Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2505: Kỳ vật tiên thiên

Chương 2505: Kỳ vật tiên thiên

"Đi nhanh đi."

Tiêu Nhược Âm bình tĩnh mở miệng, nhìn lướt qua thân thể đang bị thương của Cố Tiên Nhi.

"Không đi được..."

Cố Tiên Nhi hơi sửng sốt, sau đó lại lắc đầu, thấp giọng nói.

Lúc này, hiển nhiên nàng cũng không ngờ Tiêu Nhược Âm sẽ xuất hiện cứu mình. Bởi vì mối quan hệ với Cố Trường Ca nên nàng biết Tiêu Nhược Âm.

Chẳng qua hai người không hề giao tiếp với nhau, thậm chí còn chưa bao giờ nói chuyện. Việc nàng xuất hiện vào lúc này thực sự khiến Cố Tiên Nhi kinh hãi.

"Lại có một người không sợ chết? Ha ha, kỳ vật Tiên Thiên bực này thật sự hiếm thấy, thế nhưng ngươi cho rằng có kỳ vật Tiên Thiên thì có thể ngăn cản ta sao?”

"Quả là buồn cười."

Bị Tạo Hóa Tiên Chu ngăn cản, đại thủ của vị Tiên Đế Tiên Linh văn minh không hạ xuống được nữa.

Dù sao đây cũng là kỳ vật Tiên Thiên, có thể không sợ nhân quả cắn trả mà vượt qua dòng sông thời gian, chất liệu kiên cố vững chắc, ngay cả Tiên Đế cũng không cách nào hủy đi.

Tuy nhiên Tiêu Nhược Âm cũng chỉ có tu vi Tiên Vương, cách Cố Tiên Nhi rất xa, hoàn toàn không thể thôi động Tạo Hóa Tiên Chu chống lại một vị Tiên Đế, đây quả là một việc vô ích.

Tiếng cười lạnh vang lên, truyền khắp vũ trụ.

"Nếu đã tới, vậy thì cùng nhau ở lại chỗ này đi."

Đại thủ nhẹ nhàng chấn động, chư thế lập tức tan rã, ầm một tiếng, Tạo Hóa Tiên Chu trực tiếp bị đánh bay, thoát khỏi sự khống chế của Tiêu Nhược Âm và biến mất ở sâu trong vũ trụ.

Sắc mặt nàng trắng bệch, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Nàng vốn nghĩ Tạo Hóa Tiên Chu có thể đi qua hết thảy với tốc độ vượt khỏi dòng thời gian, vì vậy muốn nhân cơ hội để cứu Cố Tiên Nhi.

Cho dù nói như thế nào thì Cố Tiên Nhi vẫn là biểu muội của Cố Trường Ca, thấy nàng gặp nạn, nàng không thể thấy chết mà không cứu.

Chỉ là Tiêu Nhược Âm đã đánh giá thấp thực lực của vị Tiên Đế này, cũng đánh giá quá cao bản thân.

Lúc ở thời kỳ toàn thịnh thì nàng còn có thể chống lại được nhưng hôm nay, mặc dù đã khôi phục trí nhớ nhưng nàng vẫn còn xa mới đến loại trình độ này, Tạo Hóa Tiên Chu bị đánh bay, nàng và Cố Tiên Nhi hoàn toàn lâm vào nguy nan sinh tử. Nhìn một chưởng gần như có thể tuyệt diệt hết thảy sắp rơi xuống, Cố Tiên Nhi có chút áy náy nhìn Tiêu Nhược Âm, sau đó nhẹ nhàng thở dài:

"Chẳng lẽ lần này ta thật sự đoán sai..."

Sắc mặt Tiêu Nhược Âm trắng bệch, vẫn không rõ lời này của nàng có ý gì.

Đột nhiên Đại Hồng Điểu phản ứng lại, trực tiếp vỗ cánh, cao giọng về phía đại vũ trụ đã bị tàn phá và gọi Cố Trường Ca: “Rốt cuộc tên nhà ngươi đang ở nơi nào, có người đang khi dễ Tiên Nhi nhà ngươi..."

"Nếu ngươi không đi ra, Tiên Nhi nàng sẽ mất mạng."

Âm thanh của nó rất lớn, vốn đã trong trẻo nhưng hiện giờ lại tựa như hồng chung đại lữ, vang vọng khắp nơi. Tuy rằng thực lực của Đại Hồng Điểu cũng không quá lớn nhưng giờ khắc này, âm thanh của nó đã truyền khắp phiến vũ trụ bị tàn phá chỉ trong phút chốc, đồng thời cũng quanh quẩn trên các chiến trường còn lại.

"Ngươi đang hét cái gì vậy?"

Cố Tiên Nhi đã bất chấp nguy cơ sinh tử, trên mặt tỏ vẻ xấu hổ, rất muốn che miệng con chim chết tiệt này lại, vào lúc này mà nó còn kêu loạn gì đó.

Cái gì gọi là Tiên Nhi nhà Cố Trường Ca?

Lời vừa rồi của nàng chỉ vì cho rằng Cố Trường Ca vẫn đang ở Đạo Xương chân giới.

Nếu như Cố Trường Ca vẫn còn ở đây, hắn chắc chắn không thể mặc kệ tôn Tiên Đế này đánh chết nàng. Mà Đại Hồng Điểu lại cho rằng nàng cố ý mạo hiểm sinh mệnh để dẫn Cố Trường Ca ra ngoài.

Trong nháy mắt, rất nhiều cường giả của Đạo Xương chân giới đều nghe được cái tên này, toàn thân bọn hắn chấn động, vẻ mặt tràn đầy phấn chấn kích động và hy vọng.

Đại quân Tiên Linh văn minh lại hoàn toàn không hiểu ý tứ của Đại Hồng Điểu.

Các cường giả còn lại nhún vai, cũng không biết con Đại Hồng Điểu này kêu to như vậy vào lúc này thì có ích lợi gì?

Chẳng lẽ nó muốn cầu khẩn nhân vật nào đó che chở cho bọn hắn sao?

Giả thần giả quỷ...

Lông mày của tôn Tiên Đế vừa ra tay cũng nhíu sâu hơn.

Chỉ giết chết một con kiến hôi lại lãng phí nhiều thời gian như vậy, hắn thật sự cảm thấy mất hết thân phận.

Ngay lập tức, chưởng này không lưu tình nữa, khí tức Tiên Đế khủng bố tràn ngập cả vũ trụ, mang theo hào quang rực rỡ vô tận, cường thế ầm ầm hạ xuống, định giết chết hoàn toàn hai người Cố Tiên Nhi và Tiêu Nhược Âm.

Thế nhưng ngay trong nháy mắt này, mảnh vũ trụ đen kịt vốn ở phía sau Cố Tiên Nhi đột nhiên hiện lên ánh sáng rực rỡ, lập tức chiếu sáng cả vũ trụ.

Đạo tắc lạc ấn vốn chỉ mơ hồ đã ngưng tụ thành thực thể

Một nam tử trẻ tuổi mặc bạch y xuất hiện ở nơi đó, thân hình mảnh khảnh, phong thần như ngọc, tuyệt thế xuất trần. Hắn đi ra từ trong bóng tối lại giống như đang đi ra từ sâu trong thời không.

"Ngươi muốn làm nàng bị thương?"

Hắn chỉ bình thản mở miệng, cả vũ trụ và thời không lại giống như bị đóng băng. Tiếp theo, hắn chỉ tay, đại thủ vô biên dày đặc lập tức nổ tung.

Vị Tiên Đế đứng ở nơi xa xôi kia càng tỏ vẻ hoảng sợ, tuyệt vọng và khó có thể tin được, ầm một tiếng, toàn bộ thân thể hắn sụp đổ trong nháy mắt, hóa thành huyết vụ đầy trời, hình thần câu diệt.

Mà trong nháy mắt này, hắn còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ đã tan thành tro bụi.

Các chiến trường vốn đang xảy ra đại chiến thảm thiết cũng bởi vì cảnh tượng này mà trở nên tĩnh mịch.

Hết chương 2505.
Bạn cần đăng nhập để bình luận