Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2131: Hôm nay nơi này thuộc về ngươi

Chương 2131: Hôm nay nơi này thuộc về ngươi

Bóng dáng Cố Trường Ca xuất hiện, hắn bình tĩnh nhìn về phía A man nói:

“Ngươi đã lựa chọn?”

A Man gật đầu trả lời:

“Ta đã lựa chọn, nếu ngay từ đầu đã không có cách nào giải thoát, vậy ta cần gì phải băn khoăn những thứ đó.”

“Thực ra thì từ lúc bắt đầu ta đã không có bất kỳ cơ hội trở mình nào.”

Mấy ngày nay nàng đã suy nghĩ thông suốt.

Cái gọi là mưu kế chính là đứng trước một lực lượng căn bản sẽ không có chút phần thắng nào. Cho dù nàng giải quyết sư tôn trước, giải quyết mối họa ngầm của Man Thần tông nhưng vẫn khó mà thoát khỏi số phận bị A Công của nàng đùa bỡn. Tất cả đều đã được định sẵn!

Nàng cũng chỉ là một con cá đang nỗ lực giãy dụa trong dòng sông số mệnh mà thôi.

Nhưng mặc kệ nàng giãy dụa thế nào, cuối cùng cũng sẽ bị ném trở lại con đường số mệnh vốn đã ở đó.

Đột nhiên Cố Trường Ca khẽ cười thành tiếng, hắn đưa tay sờ đầu nàng, ôn nhu nói:

"Không, ai nói ngươi không có cơ hội thay đổi."

"Ta đến thế giới này chính là để giúp ngươi lật bàn."

Bên trong động phủ tràn ngập một cỗ mùi hôi thối, giờ khắc này nam tử trung niên xé rách bộ mặt của mình ra tựa như lệ quỷ giãy giụa chui ra từ địa ngục. Hắn không cam lòng gào thét, giãy giụa ở trên mặt đất sờ mó muốn đi tìm thuốc giải.

“Rốt cuộc ngươi là ai…”

Hắn cứ tưởng tất cả những chuyện này đều là do A Man trả thù, nhưng hắn thật sự không ngờ ở bên trong động phủ còn có người thứ hai xuất hiện. Trước đó hắn chưa từng gặp qua nhưng cũng không phải tồn tại bình thường ở thế giới này. Tuy nhiên Cố Trường Ca lại không để ý tới hắn, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng nhìn qua.

“Đi thôi.”

Bàn tay hắn rơi xuống trên đầu A Man, ngữ khí không nhanh không chậm.

“Vâng.”

A Man gật đầu, mặc dù nàng cao hơn không ít so với những thiếu nữ cùng tuổi nhưng cũng chỉ cao tới bờ vai của Cố Trường Ca. Giờ phút này nàng nâng đôi mắt lấp lánh ánh nước nhìn qua hắn, tâm tình phức tạp khó tả.

Nàng duỗi bàn tay nhỏ bé nắm lấy ống tay áo của Cố Trường Ca, yên lặng đi theo sau lưng hắn ra khỏi động phủ.

“Cứu…”

“A Man cứu ta, ta là sư tôn của ngươi.”

Thân thể của nam tử trung niên hư thối rất nhanh, máu đen từ bên trong tuôn ra. Hắn tuyệt vọng nằm bò trên mặt đất gào thét muốn A Man cứu hắn.

Nhưng hắn lại chỉ có thể nhìn thân ảnh của hai người dần dần biết mất ở bên ngoài động phủ.

Man Thần tông có diện tích rất lớn, bao phủ phạm vi mấy vạn dặm xung quanh, chính là một trong những thế lực cường đại nhất ở phương thế giới này. Lời nói nói của một số trưởng lão cũng có thể quyết định hưng thịnh vong suy của rất nhiều thế lực.

Đối với tu sĩ và Man tộc ở phương thế giới này mà nói, Man Thần tông chính là chúa tể chí cao vô thượng.

“Tiền bối, tiếp theo chúng ta nên làm gì…”

A Man đi theo Cố Trường Ca đứng trên ngọn núi, có thể thấy sương mù mênh mông phiêu đãng, xa xa có tiếng chuông rất lớn truyền đến.

“Đối với Man Thần tông mà nói, một vị trưởng lão thân vong không thể không được coi là đại sự, trước tiên cứ khuấy động tới các phong cái đã.”

