Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2585: Thập Hoang Chi Thư

Chương 2585: Thập Hoang Chi Thư

Đúng lúc đó, tại Cổ Phong cổ thành, trong một quán trọ cực kỳ hoành tráng.

“Dựa theo rất nhiều manh mối thu được để suy đoán, hẳn là vào thời điểm này…”

“Trong cuộc đời của Bình Thiên nữ đế, thì khúc ghềnh nhất cũng chính là bước ngoặt trọng nhất nhất.”

Một nam tử trẻ tuổi mặc trường bào màu lam, ánh mắt lóe sáng, đang lẩm bẩm gì đó.

Hắn không tính là rất tuấn mỹ, khuôn mặt ánh lên màu đồng cổ, hai hàng lông mày nghiêng dài, mang lại cho người khác một loại anh khí cực kỳ bất phàm.

Mà trong lúc hắn nói chuyện, một quyển thư tịch cổ xưa chứa đựng sương mù hỗn độn đang lóe ra ánh sáng lấp lánh trong lòng bàn tay hắn.

Trong lòng bàn tay khác của nam tử trẻ tuổi này lại lóe lên, một sợi tóc hơi thô ráp xuất hiện.

“Đây là tóc của chưởng quầy trong quán này, vừa nãy ta thừa dịp hắn không để ý liền dứt một sợi, hắn quanh năm sống ở Cổ Phong cổ thành, nhất định đã từng tận mắt nhìn thấy Bình Thiên nữ đế.”

Trong mắt nam tử trẻ tuổi kia lộ ra vài phần hy vọng, trong lúc nói chuyện đã nhanh tay đặt sợi tóc kia lên quyển thư tịch cổ xưa này.

Quyển thư tịch này bị hỗn độn khí mênh mông lượn lờ, tràn ngập khí tức cổ xưa bát ngát. Từng luồng ánh sáng chìm nổi trong đó, dường như ẩn chứa tất cả bí mật trên thế gian.

Trong giây phút sợi tóc có chút thô ráp rơi lên lên, quyển thư tịch cổ xưa kia nhất thời phun ra hào quang càng thêm bắt mắt.

Nam tử trẻ tuổi nhìn chằm chằm vào tất cả, ánh mắt hắn lộ ra một tia hy vọng, khó nén sự chờ mong trong lòng.

“Có thể nói giai đoạn này là một bước ngoặt quan trọng nhất đối với Bình Thiên nữ đế, nói vậy nghĩa là có rất nhiều sinh linh từng tiếp xúc hoặc là chứng kiến những chuyện này ở trong Cổ Phong cổ thành.”

“Thập Hoang Chi Thư đừng để ta thất vọng đấy.” Hắn lẩm bẩm trong lòng, nét mặt tràn đầy chờ mong.

Nam tử trẻ tuổi tên là Vương Hạc, vốn là một tán tu, giống như rất nhiều tu hành giả trẻ tuổi đồng trang lứa khác của Tiên Linh văn minh, thiên phú bình thường, bối cảnh không có gì lạ.

Tùy tiện ném vào trong một tòa cổ thành chắc chắn cũng sẽ không có bất kỳ tu sĩ và sinh linh nào chú ý cả.

Nếu như không có gì bất ngờ, thì tu hành giả trẻ tuổi như hắn, cả đời này sẽ dừng lại ở trước ngưỡng cửa tiên đạo, cả đời để lại tiếc nuối hóa thành trần sĩ.

Có điều Vương Hạc lại không giống với những tu hành giả trẻ tuổi bình thường không có gì lạ khác.

Hắn có đủ may mắn, rất nhiều năm trước về trước trong một đêm tối gió thổi, hắn nhặt được quyển thư tịch cổ xưa thần bí trước mắt này.

Thập Hoang Chi Thư chính là tên của quyển thư tịch cổ xưa này.

Ngay từ đầu Vương Hạc còn chưa biết tác dụng của quyển thư tịch cổ xưa thần bí kia, cũng không hề biết tên của nó.

Lúc hắn mới bắt đầu nhặt được quyển thư tịch cổ này, nó chỉ là một quyển thư tịch cực kỳ đơn bạc, không có bất kỳ ánh hào quang nào, cũng không hề có chữ viết nào, không biết do chất liệu gì tạo thành.

Nhưng kết cấu của quyển Thập Hoang Chi Thư đó cực kỳ cứng cáp nhẹ nhàng, bất kể Vương Hạc thông qua biện pháp gì, từ hỏa thiêu, đao rạch, kiếm chém xé rách này nọ thì đều không thể hủy diệt được nó, cho dù là lưu lại một dấu vết trên mặt thư tịch cũng không thể.

Tuy rằng Vương Hạc không hiểu, nhưng cũng đoán được quyển thư tịch cổ xưa kia không hề đơn giản.

Cho nên hắn liền coi nó thành vật hộ thân, đặt ở vị trí ngực cách vạt áo, nghĩ rằng nhỡ đâu vào thời điểm mấu chốt, nó có thể bảo vệ được tính mạng của mình.

Về sau khi Vương Hạc sắp quên mình còn có quyển thư tịch cổ xưa thần bí kia, thì trong một lần giao thủ với kẻ thù, hắp cướp được một gốc linh dược trân quý, lúc Vương Hạc đặt gốc linh dược trân quý kia vào sát người xong mới đột nhiên phát hiện ra dị tượng.

Gốc linh dược trân quý kia, trong nháy mắt khi tiếp xúc với quyển cổ thư thần bí này nhất thời bộc phát ra một lượng lớn sương mù, đồng thời phun ra đủ loại hào quang huyền diệu phi phàm.

Trên trang sách trống rỗng bắt đầu diễn hóa ra các loại cảnh tượng, cuối cùng dần dần biến thành quyển thư tịch nhỏ gọn ghi lại cuộc đời của linh dược quý hiếm kia.

Cũng chính vì nguyên nhân này, mà Vương Hạc mới phát hiện ra chức năng đặc thù của quyển thư tịch cổ xưa thần bí, biết được tên của nó là Thập Hoang Chi Thư, hơn nữa còn đến từ một nền văn minh thần bí mà hắn tạm thời không thể biết được, là chí bảo vô thượng mà nền văn minh thần bí kia đúc ra vào thời điểm hủy diệt.

Về phần tại sao lại gọi bằng cái tên này, thì Vương Hạc nghĩ mãi cũng không giải thích được.

Chỉ biết rằng hắn có thể đặt vô số vật chất có dính khí tức đặc thù, hoặc là vật chất có được sinh mệnh đặc biệt lên trên Thập Hoang Chi Thư.

Kế đó Thập Hoang Chi Thư sẽ tự động tiến hóa thành một quyển thư tịch kỳ lạ ghi lại tất cả trải nghiệm trong cuộc đời của vật phẩm đó. Trải nghiệm này bao gồm tất cả các thời kỳ kể từ khi vật phẩm đó được sinh ra cho đến khi bị hủy diệt.

Hết chương 2585.
Bạn cần đăng nhập để bình luận