Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2241: Thanh Vân Tiên Chu

Chương 2241: Thanh Vân Tiên Chu

"Ngày này cuối cùng cũng đến?"

Vương gia, Tiên Vương thế gia.

Trong mắt Nghịch Trần mơ hồ mang theo vài phần hưng phấn, hắn vẫn luôn chờ đợi thời khắc Sơn Hải chân giới được phục dựng. Nay Cố Trường Ca đã chinh chiến Dị vực, điều đó cũng đồng nghĩa với việc ngày hắn vẫn luôn chờ mong đã đến.

Một khi Sơn Hải chân giới được phục dựng thì Bổn Nguyên chi lực của chân giới này sẽ càng hoàn chỉnh hơn.

Sau này hắn đoạt xá Sơn Hải chân giới cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều công sức để tu chỉnh lại, có thể nhảy thẳng đến trình độ ngang bằng chân linh.

"Vậy thì ta cũng nên bắt đầu hành động..."

Nghịch Trần nhanh chóng bình tĩnh lại, hắn thầm nghĩ, trong khoảng thời gian này bản thân hắn đã hoàn toàn thích ứng với cơ thể của Vương Vô Thương, hơn nữa đã bắt tay bày ra bố cục.

Thông qua phiến tinh không hắn đoạt xá lúc trước, hắn chậm rãi xâm thực hết các tinh vực xung quanh.

Mấy ngày nay, hắn luôn suy tính xem làm cách nào để chuyển phiến tinh không kia đến lãnh thổ của Vương gia.

Dưới sự trợ giúp của những anh linh tàn hồn của các vị tiền bối trên người, hắn đoạt xá chiếm cứ thân thể của một vị Chân Tiên lão tổ thuộc Vương gia, luyện hóa nó thành phân thân để hắn tiện hành động ở bên ngoài.

Dưới âm mưu được lên kế hoạch tỉ mỉ như vậy, có thể nói là không có sơ hở, hai vị Tiên Vương lão tổ của Vương gia cũng không hề phát hiện điều bất thường.

Nghịch Trần có lòng tin bản thân có thể thâu tóm Vương gia trong vòng mười năm, thậm chí còn có thể đoạt xá cả hai vị Tiên Vương lão tổ.

Khi phân thân của hắn di chuyển mảnh tinh không kia đến lãnh địa của Vương gia, đây cũng chính là thời điểm hắn lộ ra khuôn mặt thật của mình.

"Đi về phía đông...”

Trong vũ trụ đổ nát, một bóng người cưỡi trên lưng Chân Khổng lẩm bẩm cái gì đó. Hắn vẫn luôn đi về phía đông, bôn ba không biết bao nhiêu năm, vượt qua không biết bao nhiêu thế giới, vũ trụ.

Đôi mắt hắn vẫn kiên nghị, không bởi vì bao năm bôn ba mà mờ mịt, ngược lại càng thêm củng cố quyết tâm tìm kiếm vị trí của Cửu Thiên.

Người đó chính là Thanh Phong, người đã rời khỏi Phù Diêm Cảnh và bước lên tìm kiếm Cửu Thiên.

Trong quá trình tìm kiếm, hắn đã gặp phải không ít hung hiểm, có những hung thú ẩn sâu trong vũ trụ mang sức mạnh vô cùng đáng sợ, thậm chí có thể so sánh với cả tồn tại nửa bước Tiên Vương.

Nhưng Thanh Phong đã dựa vào bản năng, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu khắc sâu trong xương cốt để đánh chết toàn bộ bọn chúng.

Hơn nữa, hắn còn có một loại trực giác vô cùng mạnh mẽ. Đó là chỉ cần hắn đi theo phương hướng này là có thể tìm được Cửu Thiên. Bỗng nhiên, Thanh Phong nghe được phía trước truyền đến âm thanh chấn động trời đất. Nó giống như âm thanh của một con sông lớn đang chảy xiết rồi vỗ vào một nơi vô hình.

"Chẳng lẽ Cửu Thiên đang ở phía trước?"

Ánh mắt Thanh Phong lộ ra vài phần phấn chấn và mừng rỡ, kiên nghị như hắn cũng khó nén được biểu tình như vậy. Sau khi đi qua nơi này, hắn càng có thể cảm nhận được sự hùng vĩ và sâu sắc của thế giới.

Đại tinh như vân, cổ thụ hoành thiên, phát triển trong vũ trụ, hút lấy tinh khí của thiên địa, mỗi một cành lá đều có thể nâng thế giới.

Tinh hà vô cùng rộng lớn, hỗn độn khí ngập trời lượn lờ, từ phía trước buông xuống!

Ầm ầm!

Những con sóng bắn tung tóe, trong lúc vỗ thì tạo ra gợn sóng đáng sợ giữa vũ trụ.

Mỗi một bọt sóng giống như vô số thế giới nhỏ hội tụ mà thành.

Loại thanh thế khổng lồ này giống như một bầu trời rơi xuống, rơi thẳng vào hắc ám sâu nhất! Thanh Phong tiến lên vài bước, dừng chân trước thác nước tinh hà khổng lồ này.

Dường như toàn bộ vũ trụ đều đã bị ngăn cách.

Từng tinh thần chìm nổi trong ngân hà, bao quanh nhật nguyệt giống như hạt bụi! Một khi loại tinh hà này tràn xuống tinh không, có thể bao phủ vô số tiểu thế giới chỉ trong nháy mắt.

"Liệu đi dọc theo thác nước tinh hà có thể đến được Cửu Thiên hay không?"

Thanh Phong lẩm bẩm, đi tới địa phương rung động lòng người này.

Dọc đường đi, hắn chém giết rất nhiều. Tuy rằng tu vi chưa từng tăng trưởng nửa phần nhưng thực lực lại tăng cường không ít, thế mà ở chỗ này, hắn vẫn cảm nhận được một loại uy áp rất lớn.

Giống như đại đạo ở phía trước đột nhiên nghiền nát đến, làm cho xương và tế bào của hắn phát ra âm thanh run rẩy. Đây mới là con đường đi đến Cửu Thiên mà hắn tin tưởng.

Dựa theo cách nói của lão Thành chủ, trên Cửu Thiên cần phải dùng Thanh Vân Tiên Chu để qua sông. Nhưng vũ trụ mênh mông, hắn đi đâu để tìm Thanh Vân Tiên Chu đây?

"Đạo hữu muốn đi tới sao?"

Bỗng nhiên một âm thanh rất tang thương và cổ lão vang lên, nó xuất hiện đột ngột và rất khó để tìm thấy dấu tích còn sót lại. Nếu là người bình thường nghe thấy âm thanh này, chắc chắn sẽ bị nó làm cho giật mình.

Dù sao ở nơi này cũng không còn nhìn thấy dấu vết của sinh linh nữa.

Cho dù là Chân Tiên cũng không thể xâm nhập vào nơi đây.

Thanh Phong vẫn giữ được bình tĩnh, thậm chí hắn còn không cảm thấy bất ngờ, như thể hắn đã từng tới nơi này vậy…

Hắn nhìn chằm chằm tinh hà ở phía trước, âm thanh vọng ra từ trong đó.

"Vì sao đạo hữu không hiện thân mà lại che giấu thân ảnh?"

Thanh Phong mở miệng hỏi. Ngay sau đó, phía trước lại truyền đến một âm thanh vô cùng dữ dội.

Hết chương 2241.
Bạn cần đăng nhập để bình luận