Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3880

Chương 3880Chương 3880
Sinh linh này có gương mặt mỹ lệ, sau lưng mọc hai cánh, tựa như tiên hoàng tại thế, sáng chói lọi, vô cùng mạnh mẽ, vượt qua nhân vật cấp Chân Lộ, dễ dàng chế trụ được Lực Chủ trước đó.
Nhưng bây giờ, cơ thể của nàng lại bị xuyên thủng. Nguyệt Minh Không cầm Bát Hoang Ma Kích trong tay đạp trên ánh sáng chói lọi đánh tới, con đường vô cùng mịt mờ, giống như liên thông chư thế mộng cảnh.
Ánh mắt của nàng băng lãnh, tóc xanh nhuốm máu. Lục Hợp Thiên Uyên phát sáng, từng tâng đường vân bắn ra khí tức cường tuyệt ngăn cản sinh linh phẫn nộ phản kích.
Ánh sáng đại đạo đốt cháy, sau đó là ma khí thanh u hoàn toàn bao phủ sinh linh này, muốn đốt đối phương thành tro tàn.
"Kinh Nghê..."
Những thân thuộc còn lại kịp phản ứng, tức giận vô cùng. Bọn hắn vốn mang theo tâm trạng mèo vờn chuột, ngay từ ban đầu đã không muốn trực tiếp giết chết tất cả người của Phạt Thiên Minh, cho nên bọn hắn không cảnh giác. Ai ngờ lại bị Nguyệt Minh Không đánh lén.
"Ngươi đang tìm chết."
Sinh linh cưỡi trên cốt mã nén giận ra tay, quang diễm cuôn cuộn ngút trời, hốc mắt cốt mã bên dưới phun ra ngọn lửa đủ để đốt cháy đại đạo.
Hắn ta hoàn toàn không ngờ hung binh đó đáng sợ đến như vậy, có thể phá diệt hoàn vũ, tuyệt sát vạn vật.
Âm ầm!
"A....
Cuối cùng, Nguyệt Minh Không vung ngược bàn tay trắng nõn, kích quang phá diệt hết thảy, đập vụn cốt đao, biến thành mảnh vỡ đầy trời.
Bát Hoang Ma Kích quét ngang, trực tiếp va chạm với cốt đao, giống như đại đạo va chạm. Các loại khí tức quy tắc gào thét, run rẩy. Năng lượng hữu hình, vô hình vỡ nát.
Sinh linh cưỡi trên cốt mã bị phản phệ, thân hình thiếu chút nữa tan rã thành từng mảnh. Cốt mã bên dưới bị một kích nặng nề, gào thét một tiếng, tứ chi vỡ vụn, biến thành bột mịn.
Đồng thời trong bàn tay của hắn ta hiện lên một thanh cốt đao to lớn, không biết chế tạo từ thi cốt của sinh linh nào, bổ thẳng đến Nguyệt Minh Không.
Đây là tôn tại vượt qua Chân Lộ Lĩnh Vực. Cho dù đám người Lực Chủ đối phó cũng sẽ cảm thấy phí sức, khó giải quyết. Nhưng bây giờ, người này cứ như vậy mà biến mất.
Sinh linh tên Kinh Nghê bị Bát Hoang Ma Kích xuyên thủng muốn xua tan ma diễm đang thiêu đốt bản thân.
Nhưng tất cả những thứ này chỉ vô dụng. Bất luận nàng tế ra thủ đoạn như thế nào, thậm chí sử dụng sức mạnh của phong thiên phù triệu, nàng cũng khó mà khu trừ ma diễm. Cuối cùng chỉ có thể tuyệt vọng nhìn ma diễm cuồn cuộn bao phủ nàng hoàn toàn, sau đó bị thiêu đốt thành tro tàn.
Rõ ràng Nguyệt Minh Không hoàn toàn chưa đặt chân vào lĩnh vực Vô Thượng Phá Toái, nàng chỉ dựa vào hung binh này đã có thể dễ dàng chế trụ hắn ta.
