Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2109: Có lẽ nên thử một phen

Chương 2109: Có lẽ nên thử một phen

"Nhưng vẫn mong Vương huynh giúp ta để ý tới tiểu tử họ Trần giúp ta, trên người hắn toát ra khí tức mà ta không nhìn thấu..."

"Nghe nói Tử Câm cô nương tốt bụng cứu hắn trên chiến trường Thương Mang một lần. Dạo trước ta chứng kiến thủ đoạn tên kia thi triển trong giác đấu trường, hình như sau lưng hắn có thân ảnh của Nghịch Minh chân giới..."

Ngay sau đó, vẻ mặt La Huyền trở nên nghiêm túc, hắn chắp tay hỏi:

"Thân ảnh của Nghịch Minh chân giới ư?"

Vương Vô Thương sửng sốt, tiếp đó nét mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn. Hắn cất lời:

"Hồi ấy Nghịch Minh chân giới bị tiêu diệt, thật ra phía sau có bóng dáng của Tiên vực ta. Hiện tại Nghịch Minh tộc gần như đã tuyệt tích. Có điều nếu thật sự liên quan tới Nghịch Minh chân giới thì e là tồn tại Tiên Vương cũng sẽ bị kinh động đến."

Hai người không bàn luận quá nhiều về chuyện này mà đề cập tới một số chuyện khác liên quan tới chân giới.

Chiến trường Thương Mang là khu vực rộng lớn nối liền với thương mang vô tận. Khi đi qua đó, nếu biết tọa độ của chân giới còn lại thì có thể đi xuống nhưng chỉ có tồn tại Tiên Vương mới có bản lĩnh vượt qua thương mang. Nếu chân tiên đặt chân tới đó sẽ bị thương mang chi khí nghiền thành tro bụi trong chớp mắt.

Thực ra chiến trường Thương Mang mà hai người đang nói tới không phải thương mang vô tận chân chính, chỉ là có thể liên tưởng một vài khu vực bên ngoài ở sâu trong vũ trụ tinh không mênh mông rộng lớn tới vùng biên giới tận cùng của Tiên vực.

Thỉnh thoảng chiến trường Thương Mang sẽ xuất hiện một số sinh linh lén lút từ chân giới khác tới, chiến loạn không ngừng, là một khu vực vô cùng hỗn loạn.

Đương nhiên, trong Thương Mang vô tận không chỉ có những chân giới còn lại mà còn có rất nhiều nơi rộng lớn chưa được biết tới và rất nhiều tộc quần không thể nhắc đến liên quan tới vô số bí mật. Ngay cả Tiên Vương cũng phải cẩn thận khi xuất hiện ở đó.

Tại thượng giới, đỉnh của Thần quốc.

Thân ảnh Cố Trường Ca xuất hiện ở nơi đây. Sau khi rời khỏi cánh cửa ở Thông Thiên cổ thành thuộc Tiên vực nọ, hắn đã luyện hóa toàn bộ Tiên Cổ đại lục, dùng đại thần thông vô thượng để chuyển dời Tiên môn lại đây.

Tuy nhiên, nếu muốn mở thông đạo giữa hai giới ra hoàn toàn, luyện hóa thành Phi Tiên thông đạo thì còn phải tốn nhiều thời gian cho nên hắn để lại một ý niệm hóa thân tại Thần quốc, còn bản tôn thì mang theo mảnh Tiên Cổ đại lục kia xuất hiện trong không gian hư không vô tận.

Cố Trường Ca ngồi xếp bằng ở đó, bắt đầu luyện chế Phi Tiên thông đạo. Hỗn độn hỏa quang bao phủ khắp đất trời, đốt cháy không gian hư vô đến độ muốn sụp đổ.

Trong khoảng thời gian hắn rời thượng giới này không xảy ra chuyện lạ thường nào cả nhưng bởi vì Tiên Cổ đại lục xuất hiện Phi Tiên dị tượng khiến các tộc phái người tới điều tra.

Tất nhiên là lúc ấy hắn đã rời khỏi thượng giới và có mặt trong Tiên vực, do đó không ai tra xét được điều lạ thường nào.