Trên một vài đỉnh núi cách đó gần nhất cũng đã có thần hồng lần lượt xuất hiện, rất nhiều trưởng lão và đệ tử chen chúc nhau chạy tới muốn nhìn trộm đến cùng.

Trên vòm trời có từng đạo thần hồng lao tới cực nhanh, trong khoảnh khắc sư tôn của A Man vẫn lạc, người phụ trách trông coi mệnh bài đã phát hiện ra đầu tiên, hắn lập tức phái tu sĩ tới đây dò xét tình huống.

“Ngươi sợ sao?”

Cố Trường Ca không trả lời nàng, chỉ mỉm cười hỏi.

A Man lắc đầu, nói:

“A Man không sợ, đi theo bên người tiền bối A Man rất an tâm.”

Lúc trước nàng chưa bao giờ nghĩ có một ngày chính bản thân mình sẽ trải qua những chuyện này, thậm chí nàng còn cảm giác được tâm cảnh của chính mình cũng đã xảy ra biến hóa khó có thể diễn tả.

Cho dù là đối mặt với những trưởng lão và đệ tử đang chạy tới nàng vẫn luôn trầm tĩnh, trong lòng không hề phập phồng chút nào. Đó là một quá trình lột xác đáng sợ.

A Man cũng không muốn lắm nhưng chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, dường như nàng đã trải qua vô số sự việc khiến nàng nhận thức rõ cái gì gọi là sự thật.

“Nếu ngươi không sợ, vậy lát nữa hãy tự mình đi giết bọn hắn.”

“Những người này đều có thể trở thành chất dinh dưỡng của ngươi.”

Cố Trường Ca nói.

“Chỉ khi giết chết bọn hắn thì ngươi mới có thể nhìn thấy rõ chân tướng ngươi muốn biết.”

Trong mắt A Man hiện lên lệ khí màu đen, nàng ngẩng đầu nhìn về phía xa nói:

“Giết chết bọn chúng? Ta đã biết.”

“Ngươi là người ở phương nào? Tại sao lại ở trên ngọn núi của Chúc trưởng lão…”

Từ xa có rất nhiều tu sĩ chạy tới cũng chú ý thấy sự tồn tại của Cố Trường Ca, ánh mắt hiện lên vẻ cảnh giác, bọn hắn bắt đầu mở miệng quát to. Còn các tu sĩ đang lơ lửng lướt trên trời cao thì đều khiếp sợ nhìn về phía Cố Trường Ca.

Man Thần tông to như vậy nhưng bọn hắn chưa bao giờ nhìn thấy thân ảnh lạ lẫm này, nếu như lúc trước đã từng gặp thì nhất định sẽ có ấn tượng.

“Mệnh bài của Chúc trưởng lão vỡ vụn, bỏ mình một cách bí ẩn, chuyện này nhất định là có liên quan tới hắn.”

“Mau bắt người này lại.”

Rất nhiều tu sĩ từ Man Thần tông chạy tới trực tiếp quát lạnh nói, định động thủ bắt Cố Trường Ca.

“Chỉ khi lột xác cực hạn, lại vừa ma luyện ý chí và đạo pháp vô địch.”

“Hôm nay nơi này thuộc về ngươi, không một ai có thể ngăn cản được ngươi.”

Nhưng mà Cố Trường Ca cũng không để ý tới bọn hắn mà cười nhạt một tiếng với A Man.

Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, trong thiên địa như có ý chí thiết huyết không thể hoài nghi hiển hiện, thanh thế đáng sợ ù ù kêu lên.

Đại đạo quy tắc đều đang rung chuyển, chỉ trong chốc lát vô số xiềng xích của quy tắc trật tự khóa phiến thiên địa này lại.

Cả phạm vi lãnh thổ của Man Thần tông như bị mệnh lệnh nào đó ép cho quy củ, ngay cả ý chí thiên địa cũng phải trốn tránh.

A Man cũng không biết câu nói này là có ý gì, nhưng nàng có thể cảm giác được trong thân thể của mình như được trao cho một chút lực lượng cuối cùng vô cùng tận.

Nàng yên lặng nhắm mắt lại, khi mở ra thì trong mắt lại là một mảnh băng hàn.

Hết chương 2131.
Bạn cần đăng nhập để bình luận