Nhân vật chí cường siêu cấp đa nguyên vũ trụ các phương cũng phấn chấn tỉnh thân, ánh mắt một lân nữa dấy lên hy vọng.
Có ác niệm thần chỉ của Đại Thiên Chi Chủ chống lại Tuyệt Âm Thiên Quân, thê tử của minh chủ Phạt Thiên Minh đối phó một đám thân thuộc của hắn ta, trận chiến này có lẽ không còn u ám như lúc trước.
Vẫn còn có hy vọng.
Tình huống như thế khiến cao thủ Phạt Thiên Minh và Nghịch Mệnh Cung đang rời khỏi rất xa không khỏi phấn chấn, đột nhiên nhìn thấy được hy vọng.
"Giết."
Mặc dù cái chết của Kinh Nghê khiến cho bọn hắn bất ngờ, nhưng dù sao bọn hắn cũng biết được sự cường đại và thần bí của phong thiên phù triệu, đủ để phục sinh thân thuộc đã chết một lần nữa.
Ngươi không cách nào giết chết hoàn toàn chúng ta.
Nhưng không sao. Mặc dù ngươi giết chết được Kinh Nghê, chỉ cân chủ nhân vẫn còn, như vậy hắn ta có thể một lần nữa phục sinh Kinh Nghê.
Đám tồn tại Tai Chủ, Thọ Chủ cũng cảm nhận được sự không ổn. Thế cục dường như phát sinh thay dổi. Tuyệt Âm Thiên Quân không trấn áp được ác niệm thần chỉ của Đại Thiên Chi Chủ. Đám thân thuộc còn lại của Tuyệt Âm Thiên Quân sau khi kịp phản ứng, động tác hoàn toàn nhất trí. Hỗn độn vô lượng mãnh liệt, trước tiên phong trấn thời không bốn phía, chặt đứt tất cả liên hệ nhân quả vận mệnh, ngăn cản bất kỳ khí tức nào khuếch tán, muốn phong sát Nguyệt Minh Không.
Rất nhanh lại có nhân vật Lộ Tận giết tới, muốn hủy diệt đại quân hạo đãng của Cổ Tàng Văn Minh.
Nguyệt Minh Không lạnh lùng tập trung vào sinh linh đang cưỡi trên cốt mã, sát ý mãnh liệt, lạnh thấu xương.
Nàng cầm kích bước đến, Lục Hợp Thiên Uyên phát sáng, một bước một luân hồi, một bước một mộng tẫn. Quang vụ mê ly vô cùng vô tận phun trào, giống như mở ra một quốc gia trong mộng. Trong đó, nàng hành tẩu như một nữ đế tuyệt thế, bễ nghễ chư giới.
"Không thể khinh thường, lơi lỏng cảnh giác..."
"Binh khí trong tay của nàng có vấn đề, ta không cảm nhận được khí tức của Kinh Nghê."
"Toàn lực ra tay trấn sát nàng."
Lúc này, giọng điệu của Tuyệt Âm Thiên Quân vô cùng trầm thấp, từ không trung tối tăm truyền đến.
Chỗ đó hỗn loạn tưng bừng, quang ám xen lẫn. Tất cả quy tắc và đại đạo đều đang vặn vẹo, không ai có thể nhìn trộm được chuyện gì đang xảy ra.
Lời này rơi vào tai rất nhiều sinh linh lại nghe được một hương vị không giống. Tuyệt Âm Thiên Quân không còn sự cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh như trước đó. Hình như hắn ta đang gặp phải phiên phức.
Đột nhiên, nơi đó giống như thiên băng địa liệt, quang ám bị xé nứt.
Chỉ thấy khu vực bên ngoài, hắc vụ ngập trời, theo đó là những chùm sáng chói mắt như ban ngày, còn có huyết vũ vẩy xuống.
Bóng người hắc ám khổng lồ vô biên nhô bàn tay ra, thoạt nhìn giống như đang xé rách cái gì vậy. Tuyệt Âm Thiên Quân không ngừng tránh né, cũng không đón đỡ, nhìn một cánh tay đã không còn. Huyết vũ vẩy xuống từ nơi đó, vô cùng dọa người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận