Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1863: Cứu vớt vạn linh

Chương 1863: Cứu vớt vạn linh

“Thu thập được bao nhiêu rồi?”

Rất nhanh sau đó, Luân Hồi cổ thiên tôn tìm được thân ảnh Cố Trường Ca bên trong làn sương mù, bước nhanh tới rồi hỏi.

Lúc này trong tay Cố Trường Ca đang cầm một bình ngọc được đúc bằng chất liệu đặc biệt, phong tỏa hư không bốn phía đề phòng mảnh vụn của Khởi Nguyên tổ khí tiêu tán mất, nghe thấy vậy liền lấy lại tinh thần. Hắn hơi nghi hoặc nói với Luân Hồi cổ thiên tôn: “Thứ này cũng không phải được đúc từ vật chất bình thường mà là ngưng luyện từ một loại phù văn nào đó, trong một khắc này liền bắt đầu tan rã tiêu tán.”

“Mặc dù ta chạy đến kịp nhưng cũng không thu thập được bao nhiêu.”

Trong lúc nói chuyện, dường như hắn có chút tiếc nuối, đưa bình ngọc trong tay cho Luân Hồi cổ thiên tôn.

“Ta biết rồi.”

Nghe nói như vậy, Luân Hồi cổ thiên tôn cũng không hoài nghi bởi vì hắn đã sớm biết ba miệng giếng tổ này là được ngưng luyện từ một loại phù văn nào đó chứ không phải là từ vật chất.

Hắn bảo Cố Trường Ca thu thập mảnh vụn cũng là vì nguyên nhân này.

“Vậy mà lại nhiều như vậy?”

Trong lòng cũng không ôm bao nhiêu hy vọng, bỗng nhiên liếc qua rất nhiều mảnh vụn lấp lánh bên trong bình ngọc, trên mặt hắn không nhịn được mà vui mừng.

Vốn dĩ hắn cho rằng Cố Trường ca chỉ thu thập được một phần nhỏ nhưng nhìn số lượng mảnh vụn bên trong bình ngọc, ít nhất cũng phải bằng một miệng giếng tổ.

Điều này thực sự năm ngoài dự kiến khiến hắn rất vui mừng.

“Nếu đến sớm một chút không chừng có thể thu thập nhiều hơn.” Cố Trường ca lại tiếc nuối lắc đầu.

Luân Hồi cổ thiên tôn cười nói: “Không sao, đây đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi, chỉ cần vi sư có thể thông suốt huyền diệu bên trong thì nhiều hay ít cũng như nhau cả.”

Nói đến đây, bỗng nhiên hắn lại vô cùng hài lòng với tên đồ đệ Cố Trường Ca này.

Lai lịch bí ẩn, thực lực kinh khủng, thủ đoạn cũng rất cường đại.

Tuy có chút tâm thuật bất chính, dáng vẻ đạo mạo nhưng điểm ấy cũng rất hợp ý hắn.

Từ trước tới giờ, hắn cực kỳ chán ghét loại người vô dụng.

Cố Trường Ca trước mắt này lại có thể nhiễu loạn kế hoạch mà hắn an bài lúc đầu, giết chết truyền nhân mà hắn chọn, tất nhiên có chỗ bất phàm.

“Vậy đồ nhi liền chúc mừng đạo pháp tu vi của sư tôn lại tiến thêm một bước.”

Cố Trường Ca nghe vậy thì cười nhạt một tiếng, chắp tay nói.

“May mà hôm nay có ngươi, vi sư cũng không phải là người không biết thưởng phạt, Giác Tàn trận này ban thưởng cho ngươi.”

“Ngươi chớ xem thường Giác Tàn trận, trận pháp này là do trước đây vi sư ngộ nhập vào động phủ của một vị Tiên Vương nào đó tìm được. Nếu tu vi của ngươi đủ mạnh, lấy ra dùng thì dư sức chống cự với tồn tại Tiên cảnh.”

Tâm tình của Luân Hồi cổ thiên tôn rất tốt, phất ống tay áo lấy ra một cái ngọc phù đang phong tồn Giác Tàn trận định ban cho Cố Trường Ca.

Ở thời kỳ Tiên Cổ, lúc mà đại đạo chưa sụp đổ, quy tắc trật sự chưa đứt gãy, Giác Tàn trận này thậm chí có thể dẫn tới gió tanh mưa máu khiến cho rất nhiều Chân Tiên tranh cướp.

Nhưng đến bây giờ, tiên đạo chưa xuất hiện, quy tắc không hoàn chỉnh.

Rốt cuộc Giác Tàn trận này có thế phát huy ra bao nhiêu uy lực thì Luân Hồi cổ thiên tôn cũng không rõ.

