Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1153: Lá gan của ngươi thật không nhỏ

Chương 1153: Lá gan của ngươi thật không nhỏ

Bất quá lúc này Cố Trường Ca lại không quan tâm đến Cố Tiên Nhi, hắn đang ngồi xổm xuống, lôi kéo Yêu Yêu, tỏ vẻ dịu dàng, hỏi nàng thế nào.

Yêu Yêu rất là vui vẻ, nàng chia sẻ về cuộc sống của mình ở Đào thôn trong thời gian này với Cố Trường Ca.

Nàng thực sự rất thích một cuộc sống hòa bình và yên bình như vầy. Không chỉ có tỷ tỷ Đào Yêu, mà còn có những thôn dân khác đối xử với nàng như người thân

Ở chỗ này, nàng không phải lo lắng điều gì, chỉ là thỉnh thoảng nàng sẽ rất nhớ hắn.

Cố Trường Ca mỉm cười rồi sờ tóc nàng nói: “Ngươi thích nơi này là tốt rồi, sau này sư tôn có thời gian sẽ đến thăm ngươi.”

Hắn nói mình đã mang rất nhiều đồ chơi nhỏ chọn được ở nhân gian đến cho nàng. Lúc trước khi mua cho Cố Thanh Y, hắn nghĩ đến Yêu Yêu nên cũng thuận tay chọn lấy.

Bây giờ có vẻ như Yêu Yêu không có hứng thú với việc tu hành nữa, nhưng

hết lần này tới lần khác nàng đều rất thích những thứ đồ chơi nhỏ này.

Mặc dù nàng là người hiểu chuyện và khôn khéo, nhưng nói đến nàng cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

“Ừm, cảm ơn sư tôn. Yêu Yêu rất thích nơi này, có rất nhiều bạn chơi với ta, những con vật nhỏ cũng rất nghe lời.”

Đôi mắt của Yêu Yêu cong thành hình lưỡi liềm, nàng đang rất vui vẻ. Cuối cùng nàng cũng gặp được sư tôn mà mình rất nhớ mong.

Cố Trường Ca thấy hiện giờ nàng đang có một cuộc sống rất hạnh phúc nên cũng rất yên tâm. Điều này cũng đã bớt đi nhiều phiền phức.

“Tiên Nhi a, thẩm thẩm ta là người từng trải.” Ở một bên khác, một vị đại thẩm kéo Cố Tiên Nhi đến bên cạnh, không ngừng nói chuyện.

Khuôn mặt Cố Tiên Nhi đầy khói, nàng chính là đang vừa xấu hổ vừa giận dữ muốn chết, cảm giác lỗ tai của mình nóng lên. Thế nhưng nàng là biểu muội của Cố Trường Ca mà, bọn hắn đang suy nghĩ cái gì vậy?

Chỉ là mấy vị đại thẩm vẫn không quan tâm tới lời của nàng. Theo các nàng, với tính cách này của Cố Tiên Nhi, ba lần bốn lượt đưa Cố Trường Ca trở lại Đào thôn, nếu như nói không có chút gì, các nàng thật sự không tin.

Mặc kệ Cố Tiên Nhi cố giải thích như thế nào, sắc mặt của tất cả các nàng đều lộ rõ vẻ không tin, việc này làm cho Cố Tiên Nhi rất bất đắc dĩ. Cuối cùng, nàng chỉ có thể đổ hết mọi trách nhiệm tội lỗi lên trên đầu Cố Trường Ca, nàng hung hăng trừng mắt nhìn hắn mấy cái.

Hôm nay ở Đào thôn vô cùng náo nhiệt, Cố Tiên Nhi lại cùng Cố Trường Ca trở về lần nữa, thuận tiện còn mang quà đến cho mọi người, chẳng hạn như thần dược, các loại đan dược đều có thể kéo dài tuổi thọ và tăng cường khí huyết.

Mặc dù ngày thường nàng keo kiệt và tham lam. Nhưng khi đứng trước mặt những hương thân phụ lão của Đào thôn, nàng lại rất hào phóng, suýt chút nữa còn dọn sạch sẽ nhà để tặng cho mọi người.

Cuối cùng, mấy vị sư phụ của Cố Tiên Nhi cũng xuất hiện, bọn hắn kiểm tra xem tình trạng tu vi hiện tại của nàng là như thế nào, vẫn là có chút hài lòng. Mặc dù không thể so sánh được với Cố Trường Ca, nhưng nàng cũng đã vượt xa đám tuổi trẻ chí tôn cùng thế hệ.

