Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1386: Không biết là bất hạnh hay bi ai

Chương 1386: Không biết là bất hạnh hay bi ai

“Đây chính là Vãng Sinh địa, chỗ sâu trong Thiên Lộc thành, nhìn như vậy chắc là đã bị người khác dùng thần thông dời đi nơi khác từ lâu.”

Ở chỗ sâu trong Thiên Lộc thành, đó là một mảnh không gian ẩn tàng rất sâu, thân ảnh của hai người là Cố Trường Ca và Thiên Lộc Huyền Nữ xuất hiện ở đây.

Nhưng mà bây giờ, nơi đây hoàn toàn khác biệt so với thời điểm mà Thiên Lộc Huyền Nữ đến đây lần trước.

Sắc trời vẫn lờ mờ như cũ, không nhìn thấy bao nhiêu ánh sáng, sương mù lơ lửng bên trên bầu trời lúc sáng lúc tối.

Phòng tầm mắt nhìn xuống bên dưới thì cũng chỉ thấy được một cái hố to không thấy đáy, lan tràn không biết là đến bao xa.

So với phạm vi của các ngôi sao thì lớn hơn rất nhiều, ở một số khu vực thậm chí còn có thể nhìn thấy xác của những ngôi sao đập ra hố sâu rất lớn.

Nếu nàng cảm giác khí tức của quy tắc thiên địa ở nơi này vẫn như trước đây thì sẽ hoài nghi trong lòng rằng liệu mình có đến nhầm địa phương hay không.

Sau khi Thiên Lộc thành bị công phá, đại quân đóng quân chiếm cứ khắp nơi. Cường giả của Bát Hoang thập vực trốn được đến đâu thì trốn.

Sau khi chỉnh đốn một thời gian ngắn, Thiên Lộc thành xem như chiếm cứ vị trí đệ nhất thành trong Bát Hoang thập vực. Các tộc và các đạo thống dựa theo chiến công phân chia địa bàn của riêng mình, bây giờ đã khôi phục trật tự.

Bây giờ các thế lực đạo thống cũng đang thương lượng nên tiến hành bước chinh chiến kế tiếp như thế nào.

Thiên Lộc thành bị phá đồng nghĩa với việc cửa thành của Bát Hoang thập vực được mở rộng.

Vì thế các đại giáo cũ xưa không được tính là đạo thống trước đây từng lên kế hoạch phái binh riêng lẻ tiến đến công phạt các tộc ở Bát Hoang thập vực, bây giờ đã không giống nữa, tất cả các thế lực đều liên hợp lại cùng nhau công thành.

Đối với các thế lực đạo thống của thượng giới mà nói, tộc đàn trong Bát Hoang thập vực vốn không cần để tâm, chỉ cần điều động đại quân là có thể nhanh chóng đánh tan rồi.

Nhưng mà Cố Trường Ca cảm thấy có chút hứng thú với Vãng Sinh địa ở chỗ sâu trong Thiên Lộc thành, thế nên mới để cho Thiên Lộc Huyền Nữ đưa mình đi đến nơi này.

Đáng tiếc là hết thảy ở đây khiến hắn hơi thất vọng.

“Tới chậm một bước rồi.”

“Xem ra bên trong Vãng Sinh địa ở Thiên Lộc thành thực sự ẩn giấu cái gì đó, vậy mà ta có thể cảm nhận được khí tức Luân Hồi ở đây…”

Cố Trường Ca vô cùng hứng thú đảo mắt nhìn về nơi xa, sau đó dưới chân hiện lên cầu vồng, đi về phía chỗ sâu.

Nơi đây mênh mông vô tận, giống như một mảnh vũ trụ khác.

Tuy nhiên điều khiến Cố Trường Ca cảm thấy có chút bất ngờ là ở đây có rất nhiều tử khí xuất hiện. Từng tia tử khí lượn lờ trong hư không khiến cho tổng thể lộ ra sự khô kiệt.

Thậm chí ở vài chỗ còn có dấu tích chiến đấu nhưng mà rất cổ xưa, giống như là tồn tại từ thời kỳ cổ lão vậy.

Trừ cái đó ra thì ở đây còn rất nhiều bia cổ bể nát tan tành, màu đen chìm vào trong đất, không thai nghén được một chút sinh cơ nào.

