Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2546: Tâm tính thay đổi

Chương 2546: Tâm tính thay đổi

“Công tử nhân từ, biết được nhiệm vụ lần này của các ngươi nguy cơ trùng trùng điệp điệp, cho nên sẽ ban cho các ngươi trọng bảo.”

“Đến lúc đó có trọng bảo hộ thân, cũng có thể che chở an nguy của các ngươi, đảm bảo các ngươi bình yên vô sự.”

“Các ngươi không cần lo lắng, mấy vị tồn tại trước mắt này có thể so với đạo cảnh, đều là thủ hạ của công tử, đến lúc đó các ngươi đi theo bên cạnh bọn hắn, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm tính mạng nào.”

Linh Hoàng mặc một thân váy dài xanh mởn, tóc mai chải cao, trang điểm hơi nhạt, sa trắng che mặt, trong con ngươi thản nhiên kia lộ ra sự uy nghiêm quét qua đám người này, thoáng gật đầu, tiếp theo vung tay ngọc mảnh khảnh lên.

Mấy bảo rương ngọc được hào quang tiên huy bao phủ đột nhiên xuất hiện rơi vào trong đại điện.

Đồng thời để những người này yên lòng, nàng còn giải thích thân phận đám người Trọc U.

“Đa tạ công tử…”

“Đa tạ bệ hạ…”

Nghe nói như vậy, mấy người vốn còn có chút sợ hãi kia trong lòng lập tức bình tĩnh hơn không ít.

Khi nhìn những bảo rương tràn ngập hào quang kia liền đồng loạt cảm kích nói, trước đó bọn hắn chỉ mơ hồ nghe nói trong Linh Khư hoàng tộc xuất hiện một nhân vật thần bí, thân phận không rõ, thực lực sâu không lường được, làm cho các vị lão tổ đều rất cung kính.

Mà bây giờ trông thấy coi như đã tận mắt chứng kiến chân dung.

Trong mắt bọn hắn, quanh người Cố Trường Ca bao phủ sương mù dày đặc, đừng nói khuôn mặt, ngay cả thân hình cũng không thấy rõ ràng. dường như không tồn tại trong bất kỳ thời gian và vĩ độ nào.

Tuy nhiên quên mình phục vụ cho nhân vật như thế kia, vậy tính mạng của bọn hắn khẳng định đã được bảo đảm.

Cố Trường Ca đứng đầu nhìn cảnh tượng này, thoáng có chút kinh ngạc.

Đương nhiên hắn không thèm quan tâm đến sự sống chết của mấy người này, càng không có ý định quản an nguy của bọn hắn.

Mà lời nói này của Linh Hoàng rõ ràng là ý tứ của nàng, những trọng bảo này, cũng chỉ là một vài món sưu tầm ngày thường của nàng. Nếu lúc này lấy ra, còn nói những lời như thế kia, vậy thì vừa khéo có thể trấn an lòng người.

“Làm như vậy cũng hay lắm, có thể trở thành hoàng đế của một tộc đúng là có chút năng lực và thủ đoạn.”

“Trách không được khiến ta coi trọng nàng như vậy.”

Cố Trường Ca lộ ra một chút thưởng thức.

Vừa trấn an lòng người bất ổn, lại để cho những người này thừa nhận ân tình của hắn, cũng có thể làm cho bọn hắn càng thề chết phục vụ.

“Sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, các ngươi và tộc quần phía sau đều có thể thu được vô số chỗ tốt.”

“Nếu như không phải thấy các ngươi ngày thường làm việc chắc chắn, ta cũng sẽ không giao cơ hội này cho các ngươi, phải biết rằng có không ít tộc quần nhìn chằm chằm vào những chỗ tốt này.

“Nhiệm vụ lần này không cho phép xảy ra bất kỳ sơ suất nào.”

Linh Hoàng ở bên ngoài xưa nay đều là hình tượng nữ hoàng nghiêm mặt lạnh lùng.

Sau khi nói xong mọi việc, nàng để cho những thủ hạ này lui xuống, mà bản thân thì lại trở về bên cạnh Cố Trường Ca, cung kính hỏi:

“Công tử, còn việc gì cần phân phó sao?”

Cố Trường Ca hơi gật đầu, khóe miệng nhếch lên ý cười thưởng thức: “Làm không tệ.”

Linh Hoàng nhận được lời khen ngợi của hắn trên mặt nở nụ cười không che giấu nổi.

Hoàn Nhan Tu cùng một đám lão tổ thấy Linh Hoàng là hậu bối trước kia không được bọn hắn để vào mắt, bây giờ lại được Cố trường Ca coi trọng như vậy, cả đám đều có chút hâm mộ.

Tuy nhiên bọn hắn không ở lại quá lâu, tất cả mang theo đám người Trọc U lui xuống. Lần này công chiếm Tiên Linh văn minh bọn hắn cũng có một vài mưu đồ và tính toán.

Nếu địa vụ của đám người Trọc U ở Tiên Linh văn minh không tầm thường, vậy trước tiên có thể từ trong miệng bọn hắn hỏi thăm một số tin tức cần thiết.

Đám người Hoàn Nhan Tu không trông cậy vào việc thật sự nghe được bí ẩn gì đó từ trong miệng đám người Trọc U.

Chuyện liên quan đến nội tình và những bí ẩn thuộc về văn minh đều được bảo vệ nghiêm ngặt, căn bản không có cách nào dễ dàng đề cập để nói ra. Cho dù bọn hắn ra tay dò xét tinh thần lẫn thức hải của đám người Trọc U thì cũng hoàn toàn vô dụng thôi.

Mà bên kia, bên trong Tụ Hiền sơn trang, một chiếc thuyền ngọc lục phá không giáng lâm dẫn theo Chử Luyện cùng với cung phụng còn lại được phân phó đi tới nơi ước định trước đó, cùng những người trẻ tuổi khác mang theo nhiệm vụ hội tụ.

Kể cả khi trong lòng Chử Luyện có tìm mọi cách không muốn, thì hiện giờ cũng chỉ có thể kiên trì cùng nhau tiến lên.

“Nhiệm vụ lần này, thập tử vô sinh, tất cả lấy việc bảo vệ tính mạng làm chủ…”

Mấy ngày nay Chử Luyện đều suy nghĩ làm sao để sống sót, lúc khí linh của Hồng Nguyện Chi Cầu đề cập tới đây là một hồi thí luyện đối với hắn, hắn hoàn toàn chỉ tỏ thái độ cười nhạt.

Theo Chử Luyện thấy thì có Hồng Nguyện Chi Cầu nhận hắn làm chủ, thế nên hắn căn bản không cần loại mài giũa vô vị đó.

Thiên kiêu chi tử mới cần cẩn thận dè dặt, hắn có Hồng Nguyện Chi Cầu con đường trong tương lai tất nhiên vô cùng bằng phẳng, sẽ không có trắc trở và quá nhiều nguy hiểm.

Tu sĩ khác cần phải trải qua rất nhiều chém giết mài giũa mới có thể trưởng thành, nhưng mà hắn lại không cần những thứ kia. Loại mài giũa vô nghĩa đó đối với hắn mà nói, căn bản vô dụng mà thôi…

Khí linh của Hồng Nguyện Chi Cầu đối với thái độ của Chử Luyện không hề nói thêm lời nào nữa.

Hết chương 2546.
Bạn cần đăng nhập để bình luận