Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1994: Mang theo tất cả sinh linh rời đi

Chương 1994: Mang theo tất cả sinh linh rời đi

viptruyenfull.com

“Cuối cùng cũng gặp được ngài…”

Hoàng Vũ nữ đế tiến đến gần, trong thanh âm có chút nghẹn ngào, tựa như trở lại hồi còn là thiếu nữ lúc trước.

Vốn nàng cho rằng sau khi mình thành đạo sẽ không còn đa sầu đa cảm như vậy nhưng nàng sai rồi, bởi vì chấp niệm thành đạo của nàng chỉ là không muốn phụ lòng tiền bối chỉ đạo lúc trước.

Đào Yêu lẳng lặng nhìn một màn này, chẳng biết vì sao nàng luôn cảm thấy trên người Hoàng Vũ nữ đế có bóng dáng của Thiền Hồng Y.

Cố Trường Ca là muốn bù đắp thiệt thòi lúc trước của Thiền Hồng Y lên người Hoàng Vũ nữ đế?

Hắn hời hợt nói hắn phục sinh Hoàng Vũ nữ đế nhưng thật ra là vì hoàn lại nhân quả lúc đó. Nhưng tình trạng hiện tại của hắn còn cần để ý đến những thứ này sao?

Có lẽ hắn chỉ muốn cho bản thân mình một cái lý do.

Trong lòng nghĩ như vậy, biểu lộ của Đào Yêu càng thêm phức tạp.

Thật ra nàng vẫn luôn không hiểu, vì sao trước đây Ma Chủ vẫn luôn hỉ nộ vô thường đối xử với Thiền Hồng Y, là có thâm ý gì hay là có nguyên nhân nào khác?

Những ký ức quá sâu xa kia để đến hôm nay mà nói đã không còn quan trọng nữa rồi.

Cố Trường Ca hiện tại khống giống như Ma Chủ trước đây, người kia là Ma Chủ nhưng cũng không phải Ma Chủ.

“Thật ra ta muốn nói cho ngươi biết sự tình về Côn Cực vũ trụ.”

Cố Trường Ca cười cười, không có ý định ôn chuyện với Hoàng Vũ nữ đế bởi vì hắn hoàn toàn không có lời gì để nói.

Lúc trước thông qua Thời Không Bia và Tạo Hóa Tiên Chu nghịch phản mà đến, hắn không muốn nói cũng không muốn cải biến quá nhiều.

Chỉ muốn giữ lại quan hệ giữa Kỷ Nguyên Thụ và Thần Khư trong truyền thuyết, từ đó mà việc này càng có tính chân thực, càng dễ thu hút cá lớn mắc câu.

Từ phương diện nào đó mà nói, quả thực Hoàng Vũ nữ đế xuất hiện là nguyên nhân mà hắn cải biến, bởi vì chuyện đã qua này còn sinh ra nhân quả ở hiện thế.

“Mời tiền bối nói.”

Hoàng Vũ nữ đế nghe vậy, trên gương mặt tuyệt mỹ thay thành vẻ nghiêm nghị, dù nàng vừa mới phục sinh nhưng cũng rõ ràng hiện tại Côn Cực vũ trụ đang gặp phải cái gì.

“Ngươi mang theo tất cả sinh linh của phương vũ trụ này rời đi đi.”

Cố Trường Ca nhẹ giọng nói. Không phải đột nhiên hắn nhân từ nương tay, mà là hắn cảm thấy lấy toàn bộ vũ trụ làm mồi nhử nhất định sẽ dẫn tới hậu quả kinh khủng.

Sau khi luyện hóa hết Chưởng Trung Thần quốc, hắn dự định liên kết ranh giới của phương vũ trụ này với Nội Vũ Trụ của chính hắn, từ đó bảo đảm tuyệt đối không có chút sơ hở nào.

