiếc bát tử màu vàng phía sau trông như một ngôi sao chổi đập tới, giống như núi cao không ngừng to lên, muốn hút Doanh Sương vào trong đó.

Khí tức mà hắn và Thần Hoàng Tử triển lộ mặc dù đều là cấp bậc Thánh Nhân cảnh, nhưng khi hai người cùng tấn công thì tuyệt không đơn giản như vậy, uy năng đủ để hình dung bằng bốn chữ “kinh thiên động địa”.

Trận chiến này khiến sắc mặt của rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ phía dưới phải thay đổi, lần đầu tiên họ được cảm nhận được thực lực của các đệ tử trong danh sách kinh khủng đến như thế nào.

Kinh khủng đến mức cho dù là người ở cấp bậc Thánh Cảnh cũng không phải là đối thủ của bọn họ.

Hết chương 775.
Bạn cần đăng nhập để bình luận