Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2334: Nhân vật trong truyền thuyết trở về

Chương 2334: Nhân vật trong truyền thuyết trở về

Thuở sơ khai, kỳ thực Tiên Vương và Tiên Đế đều là những cách nói chung chung, thời đó chỉ có tu hành đến bước thứ mấy và bước thứ mấy cũng là một khái niệm rất mơ hồ.

"Tam ca, mặc dù từ trước đến nay ngươi vẫn luôn giống như phụ thân, vô cùng sùng bái vị đại nhân kia nhưng ngươi vẫn phải tiếp nhận hiện thực này..."

"Vị đại nhân kia đã không còn là người khi trước chúng ta sùng kính nữa rồi, hắn của hiện tại lạnh lùng đến mức giống như đã trở thành một người khác vậy."

Ngao Linh khẽ nói, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Nàng đã tự mình tham dự Tiên Vương hội ở Nguyệt vương phủ và tận mắt nhìn thấy Cố Trường Ca ở đó, sự lạnh lùng tựa như được khắc vào xương tủy cùng với cái nhìn yên lặng, coi chúng sinh như con kiến hôi đó khiến nàng cảm thấy cực kì xa lạ.

Có lẽ Cố Trường Ca không biết nàng nhưng lúc còn nhỏ, nàng đã từng nghe rất nhiều tin đồn liên quan tới hắn.

Ngay cả phụ thân nàng, một trong số những người mạnh nhất đời này cũng vô cùng sùng bái và tôn kính hắn. Thậm chí còn có tin đồn rằng từ sau khi trải qua đại chiến, chúng sinh của Sơn Hải chân giới đều vô cùng khốn khổ, cơ hội sống sót cũng bằng không, các chân giới còn lại không dám nhân cơ hội để xâm phạm đều là nhờ vào sự tọa trấn của vị đại nhân kia.

"Ta biết suy nghĩ của ngươi nhưng ta càng tin tưởng có lẽ là vì nguyên nhân gì đó nên hắn mới làm như vậy."

Ngao Đằng lắc đầu, hắn biết những lời này của Ngao Linh là có ý gì.

Sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên Ngao Đằng làm là tìm hiểu về thế giới hiện tại, cho nên hắn biết vị đại nhân trong miệng Ngao Linh kia là ai, cũng biết Cấm Kỵ kỷ nguyên đã từng xảy ra chuyện gì. Theo như Ngao Đằng thấy, thật ra Cấm Kỵ kỷ nguyên xuất hiện trước khi lượng kiếp thứ hai phát sinh.

Mà lúc lượng kiếp sắp hạ xuống, vị đại nhân kia lại đột nhiên ra tay tiêu diệt chư thiên, đánh tan kỷ nguyên đó khiến tất cả mọi người đều vẫn lạc và bị mai táng trong bóng tối.

Thế nhưng vì sao đến kiếp này lại có nhiều người tỉnh lại như vậy?

Hơn nữa thời điểm lại quá trùng hợp? Ngao Đằng cảm thấy có lẽ trong chuyện này tồn tại nguyên nhân nào đó mà không ai biết.

"Ta sẽ tìm cơ hội đích thân đi gặp vị đại nhân kia."

"Chúng ta đều không biết hắn thì làm sao có thể thông qua những chuyện này để đưa ra kết luận được, đúng sai ưu khuyết phải do hậu nhân đánh giá chứ không phải do chúng ta đoán bừa."

Ngao Đằng phất tay áo, trên khuôn mặt anh tuấn không giận tự uy hiện lên mấy phần nặng nề.

Nghe vậy, Ngao Linh muốn nói gì đó nhưng lời vừa đến miệng đã dừng lại. Nàng không biết phải phản bác như thế nào, chính nàng cũng cảm thấy có lẽ trong này thật sự tồn tại một bí mật nào đó.

Rất nhiều Tiên Vương trong điện cũng chỉ yên lặng và nghiêm nghị đứng đó. Mấy lời này đều không phải là thứ mà bọn hắn có thể chen vào được. Ngao Đằng hạ lệnh tập hợp rất nhiều lực lượng hiện tại của Hải tộc, dự định tự mình đi đến bên ngoài chiến trường Thương Mang để tìm kiếm.

Là nhi tử ruột của Thủy Tổ Long, Ngao Đằng đã từng thống ngự vô số Long tộc và chiến đấu khắp nơi trong thiên địa, ngay cả cái chết hắn cũng không sợ thì làm sao có thể để ý đến cái gọi là hạo kiếp kia chứ?

Đối với hắn, mặc dù bên ngoài Thương Mang chi hải vô ngần có rất nhiều nguy cơ nhưng Sơn Hải chân giới đã trải qua hai lần lượng kiếp mà vẫn không bị hủy hoại, dẫn đến trình độ của toàn bộ thế giới đều được trải qua một quá trình biến hóa và quá độ.

Trong vô số năm qua, chắc chắn Sơn Hải chân giới đã sinh ra rất nhiều cường giả, nếu xét về lực lượng tổng thể thì bọn hắn cũng không cần sợ lần hạo kiếp này.

Bên kia, ở trong Thương Minh Cảnh, một đám trưởng lão của Vô Quy thành cũng tình cờ gặp được một người.

Đó là một thân ảnh rắn chắc mặc ngân bào và cưỡi bạch mã, hắn đeo trường đao nghiêng nghiêng, cứ như vậy mà bước vào nơi đây. Nhìn từ bề ngoài thì có thể thấy hắn chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi nhưng dường như trong mắt lại có vẻ tang thương vô tận.

"Không ngờ tiểu Sầm Sương đã lớn như vậy rồi..."

"..."

Hắn nhìn Sầm Sương đứng trước mặt đang che miệng, nước mắt cũng sắp trào ra thì không khỏi khẽ mỉm cười, lộ ra vẻ mặt ôn hòa.

Giờ khắc này, những trưởng lão có bối phận cổ lão nhất ở Vô Quy thành cũng đều ngây người tại chỗ, dường như khó có thể tin nổi cảnh tượng trước mắt.

"Dịch thúc... ngài chưa chết sao?"

Giọng nói của Sầm Sương có chút run rẩy, nước mắt trào ra, âm thanh cũng nghẹn ngào. Sau khi Tiên Cung bị táng diệt, rõ ràng nàng đã nhìn thấy đạo thân ảnh trước mắt này như con thiêu thân lao vào trong lửa mà mất mạng dưới một chưởng kia, cơ thể cũng bị chia năm xẻ bảy, hình thần câu diệt nhưng tại sao ở đời này nàng vẫn có thể nhìn thấy hắn?

"Ngài là Dịch thống lĩnh, Dịch đại nhân?"

Một đám trưởng lão nhận ra người này đều rối rít phản ứng lại, lời nói cũng khó nén được khiếp sợ và run rẩy. Người này chính là thủ hạ của phụ thân Sầm Sương khi xưa, cũng chính là Trường Sinh Tinh quân được coi trọng nhất.

Có thể nói hai người kết giao vô cùng hợp ý, tình như thủ túc, vị Dịch thống lĩnh này lại có tu vi cái thế, một mình có thể địch được vô vàn quân địch.

"Không ngờ ta vẫn còn có người quen, chỉ có điều các ngươi đều đã già rồi."

Đạo thân ảnh mặc ngân bào này liếc nhìn những gương mặt quen thuộc trước mắt, sau đó tỏ ý xúc động và hoài niệm.

Hết chương 2334.
Bạn cần đăng nhập để bình luận