Nếu phương vũ trụ này có sinh linh tồn tại sẽ chỉ ảnh hưởng tới tốc độ liên kết, dù sao việc này cũng tương đương với việc đem tu sĩ sinh linh tồn tại chân chính đưa vào Nội Vũ Trụ của hắn.

Mà hiện giờ Nội Vũ Trụ của hắn còn chưa diễn hóa hoàn chỉnh cho nên không giống những vũ trụ có thể dung nạp vô số tu sĩ sinh linh này.

“Rất nhanh phương vũ trụ này sẽ bộc phát đại chiến khiến ngươi không thể tưởng tưởng nổi, bất kỳ tu sĩ sinh linh nào lưu lại ở nơi này cũng sẽ biến thành pháo hôi, con kiến.”

“Dù sao bọn hắn cũng vô tội.”

Cố Trường Ca suy nghĩ một chút, tiếp tục mở miệng giải thích với người cũng được coi như là thân thiết với hắn.

Nghe hắn nói vậy, Hoàng Vũ nữ đế vốn đang sứng sờ rất nhanh đã hiểu rõ ý tứ của Cố Trường Ca, khuôn mặt trầm xuống nói.

“Hoàng Vũ đã rõ, ta sẽ mau chóng đi an bài tu sĩ sinh linh rút lui khỏi Côn Cực vũ trụ.”

Thân là Nữ đế đương thời của Côn Cực vũ trụ, tất nhiên lời của nàng là có quyền uy khó có thể tưởng tượng được.

Thân ảnh của nàng lập tức rời khỏi Thần Khư, đế uy mênh mông cuồn cuộn quét sạch toàn bộ Bắc Đẩu tinh vực làm rất nhiều sinh mệnh tồn tại bên trong cấm khu rung động không thôi.

Vừa rồi lúc Hoàng Vũ nữ đế tiến vào Thần Khư, bọn hắn đều đang suy đoán sẽ phát sinh cái gì.

Chủ nhân cường đại vô cùng thần bí kia của Thần Khư sẽ nói cái gì với Hoàng Vũ nữ đế, rất nhiều ý niệm nghi hoặc bao phủ trong lòng bọn hắn.

“Tất cả tu sĩ sinh linh mau rút lui khỏi Bắc Đẩu tinh vực, rời khỏi Côn Cực vũ trụ.”

Thanh âm của nàng bình thản nhưng lại ẩn chứa hương vị không cho phép hoài nghi, vang vọng trên không trung của Bắc Đẩu tinh vực .

Rất nhiều tinh vực xung quanh cũng vang lên âm thanh của nàng.

Rất nhiều tồn tại Chuẩn Đế đều sợ hãi, sau đó không chút do dự nhanh chóng thu thập đồ đạc, mang theo rất nhiều tộc nhân sử dùng đại thần thông rời khỏi tộc địa, tránh xa nơi này.

Bọn hắn vô cùng quả quyết, thân là người của phương vũ trụ này, ngoại trừ những Kẻ thành đạo chiến lực mạnh nhất, trước đó đã tận mắt thấy một màn bên ngoài Bắc Đẩu tinh vực kia, hiểu rõ bọn hắn không khác sâu kiến là bao.

Ở lại phương vũ trụ này cũng chỉ có thể chờ chết.

Hoàng Vũ nữ đế sừng sững trên trời cao, tản ra uy áp khủng bố bao phủ bát hoang, dường như phương thiên địa cũng không dung nạp được khí tức của nàng.

Giờ khắc này, tất cả các tu sĩ sinh linh đều cảm giác được không khí khẩn trương và nguy cơ trước mắt. Trước đó rất nhiều người còn cảm thấy có lẽ vị chủ nhân thần bí kia của Thần Khư sẽ ra tay bảo vệ phương vũ trụ này. Nhưng hiện giờ từ lời nói của Hoàng Vũ nữ đế thì chuyện đó là không thể nào.

Hết chương. 1994.
Bạn cần đăng nhập để bình luận