Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 755: Theo sau

Chương 755: Theo sau

"Hạo ca ca, ngươi sao thế?"

Rất nhanh giọng nói của Đường Uyển khiến hắn lấy lại tinh thần, hắn nhìn Đường Uyển, nhất thời cũng không biết phải nói gì.

"Vậy thì Hạo ca ca, bản thân ngươi suy nghĩ kỹ đi, ta đi trước đây.”

Thấy thế, Đường Uyển thở dài một tiếng, cũng biết làm sao, quyết định phải xem ở Sở Hạo, nàng rất khó lựa chọn giúp hắn.

Sau đó, Đường Uyển trực tiếp cáo từ rời đi, nhưng lần này nàng không giống trước đó, cần dùng pháp khí không gian rời khỏi đây, mà từ cửa lớn của hoàng cung, trực tiếp rời đi.

Cảnh tượng này, làm cho Sở Hạo nhướng mày, có chút nghi ngờ.

Hắn hiểu rất rõ tính cách của Đường Uyển, đối xử với mọi người đều rất cẩn thận.

Trước đó nàng cũng cẩn thận từng li từng tí, dù là lúc đến, hay là lúc đi thì đều không qua pháp khí không gian, sẽ không đi cửa lớn của hoàng cung, chính là lo người của Cố Trường Ca sẽ chú ý tới.

Nàng không thể nào bởi vì chủ quan mà không chú ý đến chuyện này, chuyện này chỉ có thể nói Đường Uyển cảm thấy không cần che giấu, có thể thản nhiên tới gặp hắn.

"Đến cùng đã chuyện gì xảy ra?"

"Hôm nay, Uyển nhi thần thần bí bí, dáng vẻ có nỗi khổ tâm, nhưng lại không chịu nói cho ta.”

Trong lòng Sở Hạo sinh ra một loại cảm giác không ổn, nghĩ như vậy.

Ngay sau đó, hắn bỗng hạ quyết tâm, dựa vào tu vi Chuẩn Chí Tôn Cảnh của hắn, âm thầm theo dõi Đường Uyển, chắc hắn nàng sẽ không phát hiện.

Nếu như là lúc trước, dựa vào tính cách của Sở Hạo thì hắn sẽ không làm loại chuyện âm thầm theo dõi này.

Nhưng biểu hiện hôm nay của Đường Uyển thật làm cho hắn nghi ngờ, bất an, rõ ràng nàng có chuyện dấu hắn, không chịu nói cho hắn biết.

"Xin lỗi Uyển nhi, ta làm như vậy cũng vì tốt cho ngươi."

Ông!

Nghĩ như vậy, thần sắc Sở Hạo đã khôi phục lại bình tĩnh, bước một bước, thân ảnh trực tiếp biến mất trong hư không, theo sát Đường Uyển phía trước.

Nhưng để cho Sở Hạo hơi yên tâm là, sau khi Đường Uyển rời khỏi hoàng cung thì cũng không đi nơi khác, mà quay trở về thương lâu, chính là sản nghiệp của Vạn Đạo Thương Minh.

"Chẳng lẽ là mình nghĩ sai rồi?"

Sở Hạo thở phào một cái, đang định rời đi, nhưng rất nhanh thần sắc của hắn trở nên ngưng trọng, thân ảnh ẩn nấp trong hư không, suýt chút nữa lộ ra.

Bởi vì thần niệm của hắn đảo qua, phát hiện Đường Uyển rời khỏi từ cửa sau của thương lâu, đi về phía khác, cung điện lầu các ở nơi đó, có vẻ vô cùng nguy nga cao lớn.

Chính là chỗ ở của một đám thiên kiêu Chân Tiên thư viện.

Trước khi bọn hắn đến đây, Chu Tước quốc chủ vì không muốn đắc tội bọn hắn nên đã cố ý an bài chỗ ở cho bọn hắn.

"Uyển nhi vội vàng đi ra? Sắc mắt cũng rất khó coi?”

“Là sao đây? Vì sao nàng lại tới chỗ như thế?"

Bình thường Sở Hạo tuyệt đối sẽ không đi vào chỗ này.

Bởi vì hắn không quen nhìn vẻ mặt cao cao tại thượng của đám tuổi trẻ thiên kiêu này.

Nhưng bây giờ, hắn không thể không bước vào một nơi như vậy.

Dựa vào tu vi Chuẩn Chí Tôn của hắn, Sở Hạo không tin chỗ này có người có thể phát hiện tung tích của hắn.

“Sao lại như vậy chứ?”

“Sao Uyển nhi lại tới đây gặp Cố Trường Ca?”

Nhưng rất nhanh, thần thức của Sở Hạo theo sát Đường Uyển, phát hiện bên trong lầu các xuất hiện thân ảnh làm cho hắn vô cùng thống hận kia.

Hắn không khỏi ngơ ngác, thần sắc biến đổi, khó có thể tin.

Sau khi rời đi, Đường Uyển lại đến đây gặp Cố Trường Ca?

Trong lòng Sở Hạo nảy sinh một nỗi tức giận không tên, vô ý thức muốn hiện thân, đến quát hỏi.