Đối với bọn hắn, Cố Trường Ca chính là quái vật, hoàn toàn không thể đánh giá theo lẽ thường, cho dù là hiện tại thì bọn hắn cũng không thể nhìn thấu được tu vi của Cố Trường Ca.

Điều này khiến cho bọn hắn bị chấn động, cảm thấy không thể tin nổi. Lần cuối cùng gặp Cố Trường Ca là hơn một năm trước.

Hơn một năm qua, tu vi của hắn lại tăng lên nhiều như vậy ư?

Chỉ là chuyện này liên quan đến bí mật của Cố Trường Ca, nên mặc dù bọn hắn tò mò nhưng cũng không mạo muội hỏi thăm.

Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca trở về Đào thôn. Tất cả mọi ngươi tự nhiên là chuẩn bị rất nhiều thức ăn cho bọn hắn, đủ loại mỹ thực tinh tế, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn.

Mặc dù những món ăn này còn kém rất xa món ăn trong yến hội của Trường Sinh Cố gia nhưng lại có một hương vị khác.

Trên yến tiệc, tất cả mọi người ăn uống linh đình, rất là náo nhiệt.

Mấy vị đại thẩm đại thúc cũng không thèm để ý đến thân phận của Cố Trường Ca. Bọn hắn rất tự nhiên và thân thiết hỏi thăm hắn về mối quan hệ của hắn và Cố Tiên Nhi.

Đối với chuyện này, Cố Trường Ca tự nhiên là trả lời đến giọt nước cũng không lọt qua được. Ở một bên vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn, Cố Tiên Nhi thở phào nhẹ nhõm, nàng lo lắng từ trong miệng của tên này sẽ nói ra điều gì đó khiến cho nàng cảm thấy xấu hổ và giận dữ.

Nhưng cuối cùng, nàng vẫn không khỏi có chút mất mát, cảm giác những câu trả lời kia của Cố Trường Ca cũng không có ý gì khác.

Yến hội kết thúc, tất cả mọi người đi về nghỉ ngơi, Cố Tiên Nhi cũng trở về căn nhà trước kia của mình, dự định nghỉ ngơi.

Đám người Đào thôn đặc biệt dọn dẹp sạch sẽ một gian phòng cho Cố Trường Ca, nhưng hắn lại không đi nghỉ ngơi, thay vào đó, hắn lại một mình đến cây đào bên ngoài thôn.

Trong tay hắn cầm theo rượu của buổi yến tiệc trước đó, giống như tự mình uống rồi ngồi xuống bên gốc cây đào.

Ánh trăng thanh lãnh, loang lổ những ánh bạc giống như hồ nước bị khuấy động, làm cho người ta cảm thấy tĩnh mịch và trong trẻo.

Cây đào cổ kính mà cao lớn, cành lá rậm rạp. Mỗi chiếc lá đào đều như một tác phẩm nghệ thuật xưa cũ, phía trên chúng đều là các đường vân thần bí.

Dưới ánh trăng nó lại càng mang ý nghĩa thăng trầm dài đằng đẵng, nhưng càng nhiều hơn chính là ánh sáng rực rỡ, thần bí mà chói lọi, theo gió chập chờn.

Cố Trường Ca cũng không mở miệng, hắn chỉ ngồi uống rượu một mình bên cây đào, ánh mắt xa xăm như đang suy nghĩ đến một số chuyện.

Sau đó, một làn sương trắng mênh mông xuất hiện ở đây, trong nháy mắt đã bao phủ hết khu vực gần đó.

“Lá gan của ngươi thật không nhỏ, lại dám làm trò ở ngay trước mắt ta như vậy.”

Một giọng nói nhẹ nhàng êm tai giống như âm thanh của thiên nhiên vang lên, như có như không mang theo tiên ý.

Ngay sau đó, một thân ảnh thon dài đi ra từ trong cây đào, khuôn mặt mờ hồ, lại có một loại khí tức phong hoa tuyệt đại, ánh mắt nàng dịu dàng giống như nước mùa thu.

Nhưng ánh mắt đó lại như có thể nhìn thấy rõ được vũ trụ vĩnh hằng.

Hết chương 1153.
Bạn cần đăng nhập để bình luận