Ở giữa mảnh đất có hơi bể nát còn có thể nhìn thấy dòng sông máu chảy xuôi.

“Trước đây sau khi Bát Hoang thập vực tách khỏi thượng giới, bộ phận khí vận của thượng giới đã bị trộm đi, dẫn đến những kỷ nguyên gần đây quy tắc của thượng giới bị khuyết thiếu, đại đạo không thể hoàn thành, vì thế từ trước tới giờ chưa từng có tiên sinh ra.”

“Ở đây lại có quy tắc chi lực của thượng giới lưu lại, có lẽ khí vận mà trước đây bị trộm đi có liên quan đến nơi này.”

Cố Trường Ca đi về phía trước, tại nơi tận cùng nhìn thấy một mảnh vương dương màu đen.

Nhưng mà mảnh vương dương này dường như đã bị người khác dời đi một lần, có vẻ hơi khô kiệt, một chút điểm sáng rủ xuống tựa như sinh linh chi quang.

Tất nhiên là rất thưa thớt, so với toàn bộ vãng sinh mênh mông vô tận mà nói thì càng không có ý nghĩa gì.

Trong mắt của Cố Trường Ca, vào lúc Chí cường giả ở trong Thiên Lộc thành rút lui, bọn hắn đã cùng nhau dùng đại pháp lực di dời nơi này.

Có thể nhìn ra, thời điểm bọn hắn đi cực kỳ vội vàng, cho nên có rất nhiều dấu vết còn chưa kịp xoá đi.

Những điểm sáng này tựa như sinh linh chi quang, rõ ràng là ẩn chứa một chút linh tính rất yếu ớt.

Có lẽ chỗ Vãng Sinh địa này thật sự cất giấu thứ có liên quan đến Luân Hồi.

“Những thi thể đã từng chôn ở đây đều không thấy đâu.”

Thiên Lộc Huyền Nữ đi đến từ một hướng khác, bây giờ nỗi lòng của nàng cũng khó mà che giấu sự chấn động.

Nàng đi tìm từng cỗ thi thể của những Chí cường giả đã bỏ mình trong trận đại chiến với thượng giới, sau đó được mai táng ở nơi này. Kết quả là trong quan tài của bọn hắn trống trơn, không hề có bất cứ thi thể nào.

Điều này khiến cho nội tâm của nàng vô cùng chấn động, không nhịn được sinh ra lòng nghi ngờ, không chừng lúc đó chết trận cũng chỉ là thủ đoạn che giấu tai mắt của người khác.

Xem ra nàng đã đánh giá thấp mấy đại tộc đàn này rồi, ngay cả loại chuyện này mà cũng muốn lừa gạt toàn bộ Bát Hoang thập vực.

“Đi thôi, bây giờ có nói những chuyện này thì cũng vô dụng.”

“Xem ra Bát Hoang thập vực còn che giấu sâu hơn những gì ngươi biết.”

Cố Trường Ca lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Thiên Lộc Huyền Nữ gật đầu, ánh mắt phức tạp.

Nếu lần này thượng giới không công thành, có lẽ cả đời nàng cũng sẽ không biết được những chuyện này.

Nói như vậy là may mắn hay là bất hạnh đây?

Ngoài Vãng Sinh địa đã có người đứng đợi từ lâu, có điều cũng không phải ai khác mà là mấy vị lão giả chủ động xin quy hàng thượng giới kia.

Mỗi một người đều có đạo hạnh cực kỳ thâm hậu.

Ít nhất là mạnh hơn nhiều so với những Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc ra khỏi thành làm bộ nghênh chiến.

Tuy nhiên tu vi của bọn hắn đều bị cường giả của các tộc lấy phù văn đặc thù phong ấn lại cho nên cũng không dễ sử dụng.

Nhưng một thân khí huyết chi lực cũng không thể khinh thường, người bình thường không dám đến gần bọn hắn.

Bị xem như tù nhân, xung quanh bọn hắn đều có người trông coi. Có điều là bọn hắn yêu cầu gặp Cố Trường Ca, ngược lại chuyện này không có người nào dám ngăn cản.

Hết chương 1386.
Bạn cần đăng nhập để bình luận