Cố Trường Ca nghe vậy thì ánh mắt liền trở nên sắc bén, nhận lấy Giác Tàn trận rồi tỏ vẻ cảm kích, nói: “Đa tạ sư tôn ban thưởng.”

Nhưng xuất phát từ sự cẩn thận, hắn vẫn dùng thần niệm quét xuống, khi không phát hiện ra dị thường gì thì mới nhận lấy.

Bảo vật trên người Luân Hồi cổ thiên tôn cũng không ít.

Lúc hắn đối phó với Lục đại cổ tổ thì đã dùng một chiếc đại ấn hóa giải được rất nhiều lần công phạt.

Trong mắt Cố Trường Ca, chắc chắn vật kia là một phương Tiên Thiên chi khí, thậm chí uy năng phòng ngự không hề thua kém Thái Thượng Đạo Đồ.

Trừ cái đó ra thì cổ trận mà Luân Hồi cổ thiên tôn lấy ra trấn sát Ngũ đại cổ tổ cũng cực kỳ bất phàm.

Nó diễn hóa chư thiên tinh đấu, nắm giữ sức mạnh vô lượng.

Trận pháp này có chút giống với tiên sát đại trận mà Cố Trường Ca biết được từ trong miệng Diêm La lúc tiêu diệt Địa Ngục.

“Ngược lại giàu tới chảy mỡ.”

"Bây giờ Tuyệt Âm Thiên đã bị hủy diệt, đây chắc chắn là một tai họa đáng sợ đối với ngoại giới."

"E rằng vô số sinh linh và đạo thống sẽ bị hủy diệt ở trong đó."

Luân Hồi cổ thiên tôn và Cố Trường Ca bước đi trong hư không.

Trên mặt bọn hắn mang theo vẻ bi thương nhàn nhạt, dường như đang thương xót cho những chúng sinh sắp gặp phải khổ nạn.

Từng tấc từng tấc không gian sụp đổ dưới chân bọn hắn, hóa thành hư vô và biến mất không thấy gì nữa.

Nghe lời này, trên mặt Cố Trường Ca lướt qua tia dị sắc nhưng sau đó lại lộ ra ý đăm chiêu, nói: "Trong những năm qua, các phương ở thượng giới lại thử thành lập Chân Tiên thư viện, dự định bồi dưỡng Chân Tiên, khi xảy ra tai hoạ Tuyệt Âm Thiên có thể xoay chuyển tình thế."

"Đáng tiếc thời gian thành lập Chân Tiên thư viện vẫn còn quá ngắn, việc bồi dưỡng Chân Tiên càng xa vời hơn."

Nói đến đây, dường như hắn có chút tiếc nuối.

Nghe vậy, Luân Hồi cổ thiên tôn nhìn Cố Trường Ca một cái, nhận ra không ít hàm nghĩa ẩn dấu trong lời nói của hắn.

"Ngươi hi vọng ta nhân cơ hội này cứu vớt vạn linh?"

Hắn cười nhạt nói nhưng trong lòng lại có chút dao động.

Cố Trường Ca nói như vậy đích thật là đang cho Luân Hồi cổ thiên tôn một tín hiệu, bây giờ ở thượng giới cũng không còn tồn tại Chân Tiên.

Đối mặt tai họa bạo phát của Tuyệt Âm Thiên, không phải lực lượng tiên cảnh thì không thể ngăn cản.

Thế nhưng Luân Hồi cổ thiên tôn lại là nhân vật cự đầu của thời kỳ Tiên Cổ, cho đến tận bây giờ vẫn còn rất nhiều thủ đoạn thần bí đáng sợ.

Thật ra muốn hắn ngăn cản Tuyệt Âm Thiên bạo phát cũng không quá khó khăn.

Vào thời điểm Luân Hồi Cổ Thiên Tôn xuất hiện trong thế gian một mình chống lại tai họa Tuyệt Âm Thiên.

Đối với hàng vạn sinh linh trong thượng giới thì không khác nào trong bóng tối nhìn thấy ánh rạng đông.

Cố Trường Ca bám lấy thân phận truyền nhân của Luân Hồi cổ thiên tôn cũng lấy được không không ít chỗ tốt.

Bây giờ, tất cả thế lực ở thượng giới đang âm thầm thương nghị làm sao để diệt trừ hắn, truyền ra tin đồn hắn là người thừa kế ma công thật sự khiến chư thiên thượng giới cuồn cuộn sóng ngầm.

Ngay cả tu sĩ bình thường cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc, suy nghĩ lời đồn này là thật hay giả.

Nếu Luân Hồi Cổ Thiên Tôn giải quyết tai họa Tuyện Âm Thiên vào lúc này Cố Trường Ca có thể vừa vặn mượn uy danh của hắn, từ bố cục đó dẫn động đại thế của thượng giới.

Hết chương 1863.
Bạn cần đăng nhập để bình luận