Sau khi Đại Hồng Điểu trở về thượng giới, nó lập tức tách khỏi Cố Trường Ca. Đại Hồng Điểu cứ kiêng dè hắn mãi vì nó tận mắt trông thấy hắn tới Tiên vực giết chết mấy vị Tiên Vương. Hành động ấy dọa nó sợ kinh hồn bạt vía, bây giờ nó chỉ muốn cách Cố Trường Ca thật xa.

Sau khi trở lại Đào thôn, Đại Hồng Điểu đối mặt với câu hỏi của Cố Tiên Nhi. Nó hết cách, đành phải tiết lộ cho nàng một số chuyện.

Cố Tiên Nhi cũng không ngờ bản thân lại có lai lịch như thế, song nàng cũng không quan tâm chuyện này.

Bởi vì lúc trước khi còn ở Chân Tiên thư viện, truyền nhân của Tử phủ Tử Dương Thiên Quân từng lấy nước hồ Luân Hồi muốn giúp nàng khôi phục ký ức kiếp trước.

Lúc ấy, Cố Tiên Nhi kiên quyết từ chối, nàng chỉ tin thân phận này, mọi chuyện đã qua chỉ là bọt nước hư ảo. Đào thôn vô cùng yên ả, theo yêu cầu của Cố Tiên Nhi, Cố Trường Ca cố ý xây Tiên Nhi cung điện cho nàng. Cung điện ngay sát Đào thôn, thường ngày Cố Tiên Nhi về Đào thôn rất tiện.

Ở cổng Đào thôn có cây đào xum xuê tươi tốt, từng chùm hoa nở cực kỳ diễm lệ, rực rỡ động lòng người. Sự tồn tại của Đào Yêu đã là chuyện không ai không biết nhưng ngay cả Cố Tiên Nhi và người Đào thôn cũng không dám chắc quan hệ giữa nàng và Cố Trường Ca là gì.

Sương mù ùa tới, nơi này chìm trong màn sương. Rất nhanh sau đó một thân ảnh phong hoa tuyệt đại bước ra, không nhiễm bụi trần. Gương mặt trắng trẻo thuần khiết, trên mi tâm có một nốt chu sa đẹp tuyệt vời khiến chúng sinh điên đảo.

Đào Yêu nhìn Đào thôn phía sau, khẽ lắc đầu rồi lại nhìn lên bầu trời xa xăm, sau đó nhắm mắt lại.

"Thiên địa ngày nay đã có mấy phần khí tượng thuở xưa. Hẳn là nàng cũng như ta, đã khôi phục không ít."

"Có lẽ mình có thể thử một phen."

Sau đó, đôi mắt màu ngọc lưu ly lại mở ra, phản chiếu sơn hải phù vân nơi phương xa.

Trong một thoáng ngẩn ngơ, Đào Yêu lại trông thấy cảnh tượng trong quá khứ kia. Trên cánh đồng hoang mênh mông bát ngát, một thiếu nữ với mái tóc dài đen như mun, bóng mượt ngồi ôm gối trước cây đào đã chết khô.

Đào Yêu lại dõi mắt nhìn Đào thôn yên ả hài hòa đằng xa, trông thấy Yêu Yêu đang chơi đùa với mấy đứa trẻ. Thật ra khi ký ức ngày trước thức tỉnh, nàng cũng hiểu ra nhiều chuyện.

Kỳ thật Yêu Yêu và nàng không phải một thể, cũng khó mà dung hợp. Ngược lại, Yêu Yêu là ý niệm mà nàng gửi gắm sau khi gặp nạn biến thành.

Đó là khoảng thời gian vô ưu vô lo nhất của nàng tại bờ U Minh và đỉnh Khô sơn.

Ầm!!!

Hư không chấn động và trở nên mơ hồ, Đào Yêu cất bước rồi biến mất trong Đào thôn. Khi nàng xuất hiện lần nữa, phía trước đã bao phủ bởi chướng khí và ma vụ mênh mông cuồn cuộn.

Quần sơn vạn suối, vạn ma gào thét, thiên địa tĩnh tặng mịt mờ như mãi chìm vào nơi yên nghỉ chốn Cửu U.

"Hồng Y..."

Nàng khẽ thì thào.

Hết chương 2109.
Bạn cần đăng nhập để bình luận