Nhưng lý trí nói cho hắn biết.

Bây giờ chưa phải lúc hành động, từ thần sắc khó coi vừa nãy của Đường Uyển, chắc là nàng không biết làm sao nên mới tới đây.

"Đáng ghét, chắc chắn là gia tộc sau lưng Uyển Nhi chèn ép nàng, để cho nàng đến đây gặp Cố Trường Ca.”

"Thương nhân trục lợi, sau lưng Cố Trường Ca có năng lực và thế lực khó có thể tưởng tượng, chắc chắn bây giờ Đường gia sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế.”

Sắc mặt Sở Hạo nhanh chóng thay đổi, lập tức nghĩ thông suốt điểm ấy, gắt gao kiềm chế lửa giận của mình.

Hắn ngược lại muốn nhìn thử, việc Đường Uyển giấu diếm rốt cuộc là cái gì.

Lầu Vân Ý, nơi sâu phía đông Chu Tước hoàng đô, chính là Đình lâu mà Vạn Đạo thương minh xây dựng.

Ngày thường dùng để chiêu đãi khách quý, lầu cao ba mươi ba tầng, lúc bình thường không mở cửa cho người ngoài.

Vàng son lộng lẫy, tráng lệ.

Tầng cao nhất, lúc sắc mặt Đường Uyển phức tạp chạy tới, Cố Trường Ca đang đưa lưng về phía nàng, đang viết cái gì đó, giống như không hề chú ý đến nàng.

Ngược lại là nữ tử bạch y bên cạnh Cố Trường Ca làm cho Đường Uyển chú ý.

Lúc trước nếu như không phải vì nàng, thì sao sẽ gây ra xung đột giữa Cố Trường Ca và Sở Hạo chứ.

Dáng vẻ này, dung mạo này, đúng là hại nước hại dân.

Đường Uyển cũng không biết Cố Trường Ca tìm bản thân có chuyện gì, cho nên cũng không có mở miệng.

Ngay trước mặt nữ tử bạch y này, bảo nàng gọi Cố Trường Ca là chủ nhân, nàng thật sự nói không nên lời.

"Trước mặt người khác không cần xưng hô như vậy với ta.”

"Nhưng ta còn tưởng rằng ngươi sẽ trực tiếp trở về Đường gia, chọn không lộ diện.”

"Xem ra ngươi rất để tâm với Sở Hạo.”

"Yên tâm, ta nói lời thì sẽ giữ lấy lời, chỉ cần Sở Hạo đừng đến trêu chọc ta, ta sẽ không thèm để ý đến hắn, bằng không ngươi hẳn là biết, ta giẫm chết hắn cũng chỉ như giẫm lũ sâu kiến mà thôi.”

Lúc này, Cố Trường Ca cuối cùng mở miệng, nhưng vẫn không hề quay đầu lại, đang viết cái gì đó, trong lời nói lộ vẻ hời hợt.

Không thèm để Sở Hạo ở trong lòng.

Đường Uyển nghe vậy trầm mặc không nói, đứng ở nơi đó, cũng không biết phải nói như thế nào.

Cố Trường Ca không bảo nàng trực tiếp gọi chủ nhân, việc này khiến nàng thở phào một cái, xưng hô như vậy thật là khó chịu, cực kì sỉ nhục.

Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng nói rất đúng, nếu như nàng không phải để ý Sở Hạo thì cần gì phải chạy tới nhắc nhở hắn.

Nhưng bây giờ Sở Hạo còn đang do dự, chưa đưa ra quyết định.

"Lời này của Cố Trường Ca là có ý gì?”

"Hắn lấy đâu ra tự tin mà có thể tùy ý giẫm chết ta chứ?”

Sở Hạo núp trong bóng tối, đương nhiên cũng nghe thấy những lời này, trong lòng không khỏi tức giận, tự phụ ngông nghênh như hắn, từ khi nào bị người như thế khinh thường chứ?

Hết lần này tới lần khác, Đường Uyển lại không hề giải thích cho hắn.

Nhưng từ nơi này, hắn cũng biết vì sao trước đó Đường Uyển muốn khuyên hắn nhẫn nhịn một chút, mặc dù Đường Uyển xuất phát từ ý tốt, nhưng vẫn làm cho trong lòng Sở Hạo rất không thoải mái.

···

Vì sao nàng nhất định cảm thấy, bản thân không đấu lại Cố Trường Ca?

Vì sao bản thân nhất định phải nhẫn nhịn chứ?

"Xem ra quả nhiên Uyển nhi bị gia tộc sau lưng nàng chèn ép vô cùng kinh khủng, cũng không biết bên trong chuyện này thì Cố Trường Ca đóng nhân vật gì.”

Rất nhanh, Sở Hạo đè nén sự tức giận, không định đánh rắn động cỏ, sau khi biết nỗi khổ tâm của Đường Uyển.

Hắn cũng yên tâm hơn rất nhiều, trước đó chút lo lắng bất an Đường Uyển sẽ phản bội hắn, cũng triệt để xóa đi.

Hết chương 755.
Bạn cần đăng nhập để bình luận