Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 549: Tạo áp lực

Chương 549: Tạo áp lực

"Tất cả đại thần sơn hãm hại ta, các ngươi vậy mà cũng tin, bây giờ coi như hư ảnh tổ sư Tiên Luân không xuất hiện, có Tiên Luân Ấn trấn áp hết thảy, còn cần gì để ý đến tất cả Đại Thần Sơn, cấm khu kia?"

Một màn này, khiến sắc mặt vốn không phải rất tốt của Khương Dương, càng là khó coi tới cực điểm.

Thật sự là nhà dột còn gặp mưa.

Bây giờ ngay cả Tiên Luân thánh địa cũng đang phản hắn.

Toàn bộ vận thế của Tiên Luân thánh địa, dần dần phát sinh chuyển biến, không còn ở trên người hắn.

Khương Dương thậm chí cảm giác được từ nơi sâu xa, giống như là có một bàn tay lớn vô hình đang đem vận khí của hắn cướp đoạt đi.

Điều này khiến hắn cảm thấy bất an.

Loại cảm giác này, còn là lần đầu tiên nồng đậm như vậy, trước kia cũng không có trải qua qua.

Nhưng mà, tâm trí Khương Dương cường đại nhường nào, hắn vẫn ép buộc bản thân tỉnh táo lại được.

"Đến cùng là ai đang tính kế ta? nữ tử thần bí ngày đó, đến cùng có lai lịch gì? Nàng vì sao biết thân phận của ta?"

Trong lòng của hắn rất âm trầm.

"Nhiều lời vô nghĩa, lúc này còn muốn để chúng ta chịu liên lụy? Thay ngươi gánh chịu việc này sao?"

Mà nghe thấy lời này của Khương Dương, trưởng lão khác bên trong đại điện, đều nháo nhào lên, có vẻ càng phẫn nộ.

Còn kém không có chỉ vào Khương Dương chửi ầm lên là vô sỉ, không biết xấu hổ.

Tiên Luân thánh địa có ý tốt muốn bồi dưỡng hắn, hắn không chỉ để Tiên Luân thánh địa thu dọn họa loạn, lúc này còn tỏ ra như việc đó là đương nhiên, chuẩn bị để cho tất cả mọi người gánh chịu cùng hắn?

Đây là cái gì? Nuôi ong tay áo cũng không đến mức như vậy.

Khương Dương nghe vậy, chân mày nhíu chặt hơn, quát khẽ nói, " ngậm miệng hết cho ta, đúng là một đám ngu xuẩn, không biết đúng sai."

Tổ sư của Tiên Luân thánh địa, có nguồn gốc với hắn, năm đó được hắn tiện tay điểm hóa, từ đó mới xây dựng nên tông môn này.

Nếu như không có hắn, ở đâu ra Tiên Luân thánh địa?

Bọn ngu xuẩn này, bây giờ lại còn trách cứ lại hắn?

"Cuồng vọng!"

"Muốn chết!"

Khương Dương không nói lời nào còn tốt, vừa nói lập tức khiến đám người càng tức giận, sắc mặt biến thành màu xanh xám, không nghĩ tới hắn lại còn có dũng khí cuồng vọng như vậy.

Lúc trước Khương Dương đắc tội vị thượng tiên thần bí kia, đã khiến không ít người phẫn nộ, nhưng ngại thân phận của Yêu Yêu, không dám quá trách cứ Khương Dương.

Hiện nay hắn còn muốn Tiên Luân thánh địa chịu đại họa cùng hắn!

"Lúc này không cần nói nhiều, người đâu, mau tới bắt Khương Dương lại cho ta, áp giải hắn ra sơn môn, giao cho đám người bên ngoài."

"Hôm nay đuổi Khương Dương ra khỏi sơn môn, việc hắn làm, sẽ không dính dáng chút quan hệ gì với Tiên Luân thánh địa."

Lúc này, Tiên Luân Thánh Chủ sắc mặt đã khó coi tới cực điểm, vung tay lên, trực tiếp cường ngạnh nói, muốn đem Khương Dương bắt lại.

Hắn dứt lời, bên trong đại điện lập tức vọt tới mấy vị trưởng lão khí tức cường hoành, cùng nhau vây chặt Khương Dương.

"Dừng tay "

Thấy vậy biểu tình Triệu dị khẽ biến, muốn xuất thủ ngăn cản, nhưng một vị Chí Thánh lão tổ hừ lạnh một tiếng, bàn tay lớn nhô ra, đánh về phía nàng, muốn xử lý phản đồ.

Gần đây vị thượng tiên thần bí kia, hư hư thực thực đã bỏ mình ở Vũ Hóa Thiên Trì, dẫn đến cục diện Thiên Vực biến đổi.

Không ít thế lực cùng tu sĩ, cũng bị ảnh hưởng, ngo ngoe muốn động.

Đứng mũi chịu sào dĩ nhiên chính là Tiên Luân thánh địa.

Hiện nay các thế lực ngoại giới tạo ra hắc ám náo động, đều là bởi vì Tiên Luân thánh địa.

Giao ra Khương Dương nếu như có thể lắng xuống lửa giận của ngoại giới, bọn hắn ngược lại có thể thở phào một hơi.

"Trục xuất ta?"

Trong mắt Khương Dương lóe lên hàn ý, hắn không nghĩ tới Tiên Luân thánh địa thực có can đảm này?

Mà lời này của Tiên Luân Thánh Chủ lại ẩn chứa pháp lực cực lớn, trong nháy mắt từ trong đại điện truyền ra ngoài, quanh quẩn phía ngoài vòm trời.

Tất cả mọi người nghe được câu này, vẻ mặt đều khác nhau, chấn kinh, không hiểu, giật mình.

Khương Dương bị trục xuất khỏi Tiên Luân thánh địa?

Xem ra Tiên Luân thánh địa là muốn tiến hành thỏa hiệp?

Khoảng thời gian này, hắc ám náo động bộc phát, Tiên Luân thánh địa trở thành nơi bị các thế lực lớn ở Thiên Vực nhìn chăm chú.

"Xem ra Tiên Luân thánh địa vẫn rất thông minh, biết lúc này nên làm như thế nào."

Ngoài sơn môn của Tiên Luân thánh địa, một vị chủ Thần sơn dáng người khôi ngô, đầu có hai sừng, không khỏi cười lạnh nói, trên người có uy áp cường đại của cường giả Chí Thánh cảnh.

"Giao ra tên đệ tử kia, bằng không hôm nay Tiên Luân thánh địa sẽ bị táng diệt tại nơi này!"

Vị Thần Sơn chi chủ này mở miệng, đứng ở chân trời, tiếng như kinh lôi cuồn cuộn, nổ vang khiến cho vô số người sợ run rẩy.

Hướng khác, cũng có những người làm chủ cấm khu, Thần Sơn lần lượt hiện thân, khí tức sôi trào mãnh liệt, khí huyết kinh người, muốn vây công Tiên Luân thánh địa.

Trận hắc ám náo động này, quét qua toàn bộ Thiên Vực, hôm nay ánh mắt mọi người đều hội tụ đến nơi đây.

Tiên Luân Thánh Chủ nói câu này, sao lại không phải đang cho thấy thái độ của hắn?

"Khương Dương bị trục xuất khỏi Tiên Luân thánh địa?"

Thần sắc Nguyệt Minh Không thâm thúy bình tĩnh, thân ảnh của nàng xuất hiện trên một đỉnh núi, đứng ở nơi rất xa, nhưng mọi việc phát sinh bên ngoài Tiên Luân thánh địa, đều có thể thấy rõ.

Ở sau lưng nàng, một đám sinh linh khí tức khủng bố đang quỳ.

Nếu như cường giả khác của Thiên Vực ở đây, nhất định sẽ khiếp sợ trừng to mắt.

Đám sinh linh này, tất cả đều là tồn tại bên trong Đại Thần Sơn và những cấm khu.

Bây giờ vậy mà đều quỳ trước mặt một nữ tử?

Điều này thật quá chấn động.

Hết chương 549.
Bạn cần đăng nhập để bình luận